Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2974 - Chương 2961: Đã Xảy Ra Chuyện

Bất Diệt Long Đế Chương 2961: Đã xảy ra chuyện

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Hắn không định cả đời lăn lộn ở Địa Ngục Phủ, chỉ muốn tránh nạn, chờ thời cơ thành thục liền rời đi nơi này.

Tần Chiến và Cam Lâm giờ đây không còn chút tin tức. Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc không biết có đuổi giết hắn hay không? Hiện tại, hắn hoàn toàn không biết tình huống gì cả. Hiện tại, hắn thầm mong mau chóng tìm hiểu Bát Long Thuật đại thành, sau đó chiến lực tiêu thăng là có thể rời khỏi La Sát Hải.

Nuốt xong viên dược chữa thương, hắn không nghĩ gì nữa, chỉ vừa tiếp tục chữa thương, vừa tìm hiểu Bát Long Thuật. Rất nhanh hai canh giờ trôi qua, Tô Nguyệt Cầm lại chưa trở về? Một thống lĩnh trên thuyền đều nóng nảy, phái ba người tìm kiếm.

Tô Nguyệt Cầm không phải đến vì tù binh bạo động, mà đúng lúc nàng có chút việc ở Diêm Vương Thành, nghe nói Tù Binh Doanh bạo động, lập tức đến trấn áp.

Lần này Tô Nguyệt Cầm không mang theo nhiều người, dù sao cũng đã đến Diêm Vương Thành, gần đây đại chiến đã xong, Địa Ngục Đảo cũng tương đối an toàn. Hơn nữa, trong Diêm Vương Thành cũng không ít cường giả.

Cho nên, lần này, Tô Nguyệt Cầm chỉ mang theo bốn võ giả Tứ Kiếp, còn là võ giả Tứ Kiếp tính tình quá mạnh mẽ. Nếu thật sự xảy ra chuyện gì, tất cả mọi người sợ đều phải chết.

Báo!

Lại hơn nửa canh giờ, một thám báo vội chạy trở về, rống to từ xa:

- Đã tìm được thần nữ, xảy ra chuyện rồi, hai đại thống lĩnh bị giết, thần nữ cũng đang bị đuổi giết.

- Cái gì?

Hơn trăm người trên chiến thuyền sợ hãi, đó là thần nữ, một trong những nhân vật quan trọng nhất trong Địa Ngục Phủ, đó là chau gái ruột của phủ chủ. Nếu chết tại đây, tất cả mọi người, bao gồm người nhà bọn họ đều phải chết!

- Dẫn đường!

Thống lĩnh khống chế chiến thuyền phá không, Lục Ly thông qua Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng. Trên mặt hắn lộ vẻ chua sót. Vốn tưởng rằng đợi lát nữa đi Diêm Vương Thành nhận xử phạt thì xong việc, lại không ngờ rằng xảy ra chuyện. Thân phận thần nữ tôn quý, lỡ như Tô Nguyệt Cầm xảy ra chuyện, sợ là bọn họ đều sẽ bị liên lụy.

- Nếu Tô Nguyệt Cầm chết, lập tức chạy ra khỏi đảo.

Lục Ly âm thầm quyết định. Tình huống không đúng thì bỏ chạy. Tô Nguyệt Cầm một khi chết đi, cả Địa Ngục Phủ đều náo loạn ngập trời. Bọn họ khẳng định không sống được, phỏng chừng đại chiến của La Sát Hải bắt đầu rồi.

Thần nữ này cũng có bệnh đi, không có việc gì chạy loạn làm gì? Nàng không biết từ binh bạo động sao? Không biết trong đó có võ giả Tứ Kiếp hơi cường đại!

Chiến thuyền bay rất nhanh, chỉ hai nén hương, thần niệm của Lục Ly đã phát hiện ra Tô Nguyệt Cầm. Nàng xác thực đang bị người đuổi giết, còn là bị ba võ giả Tứ Kiếp đuổi giết.

- Khó trách…

Lục Ly tra xét tìm hiểu, trong ba người có một người là La Sa, còn có người vừa đuổi giết hắn. Mặt khác còn có một võ giả Tứ Kiếp, đều là tù binh.

Chiến lực của La Sa đã khôi phục đến đỉnh phong, hai người khác, chiến lực cũng khôi phục rất nhiều. Hai võ giả Tứ Kiếp bên cạnh Tô Nguyệt Cầm cũng không quá mạnh mẽ, bị chém giết cũng là bình thường.

Trên người Tô Nguyệt Cầm có trọng bảo, nếu không giờ đây phỏng chừng đã bị giết rồi. Ánh mắt đám người La Sa nhìn Tô Nguyệt Cầm rất không hữu hảo. Nếu không phải vì Tô Nguyệt Cầm, đại chiến lần này sẽ không phát sinh, sẽ không có nhiều người chết như vậy, bọn họ cũng sẽ không bị bắt.

Bọn họ và Địa Ngục Phủ là đối thủ một mất một còn, tự nhiên không e ngại trả thù của Địa Ngục Phủ. Nếu có thể giết Tô Nguyệt Cầm, vậy tương đương báo thù thay người chết, bọn họ cũng có thể trút giận.

Ánh mắt một lão giả nhìn Tô Nguyệt Cầm có hơi đặc biệt, thật rõ ràng muốn bắt Tô Nguyệt Cầm. Biến thần thể Tinh Nguyệt này làm của riêng, đùa bỡn một trận, không chỉ có thể hưởng thụ cao nhất, còn có thể hiểu được chân ý cường đại.

Lục Ly không có chút ý tưởng nào với thần thể Tinh Nguyệt, hắn chỉ nghĩ làm sao đào tẩu. Mặc dù Tô Nguyệt Cầm có trọng bảo, nhưng tuyệt đối không phải đối thủ của ba người La Sa.

Chỗ bọn họ có hơn trăm người, đều là võ giả Tam Kiếp. Mặc dù có vài người là Tam Kiếp đỉnh phong, nhưng cũng không thể thay đổi đại cục. Bên kia tùy tiện phân ra một võ giả Tứ Kiếp, có thể thoải mái chém giết mọi người.

Lục Ly trầm ngâm một lát, truyền âm nói với Hầu Tam:

- Hầu Tam, đợi lát nữa chúng ta cùng nhau đào tẩu, trận chiến này… đánh không thắng!

Không thể không nói chiến lực của Tô Nguyệt Cầm vẫn là không tồi, đương nhiên bảo vật trên người nàng cũng có nguyên nhân rất lớn.

Nàng mặc váy dài trắng nhạt, váy kia rõ ràng là chí bảo. Mỗi lần đám người La Sa công kích đều bị váy dài chắn đi một phần lực đạo. Nàng cầm trường cung màu đỏ, mỗi lần bắn ra tên dài, mũi tên dài này giống như một con dị thú, truy tung về phía La Sa.

Có bảo vật phòng ngự siêu cấp, còn có bảo vật công kích cường đại. Tô Nguyệt Cầm thân là võ giả Tứ Kiếp, còn hiểu được mấy chân ý cường đại, muốn trong thời gian ngắn bắt nàng hay đánh chết nàng vẫn rất khó khăn.

Miệng nàng có vết máu, hẳn đã bị thương, sắc mặt cũng hơi tái nhợt, thoạt nhìn thật chọc người yêu thương. Trong mắt nàng đều là tức giận, thoạt nhìn như một con sư tử cái bị chọc giận.

Dung mạo của Tô Nguyệt Cầm tuyệt đỉnh, trên người có khí chất thật độc đáo, khiến người ta không nhịn được ôm nàng vào lòng yêu thương. Sóng mũi nàng đặc biệt cao thẳng, khiến nàng càng thêm gợi cảm, cộng thêm nàng là thần thể Tinh Nguyệt trong truyền thuyết, vô hình chung giống như được che một khăn che mặt huyền bí, khiến nàng càng thêm mê người.

Dáng người cao gầy, muốn cái gì có cái đó. Tô Nguyệt Cầm này có thể nói là không có khuyết điểm gì, cũng khó trách thần tử của La Sát Cung không nhịn nổi, muốn cưỡng bức.

Lục Ly lại không có hảo cảm gì với thần nữ này. Vì cao ngạo của thần nữ này khiến hắn không thoải mái. Có lẽ nhiều năm qua sống an nhàn sung sướng, thân phận tôn quý, nử tử này dưỡng thành tính cách tự cao tự đại. Giờ đây, bị người vây đánh, ánh mắt nàng vẫn sắc bén như trước, thoạt nhìn… giống như nàng đang một đánh ba.

- Toàn bộ ra tay, ngăn trở ba nghịch tặc lại, giải cứu thần nữ!

Thống lĩnh trên chiến thuyền hét lớn, tất cả mọi người đều xông ra ngoài, chỉ có Lục Ly và Hầu Tam không nhúc nhích.

Bình Luận (0)
Comment