Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2973 - Chương 2960: Đã Xảy Ra Chuyện

Bất Diệt Long Đế Chương 2960: Đã xảy ra chuyện

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Trở về!

Hắn cắn chặt răng, quay đầu trở về Địa Ngục Phủ. Hắn tin tưởng quân sĩ và cường giả của Địa Ngục Phủ khẳng định xuất động, người này hẳn không dám đuổi giết.

- Mẹ nó!

Hắn bay một vòng quanh đảo, người nọ vẫn tiếp tục đuổi giết. Lục Ly trợn tròn mắt, người này điên rồi sao? Nhất định phải giết hắn giải hận sao?

Vù!

Vài luồng lưu quang bay tới, bởi vì khoảng cách kéo gần lại, một luồng lưu quang, Lục Ly rốt cuộc trốn không thoát, bị đánh trúng, thân mình nổ bay. Cũng may lực công kích của người này còn không khôi phục. Thân thể Lục Ly đã đủ cường đại, chỉ là nổ nát Long Dực, sau lưng hơi đổ máu, cũng không có thương tổn quá nặng nề gì.

Hửm?

Vẻ mặt cường giả Tứ Kiếp kia kinh ngạc, hắn vốn nghĩ chỉ cần bị công kích của hắn đánh trúng, Lục Ly khẳng định sẽ bị thương nặng, lại không nghĩ rằng Lục Ly chỉ chịu thương nhẹ?

- Tu luyện thần thể vô thượng?

Cường giả Tứ Kiếp hơi kinh ngạc, sau đó tiếp tục đuổi giết. Nếu Lục Ly đã bị thương, chỉ cần oanh kích vài lần là có thể đánh chết Lục Ly. Đuổi giết lâu như vậy, hắn cũng không muốn buông tha. Hơn nữa, chiến lực của hắn đang không ngừng khôi phục, cho dù có cường giả Địa Ngục Phủ đến, hắn cũng không phải không có cơ hội đào tẩu.

Rầm rầm rầm!

Lục Ly liên tục bị công kích, cả người đều máu tươi đầm đìa, Long Dực bị nổ nát vài lần, thân thể dần suy yếu, nếu tiếp tục như vậy, hắn khẳng định sẽ chết.

- Liều mạng!

Lục Ly cắn chặt răng, nếu trốn không thoát, vậy chỉ có thể tử chiến. Tuy người này là cường giả Tứ Kiếp, cũng không đại biểu hắn không có cơ hội giết chết hắn.

Trong tay hắn xuất hiện Thiên Biến Đỉnh, hóa thành chiến đao, Hư Không Trùng cũng bay ra, bàn tay khác cầm Không Gian Giới sáng lên, tùy thời chuẩn bị lấy ra thần thiết, liều chết một trận.

Vù!

Ngay lúc này, xa xa truyền đến một tiếng xé gió, sau đó một chiến thuyền phá không đến, vài thần niệm cường đại đảo qua, tập trung vào hắn.

- Quân đội của Địa Ngục Phủ đến đây rồi!

Thần niệm Lục Ly nhìn quét qua, cả người thả lỏng. quân đội Địa Ngục Phủ đã đến, hắn không cần liều mạng nữa. Nhưng hắn cũng không đi được, khẳng định sẽ bị mang về hỏi tội, dù sao bọn họ cũng là đào binh…

- Trốn đi!

Võ giả Tứ Kiếp tra xét chiến thuyền, cảm nhận vài khí tức cường đại bên trong, lập tức hóa thành bạch quang trốn đi.

- Hừ, còn muốn trốn!

Một giọng nữ thanh lệ vang lên, sau đó một nữ tử xinh đẹp nhẹ nhàng đi ra từ trong chiến thuyền, dẩn theo hai lão giả, như một trận gió đuổi giết đến người nọ.

Lục Ly nhìn lướt qua nàng, trên mặt lộ vẻ ngạc nhiên, thì thào:

- Trẻ tuổi như vậy? Cũng là võ giả Tứ Kiếp, chẳng lẽ… ngươi này là thần thể Tinh Nguyệt Tô Nguyệt Cầm?

- Tô Nguyệt Cầm, đừng ép người quá đáng, nếu không lão phu liều mạng cũng phải chém chết ngươi!

- Hừ… ngươi cũng phải có bản lĩnh này!

Phía chân trời xa xa truyền đến hai tiếng trầm quát, Lục Ly vốn không xác định, giờ đây có thể chắc chắn rồi. Nữ tử này quả nhiên là thần nữ của Địa Ngục Phủ. Hắn không nghĩ rằng thần nữ này không giống với tiểu thư bình thường, chủ động đi ra ngoài giết tù binh, chiến đấu ở tuyến đầu.

Mấy người bên kia đã bay ra phương xa. Trên chiến thuyền, một quân sĩ bay xuống, một tay bắt lấy Lục Ly, mang lên chiến thuyền. Lục Ly không phản kháng, không phải nói hắn không có dư lực đào tẩu, mà đối kháng với quân đội, hắn sẽ trở thành tội phạm truy nã của Địa Ngục Phủ. Trong chiến thuyền còn có mười mấy Tam Kiếp đỉnh phong, hắn cũng không nắm chắc.

Hắn bị mang vào trong chiến thuyền, một thống lĩnh mặc chiến giáp tướng quân nhìn quét hắn vài lần, lạnh giọng hỏi:

- Ngươi là người của quân đội? Vì sao đơn độc bị đuổi giết?

Thiên Tà Châu trong tay Lục Ly sáng ngời, thả ra Hầu Tam. Hắn đã sớm truyền âm dặn dò rõ ràng với Hầu Tam. Hai người khom mình hành lễ, Lục Ly trả lời:

- Hồi bẩm đại nhân, chúng ta là người của Tù Binh Doanh, tù binh bạo động, chúng ta bị giết rất nhiều người. Mạc thống lĩnh đào tẩu, đội trưởng cũng để chúng ta cùng nhau đào tẩu!

Tử đạo hữu không tử bần đạo!

Giờ đây, Mạc Mặc đã chạy ra khỏi biển, hắn dám mở ra phong ấn, để đám tù binh trốn đi, Địa Ngục Phủ khẳng định truy trách hắn, chỉ còn đường chết, hắn sẽ không ở lại Địa Ngục Đảo.

Cho nên, hắn tự nhiên đẩy tội lên người Mạc Mặc, hắn chỉ là một tiểu binh, các đại nhân vật của Địa Ngục Phủ cũng sẽ không gây khó xử cho hắn?

- Phế vật Mạc Mặc này!

Thống lĩnh kia hừ lạnh, phất tay, không để ý đến bọn họ nữa. Một quân sĩ đưa bọn họ vào trong khoang thuyền phía sau, đưa mấy bình dược chữa thương, nói:

- Chờ trong này đi, đừng tùy ý đi lại, nếu mạo phạm đến thần nữ, các ngươi chết thế nào cũng không biết.

- Dạ, dạ!

Lục Ly và Hầu Tam liên tục gật đầu. Đây là một phòng nhỏ hẹp, nhưng hai người ở vẫn là đủ rồi. Lục Ly mở ra cấm chế trong phòng, Hầu Tam lập tức quan tâm hỏi:

- Lão Đại, ngươi không sao chứ?

- Bị thương ngoài da thôi, nghỉ ngơi một thời gian là tốt rồi.

Lục Ly vung tay áo, dặn dò:

- Ngươi ở đây đừng ra ngoài, ta phải chữa thương, chờ trở về Diêm Vương Thành thì xem tình huống đi.

Ai…

Hầu Tam chua sót thở dài, tuy lần này, trách niệm lớn nhất không phải bọn họ, nhưng dù sao cũng là đào binh, phía trên khẳng định giận chó đánh mèo bọn họ. Cho dù không phải trách phạt quá nặng, ít nhất không có món ngon ăn. Lỡ như một đại nhân vật bất mãn, bọn họ đều phải bị sung quân đến nơi càng khổ sở, đi làm sai vặt.

Vốn hắn nghĩ Lục Ly đến Địa Ngục Phủ sẽ có nhiều đất dụng võ, lại không nghĩ rằng càng ở càng kém, còn không bằng lúc hắn ở tiểu thế lực.

Lục Ly không muốn bại lộ thực lực, muốn ẩn mình tu luyện. Nếu không, với chiến lực của hắn, trở thành thống lĩnh đội trưởng rất đơn giản. Hắn đi theo Lục Ly cũng phải sống qua ngày thật dễ chịu.

- Hy vọng lần này trở về Diêm Vương Thành không bị sung quân.

Hầu Tam âm thầm cầu nguyện, nhìn thoáng qua Lục Ly ngồi xếp bằng ở bên cạnh. Sầu lo của Hầu Tam Lục Ly cũng thấy rõ ràng, nhưng hắn không có quá nhiều ý tưởng. Nếu không cần thiết, hắn khẳng định sẽ không bại lộ quá nhiều thực lực.

Bình Luận (0)
Comment