Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2915 - Chương 2902: Mười Năm

Bất Diệt Long Đế Chương 2902: Mười năm

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Điện chủ Hắc Viêm Điện, tộc trưởng Phó gia và đám trưởng lão sầu gần chết. Nhưng dù bọn hắn có nghĩ nát óc cũng không thể tìm ra cách phá cục, chỉ cần Đại Ma Vương còn ở Nhị trọng thiên một ngày, ngày đó hai đại thế lực đều không ngóc đầu lên được, cũng sẽ dần dần tiêu vong.

Mười năm nay Tần gia lại càng thêm lớn mạnh, hấp dẫn rất nhiều thiên tài và cường giả tới nương tựa. Tần Chiến lại gần như không hề đi ra, trừ ở nhà tạo người ra thì cắm mặt vào tu luyện.

Hai phương diện đều rất có thành quả, sinh hai trai, một gái. Cảnh giới cũng đạt tới Tam Kiếp trung kỳ, chiến lực tổng hợp sánh ngang Tam Kiếp hậu kỳ.

Cam Lâm cũng kém không nhiều, vốn không chuẩn bị kết hôn nhưng đến năm thứ hai liền lấy một nữ tử làm vợ. Nữ tử này không phải Thần Nữ đại thế lực, mà là một nữ tử bình thường tại Thiên Ma Đảo, qua mười năm sinh ba đứa con trai, chiến lực cũng đột nhiên tăng mạnh, đạt đến Tam Kiếp hậu kỳ.

So với hai người, ở phương diện này Lục Ly kém xa, mười năm tuy Lục Ly thường xuyên cày cấy, thỉnh thoảng còn hạ giới đến Thần Giới gieo hạt, nhưng chẳng một thê thiếp nào mang thai.

Từ điểm này có thể thấy, vấn đề quả thực không nằm ở trên thân mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Bàn Nhược, mà nằm ở Lục Ly. Vì chuyện này Lục Ly còn tìm mấy người gọi là thần y y thuật cao siêu nhìn xem, nhưng đều không ai nhìn ra vấn đề.

Bọn Lục Chính Dương Lục Nhân Hoàng sầu đến bạc tóc, lục Chính Dương còn để Lục Nhân Hoàng đi cưới mấy nữ tử, bằng không e là mạch này phải tuyệt hậu. Lục An tuy là con nuôi, nhưng nói thế nào cũng không phải huyết mạch Lục gia thuần chủng.

Phương diện này không được, nhưng về chiến lực Lục Ly lại rất khả quan, mười năm tu luyện thần lực, luyện hóa rất nhiều thiên tài địa bảo, thần đan Lục Ly đã lớn gấp đôi. Hiện tại thúc giục Thần Thiết, uy lực đã có thể đạt tới lớn nhất, sau khi thúc giục vẫn lưu lại được một bộ phận thần lực.

Xương cốt chuyển thành màu đen, thuật luyện cốt tiến vào giai đoạn thứ ba, Thần tủy sớm đã luyện hóa xong, Địa Long Dịch cũng luyện xong, thần dược luyện thể các gia tộc đưa tới, bao gồm thiên địa thần dược đến sau Lục Ly dùng Huyền Vũ Quả đổi lấy cũng đều luyện hóa sạch, nhục thân Lục Ly được đến bước nhảy vọt về chất.

Theo như lời Phủ Ma, nhục thân Lục Ly đã miễn cưỡng sánh ngang Tam Kiếp đỉnh phong, cũng tức là Tam Kiếp đỉnh phong bình thường hẳn không cách nào oanh sát Lục Ly.

Hư Không Trùng và Cổ Vương không tiến hóa thêm lần nào nữa, Lục Ly bí mật đi tìm một ít Độn Thú cường đại, nhưng Hư Không Trùng chỉ phân tách chứ không tiến hóa. Cổ Vương Lục Ly hoàn toàn không hiểu, hắn cũng không tìm thi thể để tế luyện Cổ Vương, tự nhiên càng không khả năng tiến hóa.

Phương diện chân ý cũng có bước tiến triển cực lớn, mười năm qua Lục Ly một mực lĩnh hội, đồng thời tới mấy nơi bảo địa tại Thiên Ma Đảo, thành công tham ngộ được một loại chân ý công kích hệ Phong, đồng thời dung hợp vào trong Sát Đế Quỷ Trảm, Sát Đế Quỷ Trảm lần nữa được đề thăng.

Đáng tiếc là, chân ý dung hợp lần này có vẻ hơi yếu, bởi thế uy lực Sát Đế Quỷ Trảm tăng lên không nhiều, hiện tại Sát Đế Quỷ Trảm đánh chết Tam Kiếp hậu kỳ hẳn rất dễ dàng, nhưng muốn đánh chết Tam Kiếp đỉnh phong thì vẫn tương đối khó.

Hư Không Trùng, Cổ Vương, nhục thân, Sát Đế Quỷ Trảm, Tiêu Dao bộ, Long Dực, Thần Thiết!

Mấy thủ đoạn này cộng lại, chiến lực tổng hợp của Lục Ly đã sánh ngang Tam Kiếp đỉnh phong, chí ít Tam Kiếp đỉnh phong muốn giết hắn là điều rất khó.

Thần dược đã luyện hóa xong, trong thời gian ngắn không cách nào lĩnh hội chân ý, tu luyện sa vào bình cảnh, trừ thần lực và thuật luyện cốt ra, hắn đã không còn gì để làm.

Hôm nay Lục Ly xuất quan, không phải hắn muốn xuất quan, mà là có hai khách nhân tìm tới cửa. Lục Ly đi ra, thấy là Tần Chiến và Cam Lâm, không khỏi cười khổ, xem ra hai người này còn nóng vội hơn cả hắn?

- Làm sao? Phủ Ma và Tần lão gia tử đều đáp ứng?

Lục Ly bưng chén trà lên, liếc nhìn hai người một lượt, Tần Chiến nhếch môi cười nói:

- Đáp ứng, lão gia tử nhà ta chính đang độ tráng niên, mấy đứa đệ đệ đều rất chịu khó, thời gian qua Tần gia cũng phát triển rất nhanh, ta rời đi không ảnh hưởng gì tới Tần gia.

- Thế Ngọc Quỳnh thì sao?

Lục Ly hiếu kỳ hỏi dò:

- Ngọc Quỳnh cũng đáp ứng ngươi đi Tam trọng thiên?

Kết hôn mười năm, so với thọ nguyên hai người tới nói thì vẫn đang tính là trong giai đoạn tân hôn yến, Quỳnh tiểu thư cứ vậy yên tâm để Tần Chiến đi Tam trọng thiên?

- Nàng ủng hộ ta!

Tần Chiến khẽ cười nói:

- Nàng biết chí khí của ta, biết ta ở lại Nhị trọng thiên sẽ ngộp chết!

- Ngươi thì sao?

Lục Ly quay đầu nhìn sang Cam Lâm, kẻ sau lại có chút ủ rũ, chẳng qua rất nhanh liền khoát tay nói:

- Lão gia tử đã đáp ứng, chuyện khác không tính là gì.

- Hả...

Ý Cam Lâm rất rõ ràng, Phủ Ma đáp ứng, nhưng lão cha hắn chắc vẫn chưa đồng ý, còn nữa, vợ con hắn hẳn cũng không vui, chỉ là nếu Phủ Ma đã đáp ứng, chuyện còn lại thật không tính là gì.

- Quay về nói một tiếng với đệ muội và bá phụ.

Lục Ly khoát tay, hạ quyết tâm nói:

- Tháng sau chúng ta xuất phát đi Tam trọng thiên, chẳng qua việc này đừng rêu rao, chúng ta len lén đi, trừ người nhà ra, không được nói cho ai khác.

- Được!

Tần Chiến và Cam Lâm lập tức hưng phấn đứng dậy, bọn hắn chờ tròn mười năm, cuối cùng cũng sắp thành, trong lòng khó tránh khỏi có chút kích động.

Đưa mắt nhìn hai người rời đi, Lục Ly lại thoáng ưu sầu, việc này hắn còn chưa nói với mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Trì Hi Nhi Lục Nhân Hoàng. Tuy đây đã không phải lần đầu tiên bỏ lại các nàng, nhưng Lục Ly vẫn không biết nên mở miệng thế nào.

Thiên Vân Sơn, Thần Khải Điện!

Trưởng lão chấp pháp, Lục Chính Dương, Lục Nhân Hoàng tề tụ đông đủ, vốn Lục Nhân Hoàng đang bế quan, lại cũng bị Lục Ly kêu lên.

Ba người ngồi nhìn Lục Ly, Lục Ly lại không biết nên mở miệng thế nào, vừa đoàn tụ mười năm với người nhà, giờ lại muốn đi, nói thế nào cũng đều có chút bất hiếu.

Lục Nhân Hoàng rất hiểu đứa con trai này, thấy hắn muốn nói lại thôi bèn hỏi:

- Nói đi, lần này muốn đi đâu? Đi bao lâu?

Bình Luận (0)
Comment