Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Con ngươi lạnh lùng của Bát trưởng lão đảo qua, Sâm Nguyên rụt cổ về, không dám lắm miệng câu nào nữa. Trên mặt Bát trưởng lão không có thần sắc gì nhiều nhưng nội tâm tức giận không thôi.
Lục Ly không phải đại nhân vật gì, nếu chỉ là chuyện của Nhị gia, hắn cũng lười hỏi đến, phân phó một câu là được. Hôm nay, sở dĩ hắn tự mình đến đây, hơn nữa điều động Thám Báo Đường của Sâm gia, còn khai giá mười tỷ, bởi vì có người truyền một câu.
Ưng Hỗ!
Người mạnh nhất Hồn Thiên Tuyết Ưng Tộc trong Tử Dương Đại Lục, hắn phái người truyền lại một câu, tộc nhân của hắn mới chết, hy vọng Sâm gia cho hắn một lời giải thích.
Sâm gia cũng không sợ Ưng Hỗ, Ưng Thần cũng không phải người Sâm gia giết chết. Nhưng gần đây, Sâm gia và Thiên Dương Lĩnh bên cạnh xung đột không ngừng, nếu nhiều thêm kẻ thù là Hồn Thiên Tuyết Ưng Tộc, vậy thực phiền phức.
Lục Ly chỉ là một nhân vật nhỏ, chỉ cần bắt Lục Ly đưa cho Hồn Thiên Tuyết Ưng Tộc, vậy không còn chuyện gì. Thật sư không được thì bắt Nhị gia cũng được, nhưng Bát trưởng lão cũng không muốn bởi vì một chuyện nhỏ mà trở mặt với Hồn Thiên Tuyết Ưng Tộc.
Bát trưởng lão truyền xuống mệnh lệnh như vậy, cả Sâm Đồ Lĩnh nhất thời trở nên náo nhiệt, vô số thám báo tinh nhuệ bắt đầu thám báo khắp nơi, còn có rất nhiều võ giả tinh nhuệ, cả thế giới bắt đầu tìm kiếm Lục Ly.
...
Vù!
Lại là mấy chiến thuyền bay qua đỉnh đầu, Lục Ly ẩn thân trong mãnh thú, Thần Sơn biến thành một hòn đó nhỏ, đứng bên cạnh mãnh thú. Hắn không dám thở mạnh, nội tâm căng thẳng đến cực hạn.
Hắn đã trốn chạy hơn mười ngày, mười ngày trước gió êm sóng lặng, nhờ vào con mãnh thú này, hắn thành công thoát khỏi tìm kiếm của vô số quân sĩ.
Mấy ngày gần đây, quân sĩ tìm kiếm đột nhiên tăng vọt, thường thường có thám báo đi ngang qua gần đây, điều này làm cho nội tâm Lục Ly càng thêm khẩn trương.
Sâm gia tăng cường lực lượng rồi sao?
Nếu thám báo tinh nhuệ của Sâm gia xuất động, hắn có thể dựa vào con mãnh thú này né tránh bao lâu thì cũng không biết nữa. Thám báo tinh nhuệ cũng không phải quân sĩ bình thường, có kinh nghiệm tra xét phong phú.
- Đi đổi một con mãnh thú!
Con mãnh thú này dùng nhiều rồi, nếu có người gần đó đi ngang qua, khẳng định sẽ hoài nghi. Hắn tiếp tục bay ra xa, bay nửa canh giờ, rốt cục tìm được một con mãnh thú rất không tệ.
Hình thể mãnh thú kia không lớn, cả người có sương mù đen quấn quanh, còn có thể làm suy yếu tra xét thần thức của hắn. Con mãnh thú này khiến hắn vui mừng quá đỗi, bắt được con mãnh thú này, hy vọng sống sót của hắn sẽ càng lớn hơn.
Thân mình hắn nhảy vào trong cơ thể mãnh thú, sau một lát, mãnh thú kia quay cuồng, chỉ sau hai nén hương, Lục Ly bay ra khỏi cơ thể mãnh thú, thu mãnh thú vào trong Thần Sơn.
- Tốt rồi!
Chiếm được con mãnh thú này, nội tâm Lục Ly tự tin hơn nhiều. Hắn đã bay hơn nửa tháng, chỉ cần bay thêm vài ngày đã có thể rời Sâm Đồ Lĩnh đến Thiên Dương Lĩnh.
Vù!
Hắn hóa thành một luồng bạch quang bay đi. Khi hắn ba đến một tầng đá vặn vẹo, vốn chỉ là một tảng đá không chút sinh cơ, lại biến thành một người rõ ràng.
- Hắc hắc, mười tỷ thần thạch vào tay!
Người nọ cười lạnh hai tiếng, sau đó hóa thành một làn khói nhẹ, biến mất ở nơi xa.
Lục Ly hồn nhiên không biết hành tung của hắn bị thám báo của một chủng tộc đặc thù tra xét ra. Hắn tiếp tục bay về trước, ngẫu nhiên sẽ có chiến thuyền bay tới, hắn lập tức núp vào trong cơ thể mãnh thú, thành công né tránh.
Sau năm canh giờ!
Lại có ba chiến thuyền bay đến, Lục Ly lập tức tiến vào trong cơ thể mãnh thú, ba chiến thuyền bay qua đỉnh đầu hắn, nhưng lần này lại khác lúc trước, chiến thuyền… ngừng lại.
Vù vù vù vù!
Mấy trăm quân sĩ bay ra từ trong chiến thuyền, năm luồng thần niệm cường đại tập trung lên người mãnh thú, một thanh âm lạnh lùng vang lên:
- Lục Sát Thần, mọi người tốt xấu gì cũng quen biết đã lâu, ngươi không cáo từ đã đi như vậy cũng không tốt đi?
- Nhị gia!
Khóe miệng Lục Ly đắng nghét, hắn không biết hành tung của mình bại lộ thế nào, hắn chỉ biết mình xong rồi, bên ngoài năm Tứ Kiếp Thiên Thần, mấy trăm Tam Kiếp Thiên Thần, hắn trốn cũng không thể trốn…
Lục Ly bay ra từ trong cơ thể mãnh thú, thu Thần Sơn vào. Hắn nhìn gương mặt quen thuộc của Nhị gia, còn có quản sự trong mấy quyết đầu trường, nội tâm hắn lại ngược lại trở nên bình tĩnh.
Năm Tứ Kiếp Thiên Thần, mấy trăm võ giả Tam Kiếp, bằng vào hắn là đánh không lại. Đừng nói năm Tứ Kiếp, cho dù hai người hắn cũng không phải đối thủ.
Bị đuổi theo, chỉ có hai kết cục, hoặc là chết, hoặc là bị bắt!
Nếu đã không còn đường sống, Lục Ly ngược lại không còn khẩn trương nữa. Trước khi đến Tam Trọng Thiên, trong lòng hắn đã có giác ngộ tử vong. Ở Tam Trọng Thiên, hắn có rất nhiều kẻ thù, giống như Phượng Hậu, giống như Trưởng Tôn gia. Cường giả ở Tam Trọng Thiên có nhiều lắm. khả năng hắn chết đi lớn vô cùng.
Trên mặt hắn lộ vẻ bình tĩnh, nhìn Nhị gia nói:
- Nhị gia, không phải ta không muốn cáo từ, mà là ngươi không cho. Cái chết của Ưng Thần ta cũng không có biện pháp, ta không giết chết hắn, hắn nhất định giết chết ta. Nói cho cùng, cái chết của Ưng Thần ngươi cũng có trách nhiệm rất lớn, ngươi không phái hắn đến giết ta, ta sẽ giết hắn sao?
- Đừng nói những lời không có ý nghĩa!
Trong mắt Nhị gia bốc lửa, hắn lạnh giọng nói:
- Ngươi vẫn ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói đi, hay là chúng ta ra tay đánh ngươi một trận? Sau đó mới bắt trở về!
Lục Ly cười nhạt:
- Ta muốn biết, nếu ta thúc thủ chịu trói, các ngươi sẽ đưa ta đi đâu?
- Đến lúc đó ngươi sẽ biết!
Nhị gia cười lạnh hai tiếng, nói:
- Nợ máu trả bằng máu, đạo lý này ngươi cũng hiểu phải không?
Ách…
Lục Ly nghe ra ý tứ, xem ra người của Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc đã tìm đến cửa. Nhị gia muốn giao hắn cho người của Hồn Thiên Huyết Ưng Tốc. Nhưng mà giao cho ai cũng như vậy, hắn đều rất khó sống…
- Thúc thủ chịu trói cũng được!
Lục Ly nghĩ nghĩ, nói:
- Ta có hai điều kiện, cũng không quá đáng, các ngươi không đáp ứng, ta đến chết cũng phải đấu một trận!
- Ngươi có tư cách gì ra điều kiện?