Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tần Chiến rất trẻ, lại có nhiều Băng Tâm Tinh như thế, chẳng lẽ là tộc nhân đại gia tộc nào đó. Hắn xem trọng Lục Ly đến vậy, xem ra Lục Ly khả năng sẽ thắng.
Rất nhiều người ý chí không đủ kiên định dồn dập đặt cược, một vạn năm ngàn Băng Tâm Tinh không phải con số nhỏ, lần này xem ra nhà cái bồi thảm.
Tần Chiến kêu lớn tiếng như thế, chính là muốn dẫn lên toàn trường chú ý, rốt cuộc một vạn năm ngàn không phải con số nhỏ, hắn sợ đến lúc đó nhà cái lật lọng không bồi tiền, còn len lén xử lý bọn hắn.
Tỉ lệ đặt cược là một bồi một, nhưng vậy cũng đủ rồi, ba người chỉ cần ba vạn Băng Tâm Tinh liền có thể rời khỏi Băng Phong Cốc, nhiều thêm Băng Tâm Tinh cũng chẳng nghĩa lý gì, ba người lại không biết luyện khí, cũng không biết đi đâu đổi Thần Thạch.
- Ta áp năm ngàn Băng Tâm Tinh, cược thanh niên tóc bạc thắng.
Một lão giả khe khẽ lên tiếng, người này đứng cách đám Tần Chiến không xa, hai bên liếc mắt nhìn nhau. Đặt cược là người quen, chính là Lão Quý từng gặp trong hầm mỏ, Lão Quỷ này từng đánh nhau với Lục Ly, biết rõ chiến lực mới đặt cửa lớn đến vậy.
Bên ngoài người đặt cược dồn dập không dứt, trong quang tráo, Lục Ly lại cảm giác được một áp lực vô hình. Đối diện là trung niên tóc đen, đeo mặt nạ Lang Vương, ánh mắt băng lãnh mà bình tĩnh, từ trên người hắn Lục Ly cảm nhận được khí tức nguy hiểm.
- Huyết Linh Nhi, bố trí Thần Văn đạo trường, nhanh!
Lục Ly không chút do dự, lập tức để Huyết Linh Nhi len lén lẻn xuống lòng đất, dưới lòng đất có sẵn Thần Văn, chỉ cần thoáng cải tạo một phen liền có thể bố trí Thần Văn đạo trường.
Trận chiến này Lục Ly có chút áp lực, nếu lấy ra Thần Thiết thì không có gì phải bận tâm, nhưng Thần Thiết tuyệt không thể dùng. Bởi thế Lục Ly đành phải thả Huyết Linh Nhi đi ra bố trí Thần Văn đạo trường, áp chế chiến lực đối phương. Huyết Linh Nhi mới học được một loại Thần Văn đạo trường mới, không chỉ có thể phong ấn thần lực mà còn có thể tấn công linh hồn đối phương, chỉ là không biết liệu có hữu dụng với đối thủ này không.
Người đeo mặt nạ Lang Vương không động thủ ngay, rõ ràng muốn đợi người bên ngoài đặt cược xong, Huyết Linh Nhi vẫn đang bố trí Thần Văn đạo trường, đối thủ không động thủ Lục Ly càng cao hứng.
Mãi sau ba nén hương, người bên ngoài gần như đều đã đặt cược xong, người đeo mặt nạ Lang Vương phía đối diện rốt cục cũng động, hắn chắp tay nói:
- Dã Lang, xin được chỉ giáo.
Đối thủ đã khách khí như vậy, Lục Ly tự nhiên sẽ không mất phong độ, hắn chắp tay đáp:
- Lục Sát Thần, xin được chỉ giáo.
Đoán chừng phải mất một lúc nữa Thần Văn đạo trường mới bố trí xong, Lục Ly cũng không quá để tâm, lần này hắn vẫn không chủ động xuất kích, hắn muốn làm rõ thủ đoạn người này rồi hẵng động thủ sau.
Hây!
Dã Lang động thủ, trong tay hiện ra một đôi song câu vát nhọn, thân hình hắn chợt lóe, chớp mắt đã tới trước người Lục Ly, trong không gian lại không lưu lại tàn ảnh. Đây rõ ràng là chân ý không gian, bởi vì Lục Ly cảm nhận được không gian ba động.
Xoẹt!
Dã Lang quét móc câu qua cổ Lục Ly, một đạo khí tức hủy diệt truyền ra từ mũi móc câu, người này còn tu luyện chân ý hủy diệt, trên móc có hào quang nhàn nhạt, rõ ràng là trọng bảo.
Móc câu còn lại cũng vung lên, giữa không trung huyễn hóa ra mấy chục thanh móc câu khác nhau gào thét đâm tới. Hai loại chân ý được phóng thích đồng thời, chiến lực người này rõ ràng đã siêu quá Tam Kiếp sơ kỳ. Chẳng qua hắn không biểu hiện ra thực lực quá khủng bố, đoán chừng là định kéo dài thêm một lúc, để Lục Ly phán đoán sai về chiến lực bản thân.
Chiến thuật Lục Ly lựa chọn rất đơn giản, hắn lấy ra Thiên Biến Đỉnh, hóa thành một tấm chắn cực lớn, sau đó trực tiếp giơ tấm chắn áp tới trước mặt.
Nhục thể hắn vô cùng cường đại, lực lượng cũng cực kỳ khủng bố, nhục thân Tam Kiếp đỉnh phong bình thường đều không đấu lại. Tuy chiến lực tổng hợp của người này chắc chắn không phải Tam Kiếp sơ kỳ, nhưng so liều nhục thân, Lục Ly tin tưởng sẽ mạnh hơn đối phương.
Thiên Biến Đỉnh là bí bảo của một tông, còn là bí bảo cực mạnh, được mấy đời cường giả Vân gia ôn dưỡng hàng chục vạn năm, uy lực phi phàm. Chỉ là khí tức không quá khủng khiếp, rốt cuộc thứ này không phải mảnh vỡ Đế Binh hay Thánh Binh. Bí bảo như thế sẽ không quá dẫn người ngấp nghé, không đến vạn bất đắc dĩ, Lục Ly sẽ không dùng đến Thần Binh, bình thường sẽ chỉ dùng Thiên Biến Đỉnh.
Oanh!
Mũi móc câu và Thiên Biến Đỉnh trùng trùng đụng nhau, một đạo lực lượng cực mạnh truyền ra, móc câu trong tay Dã Lang thiếu chút bị chấn bay, tốc độ Lục Ly cũng nhanh, cả người Dã Lang thoáng chốc bị nện bay, ầm ầm đụng lên quang tráo.
Oanh!
Lục Ly trở tay đẩy Thiên Đỉnh ra sau, móc câu còn lại cũng bị đụng bay, song lại xoay vòng một lượt giữa trời rồi bay về trong tay Dã Lang.
Hưu!
Dã Lang lần nữa bay tới, chẳng qua lần này sắc mặt có chút ngưng trọng, không còn tùy ý như trước. Hắn cũng đã nhìn ra, chiến lực Lục Ly không sai, nếu không nghiêm túc chiến đấu, không chừng hắn sẽ thua.
Một khi thua, không chỉ đơn giản là Nhị gia mất Băng Tâm Tinh, Dã Lang tin tưởng đoạn thời gian tiếp theo mình sẽ không được yên thân, bởi thế hắn nhất định phải toàn lực ứng phó.
Hây!
Dã Lang vung lên móc câu, trùng trùng phá không lao đến, móc câu trong tay sáng lên từng đạo hào quang, thần uy tràn ngập ra, giữa không trung cả người hắn như ẩn như hiện, hẳn là đã tham ngộ được một loại chân ý không gian rất cường đại.
Oanh!
Lục Ly nhấc lên Thiên Biến Đỉnh ngạnh kháng một đâm kia từ Dã Lang, nhưng chỉ sát na, Dã Lang đột ngột biến mất giữa trời, sau đó một thân ảnh ngưng tụ sau lưng Lục Ly, trùng trùng đâm tới ót Lục Ly.
- Chân ý lục phẩm, Tinh Biến!
Bên ngoài, một lão giả kinh hô, sắc mặt thoáng trở nên cực kỳ khó coi, rất nhiều người cũng lớn tiếng chửi đổng theo. Không ngờ tên Dã Lang này lại tham ngộ được chân ý cường đại như thế, tuy chỉ là Tam Kiếp sơ kỳ, nhưng đoán chừng chiến lực đã sánh ngang Tam Kiếp đỉnh phong, Lục Ly tuy có vẻ không sai, nhưng làm sao có thể kháng cự được?