Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vù!
Lục Ly giương Long Dực, hóa thành một luồng bạch quang bay ra xa, mãnh thú kia đuổi theo một hồi, thấy không đuổi kịp Lục Ly, chỉ có thể rít gào hai tiếng, bay trở về địa bàn của mình.
Vù!
Nhưng sau một lát, Lục Ly quay lại, đôi mắt nhìn chằm chằm mãnh thú, khóe miệng tươi cười. Hắn nhớ tới lúc mới đến Nhị Trọng Thiên, hắn từng dựa vào một con độn thú tránh khỏi đuổi giết của Diêm Hồng.
Con mãnh thú này cũng không quá cường đại, khí huyết lại phi thường cường đại, có thể che giấu nhiều vật. Nếu… hắn núp trong cơ thể mãnh thú, lại ở trong Thần Sơn, như vậy khả năng bị phát hiện sẽ càng nhỏ hơn.
Tuy hình thể của mãnh thú lớn nhưng Thần Sơn vẫn có thể cất chứa. Nếu có chiến thuyền đến, hắn phóng xuất mãnh thú, sau đó khống chế Thần Sơn bay vào trong cơ thể hắn, như vậy nguy cơ phát hiện sẽ nhỏ lại.
Ai lại nghĩ đến hắn tránh trong cơ thể mãnh thú bình thường chứ? Chỉ cần mãnh thú không bị thương, không có khác thường thì sẽ không có ai hoài nghi, dù sao khắp nơi này nhiều mãnh thú như vậy.
Ngao…
Mãnh thú thấy Lục Ly bay về, nhất thời giận dữ rít gào, miệng mở rộng, muốn nuốt Lục Ly vào. Một luồng bạch quang hiện lên, trong mắt mãnh thú lộ vẻ kinh ngạc, bởi vì…
Mãnh thú không khác biệt lắm với độn thú Nhị Trọng Thiên, linh trí đều không cao. Linh khí thiên địa Tam Trọng Thiên nồng đậm hơn, những mãnh thú trải qua tu luyện lâu ngày, chiến lực sẽ rất mạnh, mãnh thú cường đại thậm chí có thê sánh bằng Tứ Ngũ Kiếp Thiên Thần.
Chiến lực mãnh thú này có thể sánh bằng võ giả Tam Kiếp, linh trí không quá cao. Nó hơi mơ hồ… nhân loại này muốn làm gì? Sao vừa đi rồi quay lại, hiện tại còn chủ động dâng lên miệng nó?
Ngao!
Rất nhanh mặt đất quay cuồng, Lục Ly phóng ra Hư Không Trùng, bắt đầu gặm cắn thân thể nó. Một vài Hư Không Trùng tiến vào trong linh hồn nó, nó cảm nhận được nguy cơ trí mạng.
Cùng lúc đó, Huyết Linh Nhi bay ra khỏi Thần sơn, bắt đầu dùng thủ đoạn độc đáo giao lưu với con hung thú này. Linh trí con mãnh thú này không cao, nhưng vẫn là có một chút. Nó rất rõ ràng nếu không nghe mệnh lệnh của Nhân tộc này, nó sẽ chết đi trong nháy mắt.
Kỳ thật trấn áp mãnh thú cũng không khó, khó là khó làm sao giao lưu với hung thú. Nếu không có Huyết Linh Nhi, Lục Ly căn bản không thể giao lưu với hung thú, tự nhiên cũng không thể thu phục mãnh thú này.
- Đi!
Lục Ly thu con mãnh thú này vào Thần Sơn, hơi thở phào, tiếp tục bay về phía tây bắc.
Hoàng Thổ Thành vốn là một thành nhỏ, không có chút thu hút nào trong Sâm Đồ Lĩnh, thành chủ là một võ giả Tứ Kiếp. Vị trí địa lý thành nhỏ này không quá tốt, bình thường cũng không có người nào đến.
Nhưng gần đây thành nhỏ này lại phá lệ náo nhiệt, đám người Nhị gia truyền tống lại đây, sau đó mấy thống lĩnh Sâm gia đến đây, toàn là võ giả Tứ Kiếp.
Ngay hôm nay, Sâm gia lại đến một trưởng lão!
Khi Bát trưởng lão nháy mắt xuất hiện, thành chủ Sâm Nguyên bị dọa rồi. Hắn ở Sâm gia chỉ là một vai diễn nhỏ, vị trí thành chủ này hắn phải tiêu tốn khí lực rất lớn mới có được. Bình thường, hắn căn bản không có cơ hội tiếp cận trưởng lão, càng đừng nói Bát trưởng lão còn là một trưởng lão thực quyền của Sâm gia.
Miệng hắn hơi đắng nghét, Bát trưởng lão khẳng định đến vì Lục Sát Thần kia. Nội tâm hắn thầm mắng Lục Ly vạn lần, vì sao hắn phải rời khỏi thành này? Bát trưởng lão đã đến đây rồi, hôm nay có gì không tốt, vị trí thành chủ của hắn sẽ không còn.
- Sâm Nguyên tham kiến Bát trưởng lão!
Hắn mang theo một đám người lập tức đi nghênh đón, chủ động quỳ một chân thỉnh tội:
- Sâm Nguyên làm việc thất trách, mong Bát trưởng lão trách phạt!
- Đi vào rồi nói!
Diện mạo Bát trưởng lão không hề già, thoạt nhìn như một người trung niên, mặt hắn không chút biểu cảm nói một câu, mang theo hai người lập tức đi vào phủ thành chủ. Đám người Sâm Nguyên lập tức đứng lên đuổi theo, một đám người đi vào phủ thành chủ. Bát trưởng lão tiến vào cũng không lập tức ngồi xuống mà lập tức ngưng giọng hỏi:
- Người đâu? Có tìm được không?
Bát trưởng lão không tức giận nhưng khí thế bất nộ tự uy này dọa sợ Sâm Nguyên rồi. Hắn và một đám người lần nữa quỳ xuống, thần tình Sâm Nguyên chua sót nói:
- Đại bộ phận quân sĩ trong thành đều được triệu tập ra ngoài, ở Băng Phong Cốc, Nhị gia còn dẫn người tự mình truy đuổi. Nhưng trước mắt không có tin tức gì, tên này hẳn đã thoát khỏi địa vực gần thành trì…
Đã mười ngày rồi!
Lục Ly thoát khỏi thành trì đã mười ngày rồi, theo tin tức Nhị gia mang đến, tốc độ của Lục Ly hẳn có thể sánh bằng Tam Kiếp đỉnh phong, thời gian mười ngày cũng đủ Lục Ly chạy thoát ra xa.
Hắn có thể triệu tập mọi người ra ngoài, cũng phái ra mấy trăm chiến thuyền, tìm không thấy Lục Ly cũng không có biện pháp. Không phải hắn không nỗ lực hết sức mà Lục Ly rất có thể đã chạy thoát rồi.
- Tin tức mấy ngày này đều nói thử xem, manh mối gì cũng không được bỏ qua!
Mặt Bát trưởng lão vẫn không có biểu cảm gì, nói. Sâm Nguyên không dám giấu diếm, thành thật kể lại mọi sự tình. Đó là Lục Ly ngày đó ra khỏi thành, hắn triệu tập bao nhiêu người, tìm kiếm theo phương hướng nào, tìm kiếm bằng cách nào. Đám người Nhị gia thì truy tung theo phương hướng nào, còn hồi báo tất cả manh mối dọc đường đi.
- Sâm Phong!
Trong tay Bát trưởng lão xuất hiện một tấm lệnh bài, lạnh giọng nói:
- Ngươi lập tức trở về gia tộc, để Thám Báo Đường xuất động, phát động tất cả lực lượng của Sâm gia, phải tìm được Lục Sát Thần. Mặt khác truyền ra tin tức, chúng ta ra giá mười tỷ thần thạch cho người giết được Lục Sát Thần, cũng truyền tin tức phần thưởng mười tỷ thần thạch và tình huống của Lục Sát Thần vào trong thế giới dưới nền đất.
- Mười tỷ?
Trên mặt đám người Sâm Nguyên đều lộ vẻ kinh hãi, mười tỷ thần thạch? Lục Sát Thần này là nhân vật phương nào, lại khiến Bát trưởng lão ra giá trên trời như vậy?
Sâm Phong lui xuống, Bát trưởng lão ngồi xuống, Sâm Nguyên nhịn không được, nội tâm thật tò mò, chắp tay nói:
- Bát trưởng lão, Lục Sát Thần giết ngàn đao này rốt cuộc là ai, lại đáng giá như thế?
- Không nên hỏi, không cần hỏi nhiều!