Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn suy nghĩ nhiều rồi...
Đám người La Sát Hải ăn mềm sợ cứng, nơi này ngoài bạn bè thì là địch nhân, gặp người đều khai chiến, cướp bóc. Đánh không lại mới chạy, ỷ mạnh hiếp yếu được thể hiện hoàn mỹ ở nơi này.
Bốn người ngừng lại trên không đảo nhỏ, bốn người liếc nhau, trên mặt lạnh lùng, bốn người bay xuống, một người quát lạnh:
- Giao ra Không Gian Giới Chỉ và bảo vật, nếu không... hắc hắc!
Sắc mặt Lục Ly lạnh lẽo, xem ra không thể tránh khỏi trận chiến này. Hắn truyền âm nói với Hầu Tam:
- Ngươi chạy sang trái đi, mấy người này một mình ta có khả năng xử lý, chạy đi!
Hầu Tam đã hoàn toàn tin phục Lục Ly, thân mình lập tức bay lên trời, Lục Ly cũng bay lên trời, đào tẩu sang bên phải.
- Còn muốn trốn, hừ!
Bốn người lộ vẻ khinh thường, bốn người tách ra hai đội, mỗi bên hai người đuổi giết một người. Bởi vì Hầu Tam là cường giả Tam Kiếp, Lục Ly thoạt nhìn chỉ là Nhị Kiếp, tất cả Tam Kiếp đỉnh phong đuổi theo Hầu Tam, phía Lục Ly chỉ là hai võ giả Tam Kiếp yếu ớt đuổi giết.
- Ha hả!
Lục Ly muốn chính là kết quả này. Nội tâm hắn lạnh lùng cười, thân mình xoay ngược lại, giả bộ liều mạng với hai người, phóng đến hai người. Hắn khống chế tốc độ, hai nắm đấm nắm chặt, đấm lên hai người.
- Ha ha ha!
Hai người thấy bộ dáng của Lục Ly thì cười ha hả, bọn họ cảm giác một con dê đang tấn công với hai con mãnh hổ. Hai người lấy ra binh khí, liếc nhìn nhau, phân biệt tập trung vào hai tay Lục Ly. Hai người chuẩn bị chặt tay Lục Ly, rồi chậm rãi chơi đùa cùng Lục Ly.
Hai người một người cầm chiến đao, một người cầm trường kiếm, lần lượt đánh xuống cánh tay Lục Ly. Lục Ly không tránh không né, tiếp tục khống chế nắm đấm, đấm lên người hai người.
Keng keng!
Binh khí của hai người chém lên tay Lục Ly, phát ra tiếng leng keng kim thiết va chạm nhau. Binh khí hai người bay ngược lại. Khi thần tình hai người ngạc nhiên, nắm đấm Lục Ly đột nhiên gia tốc, đấm mạnh lên hai người.
Ầm!
Hai người bị đấm bay như đạn pháo, một người bị đập nát đầu, người khác bị đập lủng ngực, chiến giáp cũng không thể bảo vệ...
A!
Hai người một người chết thảm, một người bị thương nặng, phát ra tiếng hét thảm. Hai người bên kia đang đuổi giết Hầu Tam, nghe tiếng hét thảm của hai người kia, đồng thời ngừng lại, thần tình kinh nghi quay đầu lại nhìn.
Ách...
Không chỉ hai người, vẻ mặt của Hầu Tam cũng thật khiếp sợ. Hắn vừa rồi còn đang chửi má nó, Lục Ly không phải nói hắn sẽ đối phó với bốn người sao? Vì sao hai tên mạnh nhất đến đuổi giết hắn? Giờ đây mới phát hiện đây là chiến thuật của Lục Ly.
Khiến hắn khiếp sợ là chiến lực của Lục Ly!
Vốn hắn nghĩ Lục Ly chỉ có chiến lực của Tam Kiếp trung hậu kỳ, lại không nghĩ rằng một Tam Kiếp Trung Kì, một Tam Kiếp Hậu Kì lại bị một chiêu của Lục Ly giết ngay lập tức.
Thâm sâu không lường được!
Liên tưởng đến tốc độ và lực cảm giác khủng bố của Lục Ly, ánh mắt Hầu Tam nhìn Lục Ly càng thêm sùng ái, cường giả luôn có thể khiến người ta sinh ra ý sùng bái, nhất là khắp người Lục Ly đều tràn ngập vẻ thần bí.
- Ngươi là ai?
Võ giả Tam Kiếp đỉnh phong vạm võ cũng cảm thấy khó hiểu, cũng không động thủ, mà ngưng thanh hỏi. Mặt ngoài Lục Ly chỉ có cảnh giới Nhị Kiếp, khí tức sinh mệnh lại trẻ tuổi như thế, lại một chiêu giết ngay hai đồng bạn của hắn, điều này khiến hắn phi thường kiêng kị. Hắn sợ Lục Ly có lai lịch từ đại gia tộc, mạo muội động thủ dễ xảy ra chuyện lớn.
- Ngươi quản ta là ai làm gì?
Lục Ly lười biếng nói, hắn vươn ra một bàn tay, móc ngón giữa, nói:
- Các ngươi không phải muốn cướp sao? Đến, đến đây đi, chỗ ta có rất nhiều bảo vật, có thể cướp hay không, phải xem năng lực của các ngươi.
Lục Ly làm thế, ngược lại khiến Tam Kiếp đỉnh phong càng thêm kiêng kị. Hắn liếc nhìn người khác, mở miệng:
- Nếu các hạ không báo danh hào, ta chỉ có thể mạo phạm. Huynh đệ của ta không thể chết vô ích như vậy.
- Ngươi tính là cái gì?
Lục Ly thấy người này hơi sợ hãi, trên mặt lập tức lộ ra vẻ ngạo nghễ, lạnh giọng nói:
- Ở La Sát Hải còn có người dám cướp đồ của bổn tọa? Các ngươi muốn chết như vậy, bổn tọa sẽ thành toàn các ngươi!
Bên ngoài Lục Ly xuất hiện chen chúc Hư Không Trùng, che thiên cái địa, trong tay hắn xuất thanh chiến đao, sát khí cuồn cuộn tràn ngập khắp người, chủ động phóng đến chỗ Tam Kiếp đỉnh phong.
- Đi thôi!
Tam Kiếp đỉnh phong sợ hãi, mỗi người ở La Sát Hải đều là ăn mềm sợ cứng. Khí tràng của Lục Ly quá mạnh mẽ, hắn nghĩ Lục Ly đến đây. Cho nên thân mình chợt lóe lên, mang theo võ giả bị thương nặng, bỏ chạy ra xa. Một người khác cũng sợ hãi chạy theo, lưu lại một thi thể không đầu...
- Vậy cũng được?
Hầu Tam trừng mắt, Lục LY giết một người, đả thương nặng một người, lại chỉ nói vài câu đã dọa chạy một Tam Kiếp đỉnh phong?
Trận chiến này khiến Lục Ly kiến thức được bản tính của người La Sát Hải, ăn mềm sợ cứng. Ở đây, ai cũng không dám nổi bật, không dám tùy ý tử chiến. Bởi vì nơi này có quá nhiều cường giả, không cẩn thận sẽ mất mạng.
Lục Ly cũng không dám ngây người lâu ở đây, bay xuống, thu lấy Không Gian Giới của thi thể, sau đó mang theo Hầu Tam tiếp tục bay đi Địa Ngục Đảo. Lần này hắn chuẩn bị một hơi bay đi Địa Ngục Đảo, chỉ cần gia nhập Địa Ngục Đảo, có thể tạm thời an toàn.
Hắn giống lúc trước, thúc giục Đại Đạo Chi Ngân tra xét, một khí có động tĩnh nhỏ nào, hắn sẽ đi đường vòng, như vậy, tuy tốn một ít thời gian, nhưng sẽ tuyệt đối an toàn.
Một đường đi thật bình yên, Hầu Tam phát hiện vẫn không gặp người nào, năng lực tra xét của Lục Ly phi thường nghịch thiên. Hắn nhìn Lục Ly vài lần, cắn chặt răng nói:
- Đại nhân, về sau ta muốn lăn lộn cùng người. Về sau người chính là đại ca của ta, người nói một ta không dám nói hai, chỉ mong đại ca thu lưu ta.
Lục Ly liếc mắt nhìn Hầu Tam, cảm thấy cạn lời. Hầu Tam cũng thật có mắt nhìn, còn muốn ôm đùi? Lăn lộn với hắn, ít nhất đi Địa Ngục Phủ, sẽ không bị người khác ức hiếp quá thảm.