Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Còn một trận nữa!
Lục Ly chật vật đạp bước đi ra, chỉ cần đánh thêm một trận hắn liền sẽ lập tức rời đi, Nhị gia sẽ cho hắn ba vạn Băng Tâm Tinh, quy ra Thần Thạch là một con số không nhỏ, đủ cho ba người truyền tống rời đi. Chỉ cần rời xa Băng Phong Cốc, dù người nơi này muốn giết hắn cũng không làm gì được.
Hắn được Cam Lâm đỡ ra Quyết Đấu Trường, trên đường đi vô số người nhìn hắn như nhìn quái vật. Hắn đều không để ý, quay về lại sơn động, Tần Chiến đi thăm dò tin tức vẫn chưa trở về.
Nuốt một ít đan dược, ngồi xếp bằng tu luyện chữa thương, một ngày một đêm sau, thương thế mới miễn cưỡng khôi phục bảy tám phần. Nhị gia phái người thúc giục hắn đăng trường, hắn lại không gấp, Thối Thể trong hỏa diễm lâu như vậy, nhục thân hắn có chỗ đề thăng, cần tranh thủ ổn cố một phen.
Đánh xong trường thứ ba hắn sẽ lập tức rời đi, bởi thế hắn cần khôi phục trạng thái tốt nhất. Lỡ trận thứ ba trọng thương, lúc rời đi lại bị người truy sát, e rằng ba người khó thoát khỏi cái chết.
Lại chữa thương thêm một ngày, hắn đi ra, Tần Chiến sớm đã trở về, không đợi Lục Ly hỏi dò, Tần Chiến cầm ra một tấm địa đồ, nói:
- Ta đã tìm hiểu rõ ràng, ra khỏi sơn cốc, chỉ cần một mực phi hành về hướng bắc chừng nửa ngày liền sẽ đến một tòa thành trì. Tiến vào thành trì, với số Thần Thạch trong tay có thể liên tục truyền tống hơn trăm lần, sau đó hẳn sẽ không ai truy tung được chúng ta.
- Phi hành nửa ngày?
Lục Ly nhíu mày, trầm giọng hỏi:
- Không thể từ trong sơn cốc truyền tống đến thành trì kia?
- Không thể!
Tần Chiến lắc đầu nói:
- Trong Băng Phong Cốc có truyền tống trận, nhưng chỉ dành cho quân sĩ truyền tống, đây là truyền tống trận nội bộ!
- Không thể đả thông quan hệ... tỉ như đút lót thống lĩnh chút Thần Thạch, để chúng ta len lén truyền tống đi...
Lục Ly hỏi, từ trong sơn cốc đi ra ngoài, phi hành nửa ngày thực sự quá nguy hiểm. Nếu có người muốn đuổi giết bọn hắn, bọn hắn vừa ra cốc liền sẽ bị để mắt, nửa ngày là đủ khiến bọn hắn vạn kiếp bất phục.
- Không được!
Tần Chiến thở dài nói:
- Ta cũng nghĩ qua, còn tìm người nghe ngóng, nhưng truyền tống trận này được khống chế rất nghiêm, không phải quân đội Băng Phong Cốc tuyệt đối không thể truyền tống.
- Vậy hết cách rồi!
Tròng mắt Lục Ly thoáng lấp lánh, nói:
- Trời sáng ta đi lên đánh trận cuối cùng, nếu không có vấn đề, chúng ta lập tức rời đi. Nếu tình hình không đúng, chúng ta ở lại thêm trong sơn cốc một đoạn thời gian, đợi người khác lãng quên chúng ta hẵng len lén rời đi.
Lục Ly vuốt vuốt mi tâm, trong lòng luôn có dự cảm chẳng lành, đừng nói bọn hắn vừa đến Tam trọng thiên đã bị người đuổi giết, vậy khác gì chưa xuất sư đã chết...
Lúc Lục Ly lần nữa xuất hiện trên Quyết Đấu Trường, người tại trường dồn dập ghé mắt, Lục Ly liên tục đánh thắng mấy trận, với diễn xuất nghịch tập kiểu đó, muốn không dẫn người chú ý cũng khó.
Sau khi Lục Ly báo danh tham gia quyết đấu, càng nhiều người chú ý đến hắn, rất nhiều người định đặt cửa Lục Ly, chờ mong Lục Ly lại lần nữa nghịch tập, giúp bọn hắn thắng cược. Gần đây rất nhiều người vì Lục Ly mà thua, bọn họ muốn đòi lại những gì đã mất.
Xác định đối thủ, đám đông không khỏi càng thêm kích động, bởi vì đối thủ của Lục Ly chỉ là một tên Tam Kiếp trung kỳ, không có danh tiếng gì, trước kia cũng chưa từng lên Quyết Đấu Trường.
Vô số tiền cược được đặt, số tiền cược lớn trước nay chưa từng có, Nhị gia cười đến độ trên mặt nở hoa, cược mấy cũng nhận. Người được phái lên lần này được hắn bí mật nuôi dưỡng rất lâu, là đòn sát thủ của hắn, phải đến thời khắc then chốt mới đăng trường.
Bây giờ chính là thời khắc then chốt!
Lượng áp chú đã đạt đến mấy chục vạn Băng Tâm Tinh, hơn nữa vẫn đang không ngừng có người đặt cược, có người thậm chí cầm chí bảo thế chấp. Chỉ cần Lục Ly thua, trận này đoán chừng có thể kiếm được trăm vạn Băng Tâm Tinh, là trường áp chú lớn nhất đoạn thời gian qua.
- Ách?
Chứng kiến đối thủ, trên mặt Lục Ly chớp qua một tia kinh ngạc, Tam Kiếp trung kỳ? Nhị gia đang định giở trò quỷ gì? Thế này chẳng phải biến tướng nói cho người bên ngoài biết cứ đặt cửa hắn thắng ư? Nhưng theo như ước định giữa hắn và Nhị gia, trận này hắn cũng sẽ thắng.
Chuyện khác thường tất có quỷ!
Chẳng lẽ trận này Nhị gia phái ra cường giả? Muốn thắng hắn? Nếu vậy, chuyện này liền rắc rối to, có lẽ Nhị gia muốn nhân trận này lấy mạng hắn. Chỉ cần chém giết hắn liền sẽ không cần chung chi ba vạn Băng Tâm Tinh ước định từ trước nữa.
Vạn nhất thật là như vậy thì gay, hắn thắng hay thua đều không được, thế nào cũng gặp rắc rối. Thắng, Nhị gia sẽ phải thua rất nhiều Băng Tâm Tinh, khả năng cao sẽ giận lây hắn. Thua, vậy khách cược bên ngoài sẽ ghi hận hắn, hơn nữa còn có thể hạ đòn sát thủ, trực tiếp giết chết hắn
- Ưng Thần!
Đối thủ chắp tay, người này dáng dấp phổ thông, phổ thông đến độ nhét vào trong đám đông liền khó mà nhận ra, khí tức cũng rất ôn hòa, nhìn không khác gì võ giả bình thường.
Càng vậy, sắc mặt Lục Ly càng thêm ngưng trọng, nhưng đã lên Quyết Đấu Trường, hắn còn có thể làm sao được? Thế là cũng chắp tay nói:
- Lục Sát Thần, xin chỉ giáo.
Lục Ly không động thủ ngay mà truyền âm cho Huyết Linh Nhi nói:
- Huyết Linh Nhi, ngươi có thể bố trí một loại Thần Văn đạo trường, áp chế thần uy thần vật không?
Lục Ly không thể không làm ra chút chuẩn bị, vạn nhất tình hình không đúng, hắn đành phải tế ra Thần Thiết, bằng không mất mạng, hết thảy đều thành công cốc.
- Có thể!
Huyết Linh Nhi truyền âm nói:
- Ta có thể bố trí một loại Thần Văn đạo trường, phong tỏa không gian trăm trượng quanh ngươi, hẳn là có thể phong ấn thần uy Thần Thiết, nhưng cũng không chắc lắm, thần uy của Thần Thiết kia thực sự uy quá thịnh.
- Tận lực thôi, ngoài ra bố trí thêm huyễn trận trước kia, cộng với Thần Văn đạo trường công kích linh hồn!
Lục Ly để Huyết Linh Nhi chuẩn bị liền một lúc ba bước, lần này hắn định toàn lực ứng phó, nhất định phải thắng trận này. Người bên ngoài đặt cược điên rồi, nếu hắn thua, có người thua đỏ mắt, không chừng vừa đi ra liền sẽ bị trực tiếp xé xác.