Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chân ý Tinh Biến tương đối nổi danh ở Tam trọng thiên, có thể xếp vào hàng lục phẩm đủ thấy chân ý này cường đại cỡ nào. Đây là một loại chân ý dung hợp, có thể không ngừng thuấn di, không ngừng tấn công, tối đa có thể một hơi công kích mấy vạn lần.
Móc câu Dã Lang đâm ra là bí bảo, tấm chắn trong tay Lục Ly mặc dù nhìn rất không sai, nhưng có thể trụ được trước công kích liên miên không ngừng kia ư? Chân ý Tinh Biến này một khi đã phóng thích, công kích liền mãnh liệt như sóng thủy triều, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng hung tàn...
Rầm rầm rầm!
Dã Lang không ngừng thoáng hiện bên người Lục Ly, khi thì xuất hiện bên trái, khi thì xuất hiện bên phải, khi thì xuất hiện trên đầu, gần như mỗi giây lại có mấy chục đâm đâm ra.
Lục Ly và Thiên Biến Đỉnh không ngừng biến hóa vị trí, lấy cứng đối cứng ngăn đỡ công kích từ Dã Lang, móc câu và tấm chắn do Thiên Biến Đỉnh hóa thành luân phiên đụng nhau, tóe ra từng đạo tia lửa.
- Thực lực quả nhiên không sai!
Lục Ly khẽ gật đầu, nếu không phải hắn thúc giục đại đạo chi ngấn, cảm giác lực nhạy cảm gấp mấy chục lần bình thường, đoán chừng khó mà phản ứng kịp. Chẳng qua nếu thủ đoạn Dã Lang chỉ dừng lại ở đó, vậy thì tất bại không nghi ngờ.
Rầm rầm rầm
Dã Lang liên tục công kích hơn trăm lần, hắn không chỉ không ngừng, ngược lại công kích càng lúc càng mãnh liệt, lực đạo cũng theo đó mạnh lên.
Lục Ly nhẹ nhàng đề kháng, hắn thúc giục đại đạo chi ngấn, cảm giác lực nhạy bén gấp mấy chục lần bình thường, Dã Lang vừa hiện ra hắn liền đã cảm giác được, tùy tiện giơ lên tấm chắn liền có thể ngăn lại công kích từ Dã Lang.
Tấm chắn rất lớn, có thể hoàn toàn che đi phần mặt, bởi thế công kích từ Dã Lang tuy có vẻ thiên biến vạn hóa, thực ra lại chỉ cần phòng ngự năm hướng là đủ.
Sau khi ngăn đỡ hơn trăm lượt công kích, tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên:
- Chủ nhân, bố trí xong, cần khởi động ngay không?
Thần Văn đạo trường đã bố trí xong, Lục Ly lại không định khởi động, rốt cuộc hiện tại công kích của Dã Lang nhìn có vẻ rất hung tàn, song thực tế không tổn thương được đến hắn, liền không nhất thiết phải lộ ra Thần Văn đạo trường.
Ông!
Lục Ly bắt đầu phóng côn trùng, mấy trăm Hư Không Trùng yên ắng chui xuống lòng đất, đợi Dã Lang lần nữa công kích xong, Lục Ly đột nhiên phóng tới, tấm chắn trùng trùng nện lên thân Dã Lang.
Oanh!
Cả người Dã Lang bị Lục Ly đụng bay, đồng thời với đó, Hư Không Trùng dưới lòng đất cũng bay ra, Dã Lang mới bị nện cho liểng xiểng, tốc độ Hư Không Trùng lại quá nhanh, bởi thế căn bản không kịp phản ứng, thoáng chốc mấy trăm Hư Không Trùng đã nhập thể.
Hây!
Lúc này, Dã Lang căn bản không để ý tới Hư Không Trùng, trên mặt chớp ra một tia tàn nhẫn, thân hình đột nhiên tan biến giữa trời, một giây sau lại chợt xuất hiện trên đỉnh đầu Lục Ly, sau đó một cảnh khiến Lục Ly chấn kinh xảy ra.
Oanh!
Thân thể Dã Lang nổ tung, hóa thành một mảnh mư máu, mưa máu kia bao phủ phương viên trăm trượng quanh Lục Ly, Hư Không Trùng tiến vào trong người hắn mất đi mục tiêu thôn phệ, chỉ biết ngơ ngác phi hành giữa trời.
- Tự bạo? Không giống!
Lục Ly thúc giục đại đạo chi ngân cảm ứng, rất nhanh, sắc mặt hắn trở nên ngưng trọng dị thường, bởi vì hắn phát hiện những mưa máu kia đã dần ngưng tụ thành một vực trường, tiếp sau là uy áp khủng bố truyền ra từ trong vực trường khiến hắn cảm nhận được nguy cơ trí mạng.
- Đây là thần thuật gì?
Lục Ly nhíu mày, khoái tốc giật lùi ra sau, nhưng bất luận di động thế nào, mưa máu quay chung quanh hắn cũng di động theo, mưa máu này quanh quẩn người thân, khiến huyết dịch trong người Lục Ly theo đó cuộn trào.
- Tà thuật!
Lục Ly hoảng hốt, Dã Lang chắc chắn không phải tự bạo, mà là phóng thích một loại tà thuật cực kỳ quỷ dị, ý đồ hút sạch huyết dịch trong thân thể hắn. Huyết dịch hút sạch sẽ không chết, nhưng Lục Ly tất bị trọng thương, đến lúc đó sẽ bị Dã Lang nhẹ nhàng giết chết.
- Thị Huyết tà trận!
Bên ngoài một lão giả kinh hô, ánh mắt hiện rõ vẻ kiêng sợ, rất nhiều người cũng lộ vẻ ngạc nhiên. Tà thuật này bọn hắn đều từng nghe qua, có thể hút khô huyết dịch kẻ địch, người bình thường căn bản không thể phá giải.
- Thua, lần này mất sạch Băng Tâm Tinh rồi!
- Tên Dã Lang này đến từ đâu? Không ngờ lại có được tà thuật khủng bố như thế, xem ra phen này bị hắn lừa thảm!
- Xong, ba ngàn Băng Tâm Tinh của ta.
Người bên ngoài lớn tiếng chửi thở, lần này rất nhiều người đều đặt cửa Lục Ly, thậm chí còn cược rất lớn. Chứng kiến cảnh đó, ai nấy đều phẫn nộ, cảm thấy bị lừa gạt, chỉ là có chơi có chịu, muốn trách chỉ có thể trách bọn hắn không có mắt nhìn.
- Lục Ly không sao chứ?
Thần sắc Tần Chiến thoáng mất tự nhiên, thấp giọng truyền âm hỏi Cam Lâm. Cam Lâm cũng không chắc, nghĩ nghĩ rồi nói:
- Tin tưởng Lục Ly, kinh nghiệm chiến đấu của hắn phong phú hơn chúng ta nhiều, hắn còn có thủ đoạn chưa dùng.
- Huyết Linh Nhi, phóng thích Thần Văn đạo trường!
Bên kia Lục Ly lại xông tới, đồng thời để Huyết Linh Nhi phóng thích Thần Văn đạo trường, hắn tin tưởng tuy Dã Lang phóng thích tà thuật, nhưng bản thể chắc chắn sẽ không biến thành mưa máu, nhất định còn đang tiềm phục giữa trời. Chỉ cần áp chế thần lực, đối phương liền không cách nào duy trì tà thuật, đến lúc đó muốn đối phó sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Ông!
Không gian nổi gió, Huyết Linh Nhi khởi động Thần Văn đạo trường, Thần Văn đạo trường này là hai loại đồng thời khai mở, cùng lúc áp chế thần lực và công kích linh hồn.
Một lực trường vô hình xuất hiện, bao phủ toàn bộ không gian nơi đây, nhưng điều khiến Lục Ly kinh ngạc chính là bản thể Dã Lang vẫn không lộ diện, mưa máu một mực bao quanh, huyết dịch trong thân thể đã áp chế không nổi, bắt đầu tuôn ra theo đường lỗ chân lông.
- Đừng hốt hoảng!
Lục Ly cưỡng bách chính mình tỉnh táo, Dã Lang không khả năng biến thành mưa máu, thân xác máu thịt làm sao có thể biến mất được? Dù có là tà thuật biến thái đến đâu cũng không có khả năng biến bản thân thành mưa máu, sau đó lại biến ngược trở về.
Ông!