Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một quân sĩ nhìn thoáng qua bức họa, vỗ đầu nói, hào quang trong mắt sứ giả chợt lóe lên, trầm quát:
- Triệu tập người đuổi theo, chỉ đuổi theo chứ không thể giết, trước bắt đi, ta phải báo cáo lại với Bát trưởng lão!
Sau khi truyền ra mệnh lệnh, vô số chiến thuyền trong thành trôi nổi trên không, từng đội quân sĩ xuất động.
Chuyện Bát trưởng lão dặn dò, không ai dám sơ suất. Bên trong thành lập tức phái ra trên vạn người, bắt đầu lùng bắt khắp bốn phương tám hướng.
Địa vực của Lục Ly ở thành nhỏ trung bộ của Sâm Đồ Lĩnh, Hoàng Thổ Thành. Sâm Đồ Lĩnh rất lớn, lớn gấp khoảng trăm lần Thiên Ma Đảo. Nếu không giữa hai thành trì sẽ không truyền tống lâu như vậy.
Địa hình nơi này lấy sơn lĩnh làm trung tâm, sau khi Lục Ly bay ra khỏi thành, phát hiện khắp nơi đều là đại sơn đại lĩnh, liên miên phập phồng, nhìn không thấy đầu cuối. Hắn phóng ra Long Dực, kỳ thật vốn có thể bay cao một chút, nhưng trời cao có sương mù mỏng manh, khiến hắn cảm thấy hơi nguy hiểm, cho nên hắn chỉ có thể phi hành ở tầng trời thấp.
Trong hoang lĩnh có vài mãnh thú, hơi thở đều xem như cường đại, cũng có không ít mãnh thú bị Lục Ly kinh động, rít gào đuổi giết từ trong hoang lĩnh. Nhưng tốc độ của Lục Ly quá nhanh, mãnh thú này cũng không phải cường giả, không đuổi kịp hắn.
Lục Ly là đi ra từ phía nam cửa thành, nhưng sau khi ra khỏi thành, hắn lại bay về phía tây bắc. Mục đích của hắn là đị Thiên Dương Lĩnh phía tây bắc. Bên kia có một lĩnh chủ cường đại, lĩnh chủ kia và lĩnh chủ Sâm Đồ Lĩnh là đối địch, chỉ cần hắn đến Thiên Dương Lĩnh, hắn liền an toàn.
Bay nhanh một đường, sau khi bay ba canh giờ, phía sau truyền đến tiếng phá không. Lục Ly như một con nhím, cả người đều xù lên. Hắn nhìn lại, sau khi nhìn thấy phía sau xuất hiện ba điểm đen, kia rõ ràng là ba chiến thuyền thật lớn.
- Tốc độ chiến thuyền này lại còn nhanh hơn cả ta?
Đôi mắt Lục Ly co rụt lại, nội tâm căng thẳng, chẳng lẽ truy binh tới rồi? Hay là đúng lúc có chiến thuyền đ ingang qua?
Cho dù thế nào, Lục Ly cũng không dám mạo hiểm. Giữa đất đèn hỏa hoa, hắn lập tức lấy ra Thần Sơn, thân mình chợt lóe, vọt vào, sau đó khống chế Thần Sơn biến thành một hòn đá nhỏ, rơi vào trong Hoang Lĩnh phía dưới.
Thần Sơn chính là Cửu Kì Sơn, bình thường hắn không dám dùng, sợ bị người khác phát hiện. Hiện tại là không có biện pháp, Thiên Tà Châu cấp thấp, dễ dàng bị nhìn xuyên qua. Thần văn của Cửu Kì Sơn rất cao cấp, biến thành tảng đá bình thường, võ giả bình thường hẳn không nhìn ra.
Vù!
Ba tiếng phá không vang lên, ba chiến thuyền thật lớn phá không đến, vô số thần niệm đảo qua, phạm vi bao phủ hơn mười dặm, tìm hiểu mơ hồ.
Lục Ly thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, cảm ứng thử, âm thầm cầu nguyện, hy vọng không bị phát hiện. Hắn có thể cảm ứng được vô số thần niệm quét qua bên ngoài, đây rõ ràng là một quân đội đang tìm kiếm cái gì.
Hắn vừa mới ra khỏi thành không bao lâu, lập tức có quân đội đến tìm kiếm? Nếu không phải đuổi giết hắn, Lục Ly có thể ăn cả Thần Sơn…
Cửu Kì Sơn cũng không khiến Lục Ly thất vọng, Thần Sơn này là bảo bối của Mục Đế năm đó, có được nhiều năng lực thần kì. Đáng tiếc còn hai tòa Thần Sơn chưa tìm được, nếu không sẽ là Đế Binh hoàn chỉnh.
Vô số thần niệm đảo qua, rất nhiều lần đảo qua Thần Sơn, nhưng đều không cảm ứng được khí tức kỳ dị nào. Thần Sơn này biến thành một tảng đá bình thường, võ giả bình thường không nhìn ra vấn đề gì.
Ba chiến thuyền phá không đến, thân thể Lục Ly lóe lên trong Thần Sơn. Sắc mặt hắn rất khó coi, đã có ba chiến thuyền lùng bắt đến, khẳng định sẽ có ba mươi chiến thuyền, ba trăm chiến thuyền. May mắn hắn không tiếp tục truyền tống trong chiến thuyền, nếu không giờ đây phỏng chừng sẽ bị bắt.
Thần Sơn có thể tránh thoát điều tra một lần thì có thể tránh thoát mãi sao?
Lục Ly cũng không nắm chắc, hắn trầm ngâm một lát, tiếp tục phi hành, vừa tự hỏi. Hắn có thể xác định, chỉ cần hắn bị phát hiện, bị truy tung, phỏng chừng cường gải sẽ cuồn cuộn không ngừng đáp xuống. Không nói cường giả của Sâm gia, cho dù bọn Nhị gia đến đây, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Cho nên chỉ có thể trốn, phải nghĩ biện pháp né tránh truy nã!
Dựa vào Thần Sơn cũng không hoàn toàn bảo đảm, đôi mắt Lục Ly chuyển động, sau đó truyền âm với Huyết Linh Nhi:
- Huyết Linh Nhi, ngươi có thể lập tức bố trí thần văn ngăn cách thần niệm tra xét không?
Huyết Linh Nhi bố trí thần văn rất lợi hại, nếu có thể bố trí một loại thần văn, cộng thêm bảo hộ của Thần Sơn, vậy sẽ càng an toàn hơn.
- Có thể!
Huyết Linh Nhi truyền âm nói:
- Nếu là bố trí thần văn đơn giản thì không thành vấn đề, có thể ngăn cách võ giả bình thường dùng thần niệm tra xét. Chủ nhân, ngươi bố trí để làm gì?
Lục Ly giải thích với Huyết Linh Nhi, Huyết Linh Nhi lập tức truyền âm nói:
- Chủ nhân, ta đề nghị ngươi không nên bố trí. Bởi vì bố trí ra thần văn, có rất nhiều sơ hở, càng dễ bị phát hiện. Một khi bị phát hiện có thần văn, đây không phải không đánh đã khai sao?
- Cũng đúng…
Lục Ly hơi gật đầu, một khi bị nhận ra có thần văn, vậy là giấu đầu lòi đuôi rồi. Trong Hoang Lĩnh có thần văn, kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra vấn đề.
Huyết Linh Nhi không thể trông cậy rồi, vậy chẳng lẽ chỉ có thể dựa vào Thần Sơn? Thần Sơn không đầy đủ, luôn tỏa ra khí tức Đế Binh, một khi gặp cường giả, khẳng định có thể cảm nhận, như vậy sẽ càng nguy hiểm.
Thiên Tà Châu lại cấp thấp, võ giả bình thường đều có thể nhìn ra, Lục Ly thật sứt đầu mẻ trán. Hắn biết Tam Trọng Thiên sẽ rất nguy hiểm, lại không nghĩ vừa mới đến Tam Trọng Thiên đã gặp cục diện như thế.
Ngao…
Đang trầm tư, phía trước xuất hiện một mãnh thú thật lớn, đó là cự thú như núi nhỏ, có mắt to đỏ như máu, bộ lông cả người sáng bóng, răng nanh rất dài, sau lưng có hai cánh, chân còn có lợi trảo, khí huyết dị thường cường đại.
Mãnh thú xông ra từ trong sơn dã, Lục Ly nào còn tâm tư chém giết dã thú? Mãnh thú này thoạt nhìn thật khí huyết cường đại, nhưng chiến lực hẳn không mạnh, Lục Ly muốn đánh, chỉ một quyền đã có thể oanh sát.