Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2975 - Chương 2962: Hạ Thiên Thành

Bất Diệt Long Đế Chương 2962: Hạ Thiên Thành

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly không phải một lòng vì Địa Ngục Phủ, thần nữ này có quan hệ gì với hắn, hắn cần gì phải đi liều mạng?

Hơn nữa…

Chút chiến lực ấy của hắn cũng không liều mạng được. La Sa có giao dịch với hắn, xem như nửa bạn bè. Hắn làm sao động thủ với La Sa? Đến lúc đó chọc giận La Sa, sợ là hắn cũng phải chết.

Ầm…

Lục Ly thu Hầu Tam vào Thiên Tà Châu, sau đó thân mình bắn ra, chạy ra xa… không chùn bước!

Đào tẩu của Lục Ly không khiến quân sĩ chú ý, nhưng không trốn được tra xét của đám người La Sa. Tô Nguyệt Cầm cũng chú ý tới, trên mặt lộ ra tươi cười âm hàn, âm thầm nhớ kỹ bộ dáng của Lục Ly.

Đám người La Sa không đuổi theo Lục Ly. La Sa nhận ra Lục Ly, tự nhiên sẽ không đuổi giết hắn. Một cường giả Tứ Kiếp gặp nhiều người đánh đến như vậy, lại càng không để ý võ giả Nhị Kiếp như Lục Ly.

Một người đừng đuổi giết Lục Ly thật lâu, giờ đây, tuy muốn bầm thây vạn đoạn Lục Ly, nhưng nhiều người đánh tới, hắn cũng không quản được nữa.

- Thần nữ đi mau!

Thống lĩnh kia lộ ra ánh mắt quyết tuyệt, rống giận. Còn có mấy Tam Kiếp đỉnh phong cũng rống theo:

- Thần nữ, đi đi!

Tô Nguyệt Cầm không ngốc, tuy nàng thật tự phụ, nhưng nàng biết không phải đối thủ của ba người này. Nếu lưu lại, sợ sẽ bị ba người này giết chết hay bắt lấy. Nàng thét dài một tiếng, liên tục bắn ra ba mũi tên, sau đó thân mình đi đến tận trời, bỏ chạy ra xa.

- Hừ! Còn muốn chạy trốn?

La Sa cười lạnh, sau lưng hắn xuất hiện một hư ảnh cự thú. Hư ảnh cự thú kia rít gào, chấn động khắp nơi. Dị thú đi đến tận trời, biến mất giữa không trung.

Ngao…

Môt tiếng hô kinh thiên vang lên, sau đó hư ảnh dị thú xuất hiện phía sau Tô Nguyệt Cầm, dị thú vươn đại trảo, đánh bay Tô Nguyệt Cầm.

Phốc…

Tô Nguyệt Cầm phun ra máu tươi, gương mặt hoàn toàn tái nhợt, không chút huyết sắc. Thân thể mềm mại của nàng run run giữa không trung, một kích này rất mạnh, khiến nàng bị thương nghiêm trọng.

- Thần nữ!

Thống lĩnh kia rống to, điên cuồng công kích La Sa. Tô Nguyệt Cầm quay đầu, oán hận liếc mắt nhìn, hóa thành bạch quang bay đi.

- Ha hả, các ngươi cũng muốn ngăn chúng ta lại?

Trên mặt La Sa lộ ý cười đùa cợt, ánh mắt ba người lộ ra sát ý, toàn bộ phóng thích công kích cường đại, chém giết trăm người thành trăm mảnh như chém dưa bí.

Một nén nhang trôi qua, hơn trăm người đều biến thành thi thể. La Sa liếc mắt nhìn hai người khác, nói:

- Lão Hạ, lão Hà, tiếp theo làm gì đây? Xuất hải hay tiếp tục giết hại?

- Ta muốn xuất hải!

Lão Hà lắc đầu nói:

- Thần nữ xuất hiện ở đây, có lẽ rất nhanh sẽ có rất nhiều cường giả tiếp vận, nếu vừa rồi không giết chết, vậy không phải… tiếp tục đuổi giết.

La Sa hơi gật đầu, đánh chết một thần nữ tuy có thể giải hận, nhưng nếu chính mình bị kéo vào, vậy không đáng. Bây giờ không đi, rất có thể về sau không đi được.

Lão Hạ, cũng là người vừa rồi đuổi giết Lục Ly, mặt cười lạnh lùng, hắn nói:

- Các ngươi không truy, ta truy, ta chính là muốn nếm thử hương vị của thần thể Tinh Nguyệt. Lỡ như tìm được được chân ý cường đại gì, vậy Hạ Thiên Thành ta lời to rồi!

- Lão Hạ, thần thể Tinh Nguyệt chỉ là một truyền thuyết…

La Sa khẽ thở dài, nói:

- Ta cảm thấy tốt nhất ngươi vẫn không nên mạo hiểm.

- Ai nói là truyền thuyết?

Ánh mắt Hạ Thiên Thành cuồng nhiệt, nói:

- Ta cảm giác đứa bé này rất bất đồng, trên ngươi nàng có khí tức thật độc đáo. Không có lửa làm sao có khói, nàng có lẽ chính là thần thể Tinh Nguyệt thật sự, cũng thật sự có hiệu dụng, ta muốn thử!

- Vậy được, ngươi đi đi!

La Sa liếc nhìn lão Hà, La Sa nghĩ một lát, rồi dặn dò:

- Lão Hạ, ta khuyên ngươi trong một canh giờ phải giải quyết. Nếu không thể bắt Tô Nguyệt Cầm, ngươi nhớ phải bỏ chạy. Một lúc lâu sau, còn không trốn, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

- Tốt!

Hạ Thiên Thành gật đầu, kiêu ngạo bất tuân liếc mắt nhìn hai người:

- Các ngươi rời bến chờ ta, nếu ta đại công cáo thành, chắc chắn trở thành cường giả tuyệt đỉnh La Sát Hải. Đến lúc đó, các ngươi theo ta cùng diệt Địa Ngục Phủ, sau đó chiếm đoạt.

Vù!

Hạ Thiên Thành hóa thành bạch quang, bay đi, La Sa và hai lão giả tỏ vẻ bất đắc dĩ. Bọn họ thấy lão Hạ có hơi nhập ma, lần này sợ một đi không trở lại.

Chiến lực thân mình hắn đã khôi phục năm thành. Tuy Tô Nguyệt Cầm cũng bị thương nặng, nhưng bảo vật một thân, muốn bắt nàng cũng rất khó. Nếu quấn nhau mãi, cường giả Địa Ngục Phủ sẽ đến, hắn sẽ chết vô chốn tang thân.

Đi!

Hạ Thiên Thành quyết định, bọn họ cũng không khuyên ngăn gì. Hai người hóa thành bạch quang, phóng đi bờ biển, rất nhanh biến mất ở phía chân trời xa xa.

Tốc độ Hạ Thiên Thành rất nhanh, tuy Tô Nguyệt Cầm đào tẩu trước một nén nhang, nhưng Tô Nguyệt Cầm bị trọng thương, tốc độ sẽ giảm đi.

Hạ Thiên Thành vẫn muốn bắt nàng, lúc trước đã động tay động chân, trên người nàng đánh ra thần lực đặc thù, cho nên Hạ Thiên Thành thỏa mái truy tung nàng…

- Lão tặc!

Tô Nguyệt Cầm ở một tòa núi nhỏ nghi ngơi, chữa thương, phát hiện tiếng phá không phía sau, nhất thời biến sắc, nàng khẽ kêu lên:

- Lão tặc, cường giả tộc ta lập tức đến, ngươi dám tiếp tục đuổi giết, nhất định khiến ngươi hữu tử vô sinh.

- Ha ha ha!

Hạ Thiên Thành cười ha hả, trong tiếng cười đều là vẻ vui sướng, phát ra tiếng cười khiến Tô Nguyệt Cầm sởn cả gai ốc:

- Tiểu mỹ nhân, đến chỗ gia gia, gia gia sẽ thật yêu thương con.

Ách…

Trong một tòa sơn mạch cách nơi này ngàn dặm, Lục Ly tránh trong Thiên Tà Châu, nghe được tiếng hét lớn bên ngoài, trên mặt lộ vẻ chua sót.

Vận khí kém như vậy? Hắn tùy tiện tìm một nơi ẩn núp, lại biến thành chiến trường?

Chó nóng nảy sẽ nhảy tường, người nóng nảy sẽ liều mạng!

Tô Nguyệt Cầm bị thương nặng, tốc độ giảm đi, nàng biết trốn không thoát, chỉ có thể tử chiến. Nàng rất rõ ràng, chỉ cần nàng kiên trì một thời gian, viện quân trong Diêm Vương Thành sẽ đến. Đến lúc đó, Hạ Thiên Thành phải chết không thể nghi ngờ.

Hiểu rõ chuyện tình, Tô Nguyệt Cầm sẽ không do dự, bắt đầu liều mạng với Hạ Thiên Thành. Thân hình nàng không ngừng chớp động, cung thần trong tay giương ra, mỗi lần đều có dị thú gào thét ra.

Bình Luận (0)
Comment