Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một nam tử trung niên hoa bào uy nghi nhìn Lục Ly, ngưng thần hỏi:
- Người này là người đánh chết Ưng Thần?
Nhị gia không dám nói lời nào, bằng không bị cường giả Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc nhắm đến, hắn sẽ phiền toái. Một thống lĩnh Sâm gia mở miệng nói:
- Bẩm Ưng Kì đại nhân, đúng như vậy! Người này gọi là Lục Sát Thần, đánh chết Ưng Thần ở Băng Phong Cốc!
- Hừ!
Ưng Kì nổi giận, hừ lạnh nói:
- Các ngươi xem ta là kẻ ngốc sao? Người này chỉ là Nhị Kiếp Cảnh, Ưng Thần là Hồn Thiên Huyết Ưng Lục Dực. Ngươi cảm thấy người này có thể vượt hai cảnh giới giết địch, hay cảm thấy Hồn Thiên Huyết Ưng chúng ta đều là phế vật?
- Ưng Kì đại nhân đừng hiểu lầm!
Thống lĩnh vội vàng giải thích:
- Việc này lúc ấy cũng thật huyên náo, mỗi người Băng Phong Cốc đều biết. Nếu Ưng Kì đại nhân không tin chúng ta, tùy tiện điều tra là được, đại sự như thế, chúng ta sao dám lừa gạt đại nhân?
Bát trưởng lão gật đầu nói:
- Ưng Kì, việc này chúng ta đã điều tra thật rõ ràng. Lục Sát Thần và Ưng Kì ở quyết đấu trường luận võ, bị Lục Sát Thần giết chết, chúng ta sao có thể tìm người gánh tội thay?
Bát trưởng lão đã nói như vậy, Ưng Kì tự nhiên tin tưởng, ánh mắt hắn đánh giá Lục Ly vài lần, trong mắt sát khí tăng vọt. Lục Ly cảm giác như có một con mãnh thú siêu cấp cường đại nhìn chằm chằm, giây tiếp theo hắn có thể bị xé thành bột vụn.
Trước sống chết, trong đầu hắn chuyển động, rất nhanh nở nụ cười, nói:
- Ưng Kì? Ngươi có muốn biết ta đánh chết Ưng Thần thế nào không?
Vụt!
Ưng Kì không nói gì, trong tay người bên cạnh xuất hiện cây côn, đột nhiên nện lên người Lục Ly, đánh bả vai Lục Ly toàn huyết nhục mơ hồ. Hai chân Lục Ly quỵ trên mặt đất, máu tươi phụt ra, bắn đầy mặt hắn.
Sau khi hắn đập một côn, thu hồi lại gậy, lạnh giọng nói:
- Ngươi là ai hả, giờ đây còn dám kiêu ngạo?
- Ha ha ha
Lục Ly cười ha hả, gương mặt đầy máu tươi, nửa bả ai đều bị đánh nát, cho nên trông thật dữ tợn. Trên mặt không chỉ không có vẻ thống khổ, ngược lại đều là ý cười. Trong con ngươi là kiêu ngạo bất tuân, hắn nhìn cũng không nhìn người đánh hắn bị thương, hắn nhìn chằm chằm Ưng Kì, nói:
- Ưng Kì, Hồn Thiên Huyết Ưng các ngươi quả thật rất mạnh, nhưng trên thế giới này, chủng tộc mạnh hơn các ngươi không phải không có. Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc các ngươi đã xuống dốc rồi, ngươi dám giết ta thử xem? Tộc của ta sẽ tru sát toàn bộ các ngươi!
Ách…
Lời nói của Lục Ly khiến toàn trường đều kinh nghi, Lục Ly cuồng như thế, nếu không phải ngu ngốc, nếu không phải gạt người, thì là không sợ hãi. Cộng thêm Hồn Thiên Huyết Ưng cường đại như thế, Lục Ly chỉ Nhị Kiếp Cảnh đã có thể tru sát Ưng Thần, nói không chừng thật có lai lịch không tầm thường?
Nhưng Lục Ly cũng không có đặc thù của chủng tộc cường đại. Khí tức của hắn cảm giác cùng loại Nhân tộc. Hơn nữa, ở thế giới này, chủng tộc cường đại Ưng Kì đều biết, Lục Ly thật không giống…
Ưng Kì trầm mặc một lát, nói:
- Hả? Phải không, vậy ngươi nói thử xem, ngươi rốt cuộc là chủng tộc gì? Có lẽ có thể dọa được ta.
Vẻ mặt Lục Ly ngạo nghễ, vươn tay lau máu trên mặt, lạnh lùng nói:
- Ta là chủng tộc gì, chính ngươi tra xét thử linh hồn ta không phải đã biết rồi sao?
Hửm?
Đám người Ưng Kì lại lại ngẩn ra, sau đó thần niệm đám người Ưng Kì quét đến đây, trực tiếp dò xét Lục Ly, tra xét xong, trên mặt mấy cường giả đều lộ ra vẻ chấn động.
Trong linh hồn của Lục Ly có long văn, bình thường giấu ở trong. Giờ đây Lục Ly để một con Hư Không Trùng di công kích, long văn hiển lộ ra, bị tất cả mọi người tra xét.
Rất nhiều cường giả ở đây đều là người biết nhìn, đây là yêu hồn cường đại, ít nhất là yêu hồn hơn thất phẩm, thậm chí Bát trưởng lão còn phán đoán đây là yêu hồn hơn bát phẩm.
Yeu hồn là linh hồn thủ hộ, đệ tử trực hệ của gia tộc cường đại có yêu hồn bảo hộ, bất đồng là cấp bậc. Càng là đệ tử trọng yếu, yêu hồn bảo hộ càng cao, còn có nhóm cường giả của gia tộc, đều có yêu hồn cường đại bảo hộ.
Linh hồn là căn cơ của một võ giả, thân thể bị hủy diệt, còn có thể cứu. Linh hồn bị hủy diệt, vậy hoàn toàn xong đời. Cho nên, linh hồn phi thường được coi trọng. thường thường, trong linh hồn đệ tử một đại gia tộc đều có yêu hồn cường đại hay không là có thể nhìn ra phân phận, địa vị của hắn.
Yêu hồn ngũ phẩm đã rất mạnh, có thể đạt đến yêu hồn thất phẩm, vậy nhất định là đệ tử đại gia tộc. Yêu hồn này của Lục Ly rất có thể là bát phẩm, vậy tương đối cường đại.
Yêu hồn của Bát trưởng lão chính là bát phẩm!
Cho nên trên mặt mọi người đều lộ vẻ khiếp sợ, Lục Ly thật có lai lịch không tầm thường? Nhất là người của Sâm gia càng không thể ngờ. Đệ tử một đại gia tộc, vì sao phải phi thăng đến Băng Phong Cốc? Gia tộc bọn họ không ai tiếp đón? Chuyện này không hợp lẽ thường.
Vấn đề ở chỗ…
Yêu hồn trong linh hồn Lục Ly là chân thật tồn tại, không có chút dối trá. Bọn người Bát trưởng lão cảm thấy hơi khó giải quyết, đắc tội một Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc thì không sao, hiện tại xem ra đắc tội một đại gia tộc rồi?
Đám người Nhị gia cũng đổ mồ hôi lạnh liên tục, may mắn vừa rồi không đánh chết Lục Ly, nếu không thật gặp phiền toái lớn rồi. Nhị gia sợ tới mức thân mình run rẩy, nếu Lục Ly thật là người của đại gia tộc, cường giả gia tộc bọn họ tìm đến, hắn sợ hắn phải chết không thể nghi ngờ.
“Phải trốn đi!”
Nội tâm Nhị gia âm thầm sư tính, bất luận việc này cuối cùng có kết quả thế nào, Băng Phong Cốc này, hắn không thể tiếp tục ở lại. Chờ mọi việc xong rồi, hắn lập tức thu thập đi đến phụ cận. Dù sao với năng lực của hắn, đi nơi nào cũng không có khác biệt quá lớn. Chỉ cần không bị giết chết, vậy không có vấn đề gì.
Bát trưởng lão nhìn sang Ưng Kì, ý tứ thật rõ ràng, người ta giao cho ngươi rồi, ngươi muốn xử lý thế nào là chuyện của ngươi. Sâm gia đã bàn giao, Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc các ngươi không dám giết, vậy không liên quan đến Sâm gia chúng ta!
Vù!