Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly bất đắc dĩ thở dài, đúng là biết con không ai bằng cha, hắn đứng dậy quỳ gối xuống đất, nói:
- Lục Ly bất hiếu, muốn xa nhà một chuyến, cụ thể lúc nào trở về ta cũng không biết.
Trưởng lão chấp pháp và Lục Chính Dương nhìn nhau, nét mặt cả hai đều thoáng trở nên ngưng trọng, tới Nhị trọng thiên lâu vậy rồi, bọn hắn dần hiểu được phần nào về tình hình về đây, trưởng lão chấp pháp trầm giọng hỏi:
- Muốn đi Tam trọng thiên?
Lục Ly khẽ gật đầu, Lục Chính Dương lại hỏi:
- Không đi không được?
- Không đi không được!
Lục Ly kiên định đáp, trưởng lão chấp pháp khua tay nói:
- Nếu đã không đi không được, vậy ngươi cứ đi đi, chuyện trong nhà ngươi không cần lo. Đám ranh con kia chúng ta hội sẽ trông chừng, sẽ không náo ra đại sự gì đâu.
Lục Nhân Hoàng thoáng trầm ngâm một lúc, trên mặt chớp qua một tia hi vọng, dò hỏi:
- Là đi tìm Linh nhi?
- Phải, cũng không phải!
Lục Ly giải thích nói:
- Ta đáp ứng Đại Ma Vương giúp nàng đi Tam trọng thiên làm một chuyện, ngoài ra thực lực của ta sa vào bình cảnh, phải đi Tam trọng thiên thử vậy may, à, nhân tiện nhìn xem có thể đón tỷ tỷ về không.
- Ừm, đi thôi!
Lục Nhân Hoàng phất tay, sau đó như chợt nghĩ đến điều gì, có chút tiếc nuối thở dài:
- Đáng tiếc ngươi chưa thể lưu lại hậu đại cho Lục gia, thân thể ngươi rốt cuộc có chuyện gì? Quay đầu hỏi Đại Ma Vương thử xem?
- Chuyện này không tiện hỏi...
Trên trán Lục Ly gồ lên gân xanh, chuyện thế mà cũng đi hỏi Đại Ma Vương cho được? Nói thế nào Đại Ma Vương cũng là nữ, còn chưa gả cho người khác.
Lục Ly nhướng mày, khóe miệng nhếch lên ý cười giễu cợt, nói:
- Hay là cha lấy thêm di nương...
- Tiểu tử hỗn trướng!
Mày kiếm Lục Nhân Hoàng tức thì dựng lên, mặt mo đỏ ửng nói:
- Mau cút, đi nói trước một tiếng với thê thiếp!
Lục Ly cười đi ra, Lục Nhân Hoàng thấy trưởng lão chấp pháp và Lục Chính Dương đều đang nhìn mình, sắc mặt càng thêm lúng túng, chắp tay nói:
- Gia gia, phụ thân, ta đi trước tu luyện.
- Chờ đã!
Lục Chính Dương thử thăm dò:
- Nhân Hoàng, chuyện Ly nhi nói, ngươi thật không cân nhắc?
…..
Đi vào hậu viện, bước chân Lục Ly thoáng có chút nặng nề, nói chuyện với bọn Lục Nhân Hoàng còn đỡ chút, nhưng với mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết lại khó mà mở miệng.
Hắn bước đến hậu viện, lại phát hiện tất cả mọi người đều có mặt, ngồi quanh hậu viện phơi nắng tán gẫu, thấy Lục Ly đi tới, trên mặt chúng nhân lộ ra hỉ sắc, dồn dập đứng dậy.
- Đông đủ quá nhỉ, vừa khéo đỡ phải đi gọi từng người.
Lục Ly đi tới, tiếp lấy chén trà Trì Hi Nhi đưa tới, nhấp một ngụm, lại không nói lời nào.
Trì Hi Nhi và Bàn Nhược có chút buồn bực, Bạch Hạ Sương đi đến sau lưng Lục Ly, bóp vai cho hắn, chỉ có Khương Khinh Linh và Bạch Thu Tuyết là liếc mắt nhìn nhau, cảm thấy có gì đó không thích hợp.
Qua mãi một nén hương, thấy Lục Ly vẫn không mở miệng, Khương Khinh Linh khẽ thở dài nói:
- Phu quân, chuyện gì? Có phải ngươi muốn ra ngoài một chuyến?
- Ra ngoài?
Bạch Hạ Sương đang bóp vai cho Lục Ly chợt dừng tay lại, trên mặt chớp qua một tia kinh hoảng nói:
- Phu quân, ngươi muốn đi đâu? Đi bao lâu?
- Ai!
Lục Ly thở dài, hắn đến Thần Giới và Nhị trọng thiên, khiến mấy người Bạch Hạ Sương mắc phải chứng lo nghĩ sợ hãi, nghe thấy hắn ra ngoài liền có phản ứng lớn như vậy?
Chỉ là việc này Lục Ly há có thể giấu diếm? Hắn miễn cưỡng cười gượng, vỗ tay Bạch Hạ Sương, đồng thời đánh mắt ra hiệu cho Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết an tâm, nói:
- Đúng là muốn ra ngoài một chuyến, đi giúp Đại Ma Vương làm chút chuyện. Tới Tam trọng thiên chạy một vòng, làm xong việc liền trở lại. Các ngươi không cần lo lắng, lần này Đại Ma Vương đã an bài xong xuôi, còn có Tần Chiến và Cam Lâm cùng theo, không có gì bất trắc đâu.
- Tam trọng thiên ở đâu? Xa không?
Bình thường Bạch Hạ Sương không quá quan tâm mấy chuyện này nên căn bản không biết rõ, Trì Hi Nhi cũng không hiểu nhiều, mơ mơ màng màng nhìn sang Bàn Nhược, thần sắc Bàn Nhược Bạch Thu Tuyết Khương Khinh Linh lại có chút mất tự nhiên.
- Nếu là Đại Ma Vương đã an bài, vậy phu quân đi sớm về sớm.
Mãi hơn mười giây sau, Khương Khinh Linh mới cười gượng một tiếng, nhìn Bàn Nhược Trì Hi Nhi một cái rồi nói:
- Mọi người đừng quá lo, Cam Lâm chính là cháu trai Phủ Ma đại nhân, còn có Tần Chiến đi cùng, không sao đâu.
Lục Ly cảm kích đưa tay nắm chặt tay Khương Khinh Linh, Khương Khinh Linh vô cùng hiểu chuyện, còn giúp hắn trấn an Trì Hi Nhi Bàn Nhược, có vợ như thế còn cầu mong gì nữa?
Bạch Thu Tuyết mím môi hỏi:
- Phu quân, khi nào thì đi?
- Một tháng sau!
Lục Ly đứng dậy vỗ vai Bạch Thu Tuyết nói:
- Các ngươi cứ ngồi đây, ta đi Thiên Ma Thành diện kiến Đại Ma Vương, trước khi đi nàng có một số chuyện muốn bàn giao.
- Đi thôi, phu quân, không cần lo lắng cho bọn ta!
Bạch Thu Tuyết đứng dậy nhẹ nhàng ôm Lục Ly một cái, nhoẻn miệng cười, chỉ là ý cười thấy thế nào đều có chút gượng ép. Lục Ly không đành lòng thấy bộ dạng chúng nhân như vậy, cắn răng bước ra ngoài, ngồi truyền tống trận đi Thiên Ma Thành.
Được Phủ Ma dẫn đến đảo nhỏ nhơi Đại Ma Vương cư trú, tiểu công chúa béo mập kia không ở đây, chẳng biết đã đi đâu chơi, Lục Ly gặp được Đại Ma Vương trong hoa viên hậu viện.
Vẫn là ngồi xếp bằng trong đình, một tay cầm kinh thư, một tay nắm phật châu, lúc Lục Ly đi vào, Đại Ma Vương mở mắt nhìn Lục Ly một cái, khẽ gật đầu nói:
- Mười năm tu luyện tới Tam Kiếp đỉnh phong, tính là không sai, chẳng qua Lục Ly ngươi muốn đi con đường Vô Thượng Thần Thể vẫn sẽ rất gian nan. Con đường này càng về sau càng khó, dù là ở Tam trọng thiên, qua nhiều năm vậy rồi, nhưng số người Thần thể đại thành vẫn không quá mười đầu ngón tay.
- Con đường nào mà không khó?
Lục Ly cười đắng chát, nói:
- Đại nhân, ta định tháng sau đi Tam trọng thiên, Cam Lâm và Tần Chiến sẽ theo cùng. Tới Tam trọng thiên, ta nhất định toàn lực giúp đại nhân đổi về Cổ Kinh, nếu không đổi được, ta tuyệt không về Nhị trọng thiên.
- Ngồi đi!