Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhị gia cười lạnh, nói:
- Chúng ta muốn bắt ngươi, không cần tốn sức như vậy!
- Phải không, vậy sao các ngươi còn không động thủ!
Lục Ly giễu cợt nói:
- Ta có thể giết chết Ưng Thần, các ngươi tin hay không ta liều mạng kéo theo ít người làm đệm lưng?
Nhị gia trở nên chần chờ, hắn không phải sợ Lục Ly liều mạng, mà hắn muốn bắt sống Lục Ly, như vậy mới khiến Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc hài lòng. Nếu Lục Ly chết rồi, đưa về một khối thi thể, bên kia khẳng định sẽ không hả giận, đến lúc đó sẽ yêu cầu Sâm gia giao ra hắn.
Hắn trầm ngâm một lát, nói:
- Ngươi nói thử xem!
- Thứ nhất, không được ngược đãi ta!
Lục Ly bình tĩnh nói:
- Hơn nữa không thể trói buộc ta, nếu không, ta lập tức tự sát. Ta có một loại trùng, các ngươi cũng biết, có thể thoải mái gặm cắn mình thành xương cốt, các ngươi phong ấn thần lực ta cũng vô dụng.
- Được!
Nhị gia gật đầu, sau khi bắt Lục Ly sẽ lập tức giao vào tay Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc. Chỉ cần đưa người đi, việc khác cũng không quan trọng nữa. Ngược đãi Lục Ly có thể trút giận, nhưng lỡ như Lục Ly chết rồi, hắn lấy cái gì bàn giao cho Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc.
Lục Ly hơi gật đầu, tiếp tục nói:
- Thứ hai, không thể cướp đồ của ta, chết cũng phải có tôn nghiêm chết đi. Chỉ có hai điều kiện này, thế nào?
Trên người Lục Ly có thần thiết, là cơ hội để hắn trở mình, chỉ cần có thần thiết trong tay, hắn có thể tìm cơ hội xông kích, thăng thiên. Cho nên, bảo vật trên người tuyệt đối không thể bị cướp đoạt, nếu không, hắn phải chết không thể nghi ngờ, vậy không bằng hiện tại liều chết một trận.
Ha hả!
Rất nhiều người phát ra tiếng đùa cợt, Lục Ly vừa thấy là người nhà quê, chiến giáp trên người cũng chỉ là hàng cấp thấp, còn là Nhị Kiếp Thiên Thần, trên người hắn có thứ tốt gì? Quân sĩ cấp này đều chướng mắt?
Nhị gia hơi chần chờ, trước kia, hắn hoài nghi trên người Lục Ly có bảo vật, bằng không không thể nào đánh chết Ưng Thần, dù sao đó là Hồn Thiên Huyết Ưng Lục Dực, được xưng vô địch Tam Kiếp. Nếu trên người Lục Ly không có bảo vật, làm sao đánh chết được?
Giờ đây, Lục Ly nói ra điều kiện này, khiến hắn càng thêm hoài nghi. Nhưng hắn chỉ trầm ngâm một lát, lập tức gật đầu nói:
- Đi, ngươi đi theo chúng ta!
Cho dù Lục Ly có trọng bảo thì sao? Trọng bảo gì hắn chưa từng nhìn thấy. Trên người Lục Ly hẳn không thể nào có Đế Binh? Nếu trên người Lục Ly có Đế Binh, vậy khẳng định có lai lịch không tầm thường, sao có thể tiến vào Băng Phong Cốc?
Cho nên Nhị gia không quá để ý, chỉ cần an ổn giao Lục Ly vào tay Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc là được, lại bồi thường thêm ít thần thạch, phỏng chừng người của Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc sẽ không tìm hắn gây phiền toái? Lần này không thể khiến Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc vừa lòng, hắn phải chết không thể nghi ngờ, chết thì sẽ không còn gì nữa.
- Được!
Lục Ly thật sảng khoái gật đầu nói, bay thẳng lên chiến thuyền. Nhị gia trao đổi ánh mắt với mấy người còn lại, đều đi lên theo, nhưng vẫn rất đề phòng Lục Ly.
Lục Ly thật ngoan ngoãn, bình tĩnh đi theo mọi người lên chiến thuyền, đi đến góc chiến thuyền, ngồi xếp bằng xuống, không nói lời nào. Sau khi năm người Nhị gia tiến vào, đều ngồi xếp bằng gần đó, có năm Tứ Kiếp cường giả coi chừng. Nhị gia tin tưởng Lục Ly cũng không thể có thủ đoạn gì nữa, nếu Lục Ly có thể giết chết năm người bọn họ, cũng sẽ không cần ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói như vậy.
Đương nhiên, năm người Nhị gia cũng không dám sơ suất, vẫn âm thầm đề phòng Lục Ly. Hắn muốn người ta truyền tin trở về. Mời sứ giả Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc đi ra thành trì phụ cận. Hắn giao ra Lục Ly, chuyện về sau hắn cũng không quản nữa.
Vù!
Mấy chiến thuyền phá không, bay rất nhanh đến thành trì gần đó. Chiến thuyền này rõ ràng là bảo vật Tam Trọng Thiên, tốc độ rất nhanh, nhanh hơn võ giả Tứ Kiếp bình thường.
Nơi này cách thành trì gần nhất hơi xa, hẳn phải bay một ngày. Nhị gia nghĩ phải để thống lĩnh bên ngoải truyền tin, lại triệu tập ít quân đội phụ cận. Như vậy sẽ càng thêm an toàn. Hắn phải hoàn chỉnh giao Lục Ly vào tay sứ giả Hồn Thiên Huyết Hưng Tộc.
Chiến thuyền phi hành rất nhanh, qua một lúc lâu, lại có năm chiến thuyền bay qua, hơn ngàn quân sĩ, còn thêm một võ giả Tứ Kiếp.
Lục Ly vẫn im lặng, ngồi xếp bằng ở một góc, giống như đã nhận mệnh. Ngoài mặt hắn trầm mặc không nói, nội tâm vẫn luôn nghĩ biện pháp. Nhưng hắn không nghĩ ra biện pháp gì, ở trước thực lực tuyệt đối, âm mưu quỷ kế gì cũng là mây bay.
Cách thành trì kia càng ngày càng gần, quân đội phụ cận đến cũng càng ngày càng nhiều. Nội tâm đám người Nhị gia càng yên ổn. Nội tâm Lục Ly hoàn toàn chìm xuống đáy cốc.
Sau một ngày, thành trì kia đã nhìn thấy. Đám người Nhị gia quét ra thần niệm, phát hiện Bát trưởng lão ở trong thành, toàn bộ mọi người đều thả lỏng. Chiến lực Bát trưởng lão thông thiên, hiện giờ cho dù có cường giả đến cứu Lục Ly, bọn họ cũng không sao.
Bên người Bát trưởng lão đứng ba người, đều là cường giả Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc, chỉ cần giao Lục Ly cho ba người này, nhiệm vụ của Nhị gia xem như hoàn thành. Chuyện còn lại, Bát trưởng lão tự nhiên giúp hắn chu toàn.
- Đi xuống đi, Lục Sát Thần!
Nhị gia lạnh như băng nói. Lục Ly mở to mắt, hắn hít sâu một hơi, thần niệm dò xét ra ngoài. Khi hắn phát hiện ba võ giả có hơi thở không khác biệt với Ưng Thần, khóe miệng cười khổ.
Có lẽ, tòa thành trì này sẽ trở thành nơi táng thân của hắn. Nhị gia giao hắn cho cường giả Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc, ba cường giả này rất có thể trực tiếp giết hắn tại chỗ giải hận.
Lục Ly đi theo đám người Nhị gia bay xuống thành trì. Ba cường giả Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc dùng thần niệm tập trung lên người hắn, trong mắt ba người đều cuồn cuộn sát khí, không có ý che giấu gì…
Đám người Nhị gia mang theo Lục Ly tiến vào trong thành trì, dừng trong quảng trường. Một thống lĩnh Sâm gia chắp tay nói:
- Bái kiến Bát trưởng lão, bái kiến ba vị đại nhân!
Đám người Nhị gia đều hành lễ, thái độ thật cung kính, chỉ có Lục Ly không hành lễ. Lục Ly vốn chuẩn bị chết, sao còn cúi đầu với địch nhân?