Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly lấy ra Quỷ Châu, hạt châu phát sáng, sau đó một đạo Quỷ Ảnh gào thét bay ra. Quỷ Châu này không có tác dụng gì lớn, chỉ là Quỷ Ảnh rất lợi hại, Lục Ly khống chế Quỷ Ảnh tìm kiếm công kích hết thảy sinh linh xung quanh.
Quỷ Ảnh là hư thể, cực kỳ mẫn cảm đối với sinh linh tiềm phục trong hư không. Quỷ Ảnh gào thét đảo quanh một lượt, sau đó bất ngờ tan biến, tròng mắt Lục Ly lập tức sáng rực, khóa chặt một hướng, đột nhiên tung quyền.
Oanh!
Hư không chấn động, hạt châu chấn ra từ trong hư không, sau đó một thân ảnh ngưng hiện giữa trời, Lục Ly không tiếp tục bảo lưu thực lực, tung quyền bất ngờ đánh lên thân Dã Lang.
Oanh!
Cả người Dã Lang bị nện bay, tiếng xương cốt đứt gãy vang lên, Dã Lang kêu thảm một tiếng, mưa máu bắn ra đầy trời, đồng thời với đó, huyết dịch toàn thân Lục Ly cũng bị hút ra. Tiếng cười âm lãnh của Dã Lang vang lên:
- Lục Sát Thần, nhận thua đi, nếu không ngươi sẽ chết rất thảm!
- Vậy ư?
Lục Ly cười lạnh, trong thân thể bay ra vô số Hư Không Trùng và con Cổ Vương kia, cả đám gào thét bay tới Dã Lang, đồng thời hắn tung mình lao vút đến, dùng thân thể hất văng song câu, hai quyền đánh lên thân Dã Lang.
Lấy mạng đổi mạng!
Lục Ly nhục thân cường đại, khí huyết sung túc, tổn thất chút huyết dịch không đáng là gì, hắn không tin Dã Lang có thể đỡ được đòn tấn công này của mình.
- Ách?
Dã Lang phát hiện móc câu đâm ra chỉ có thể làm tróc da thịt Lục Ly chứ không chạm được tới xương cốt, lập tức không khỏi ngạc nhiên.
Xoạt!
Bên ngoài cũng rộ lên một mảnh tiếng xôn xao, móc câu Dã Lang đâm ra rõ ràng là bí bảo, không ngờ nhục thân Lục Ly lại cường đại đến vậy? Ánh mắt vô số người sáng rực lên, Lục Ly thắng đồng nghĩa bọn hắn cũng thắng, vốn tưởng tất thua không nghi ngờ, giờ lại có thể chuyển bại thành thắng, ai nấy đều cảm thấy như từ Địa Ngục về lại Thiên Đường.
Rầm rầm rầm!
Lục Ly không ngừng oanh kích, Dã Lang cũng liều mạng đâm ra móc câu, hai người đều đánh theo kiểu lấy mạng đổi mạng, xem ai chết trước. Đương nhiên, là người sáng suốt đều có thể nhìn ra, tình trạng Lục Ly đỡ hơn Dã Lang nhiều, trên thân Dã Lang đã xuất hiện mấy huyết động, đoán chừng đánh tiếp liền phải chết.
- Lục Sát Thần!
Đúng lúc này, đột nhiên có tiếng truyền âm vang lên trong đầu Lục Ly, đây là giọng một nam tử xa lạ:
- Ngươi nhận thua trận này, một vạn năm ngàn Băng Tâm Tinh các ngươi đặt, ta bồi hai vạn, được không?
Nhà cái rốt cục lộ diện!
Chẳng qua Lục Ly lại không có ý hợp tác với nhà cái, bởi vì thắng trận này bọn hắn cũng đủ Băng Tâm Tinh. Hắn không muốn đánh giả quyền, lại nói giờ đã đánh đến bước này, nếu hắn nhận thua, người bên ngoài đều sẽ ghi hận hắn.
Bởi thế hắn lần nữa oanh ra một quyền, nhìn Dã Lang nói:
- Nhận thua, hoặc là, chết!
…
Chứng kiến ánh mắt lạnh lùng kia của Lục Ly, Dã Lang biết nếu còn không đầu hàng, Lục Ly tuyệt đối không ngại tiễn hắn xuống Địa Ngục. Rõ ràng Lục Ly là kẻ hai tay nhuộm đầy máu tươi, nhìn quen sinh tử.
Hắn không giết được Lục Ly, cứ tiếp tục chắc chắn sẽ bị Lục Ly oanh sát, phòng ngự của hắn rất mạnh, lại gánh không được công kích từ Lục Ly. Thị Huyết tà trận của hắn đúng là rất lợi hại, nhưng nhục thân Lục Ly cường đại đến biến thái, hắn không so được.
Oanh!
Lại vung lên một quyền đánh lên đầu đối phương, ánh mắt Dã Lang dần có chút mơ hồ, hắn cắn răng rống lên:
- Ta nhận thua!
Tiếng rống rất lớn, bên ngoài đều nghe được, giờ đã không còn dư địa để xoay vần, quản sự phía ngoài vội quát khẽ:
- Quyết đấu kết thúc, Lục Sát Thần thắng!
- Hay lắm!
Bên ngoài vang lên một mảnh tiếng khen hay, vô số người vui mừng quá đỗi, vốn tất thua không thể nghi ngờ, giờ lại bỗng chốc nghịch chuyển, đây chính là niềm vui ngoài ý muốn a.
Ánh mắt đám đông nhìn Lục Ly cũng trở nên nhu hòa, người có thể giúp bọn hắn kiếm được Băng Tâm Tinh, bọn hắn tự nhiên rất thích. Bên kia Tần Chiến và Cam Lâm cũng không giấu được vui mừng, thắng một vạn năm ngàn, ba người có thể lập tức đi ra Băng Phong Cốc.
Trên mặt Lục Ly lại không có quá nhiều vui sướng, bởi vì vừa rồi nhà cái muốn hắn thua, hắn lại không nhận thua, điều này bằng với đắc tội nhà cái. Nghe nói nhà cái có quan hệ với Băng Phong Cốc, ba người muốn đi ra bên ngoài chắc sẽ được đáp ứng, nhưng nhiều khả năng sẽ bị người Băng Phong Cốc truy sát.
Hắn đi ra quang tráo, khoanh chân ngồi xếp bằng, nuốt mấy viên đan dược chữa thương, trước mắt bàn dân thiên hạ thế này, không ai dám động hắn, tự nhiên hắn phải nghĩ cách khôi phục thương thế trước cái đã.
Nhà cái không dám biển thủ tiền đặt cược của Tần Chiến, rốt nhiều nhiều người nhìn vào như vậy, bọn hắn cũng cần tín dự. Tín dự không còn, sau này ai còn dám cược?
- Lục Ly, ngươi không có sao?
Hai người Tần Chiến lấy được Băng Tâm Tinh, vội vàng đi tới hỏi dò, Lục Ly khoát tay, để hai người trước chờ, hai người cũng không vội, ngồi xuống ngay bên cạnh.
Lục Ly ngồi xếp bằng tu luyện suốt hai canh giờ, lại có mấy người xuất trường đánh cược, bản thân Lục Ly chỉ bị chút thương ngoài da và tổn thất một phần huyết dịch, trị liệu thoáng chốc liền khôi phục hơn phân nửa. Xương cốt hắn không gãy bất kỳ đoạn nào, hiện tại xương cốt đã biến thành màu đen cứng rắn, công kích bình thường rất khó đánh gãy.
Hắn lấy nước sạch xoa xoa mặt, khua tay nói:
- Đi thôi.
Hai người Cam Lâm cùng theo Lục Ly đi ra bên ngoài, vừa tới cửa, Lục Ly chợt híp mắt lại, bởi vì nơi cửa ra có người, hai tên áo đen đứng ở kia, rõ ràng là đang đợi bọn hắn.
- Lục Sát Thần, Nhị gia nhà ta cho mời!
Một tên áo đen mở miệng nói, động tác và ngữ điệu vẫn rất khách khí, thoạt nhìn như là đến mời Lục Ly đi làm khách. Chẳng qua đối phương tới hai người, rõ ràng có ý uy hiếp, bằng không chỉ cần một người đi mời là đủ rồi.
- Hừ!
Tần Chiến rời khỏi Nhị trọng thiên, bản tính cũng theo đó được phóng thích, trùng trùng hừ lạnh một cái, trên thân cuộn trào sát khí, quát lạnh nói:
- Nếu chúng ta không đi, có phải các ngươi sẽ cường hành mời cho bằng được?
Lục Ly khoát tay nói:
- Tần Chiến, các ngươi chờ ở đây, ta đi gặp Nhị gia.