Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Được!
Thần niệm Lục Ly lan tỏa, khống chế Thiên Tà Châu bay chậm lại. Hắn tra xét được xúc tua của Huyết Tiên Đằng đang chậm rãi tan rã. Tuy tốc độ tan rã rất chậm, nhưng có thể nhìn thấy rõ ràng Huyết Tiên Đằng đang bị thương tổn dần.
Huyết Tiên Đằng không biết có đau hay không? Nhưng tiếp tục như vậy, nó khẳng định sẽ phi thường suy yếu. Cũng may Lục Ly còn có một ít tinh thạch, có thể để Huyết Linh Nhi cắn nuốt, hẳn có thể chữa khỏi một thời gian.
Thời gian dần trôi qua, Lục Ly dựa theo chỉ thị của Huyết Linh Nhi, khống chế Thiên Tà Châu chuyển động. Chiến đấu bên ngoài thật kịch liệt, thương thế của Tô Nguyệt Cầm càng tăng lên, nàng không phải đối thủ của Hạ Thiên Thành.
Dù sao Hạ Thiên Thành cũng là lão ma đầu danh chấn La Sát Hải. Nếu thực lực của hắn khôi phục toàn bộ, phỏng chừng một chiêu đã đập chết Tô Nguyệt Cầm. Hiện tại chiến lực khôi phục không đến sáu thành, lúc này mới khiến Tô Nguyệt Cầm cầm cự lâu như vậy. Còn có một chuyện, Hạ Thiên Thành không muốn giết chết Tô Nguyệt Cầm, hắn muốn bắt sống.
Ầm!
Sau ba nén hương trôi qua, Tô Nguyệt Cầm rơi mạnh xuống, xương cốt gãy mất mấy cái, bị nện lên núi. Nàng gắng gượng một chút, lại không đứng dậy nổi, giống như thương thế quá nặng, không thể chịu nổi.
Ha ha ha!
Hạ Thiên Thành cười ha hả, thân mình như diều hâu bay xuống, một tay bắt lấy Tô Nguyệt Cầm, hắn muốn phong ấn Tô Nguyệt Cầm, như thế có thể mang đi dễ dàng.
Vù!
Ngay lúc này, nhẫn trên tay Tô Nguyệt Cầm sáng lên, sau đó thần uy mênh mông tràn ngập. Khiến Lục Ly trong Thiên Tà Châu cảm giác cả người run lên, Lục Ly cũng không cần tra xét, lập tức kinh hô:
- Thánh Binh!
Thần uy này hắn rất quen thuộc, trong tay hắn còn có một khối mảnh vỡ Thánh Binh, hơi thở này quá độc đáo, căn bản không thể bắt chước.
Thần niệm hắn dò xét ra ngoài, vừa lúc thấy Hạ Thiên Thành bị đánh bay. Nửa bả vai và cánh tay cũng bị chém nát, máu tươi điên cuồng phun ra, trước ngực là một đống lộn xộn.
- Đoạn Kiếm! Là mảnh vỡ Thánh Binh!
Lục Ly tập trung vào Đoạn Kiếm màu đỏ, giờ đây hắn phi thường xác định, Đoạn Kiếm này và thần thiết của hắn đều mảnh vỡ thánh phẩm, hơi thở rất gần nhau.
- Thiên Vũ Kiếm!
Hạ Thiên Thành bị đánh bay mấy ngàn trượng, hắn rất nhanh quay lại, trong mắt nhìn chằm chằm thanh Đoạn Kiếm kia, tức giận nói:
- Tô Thiên Liệt lại đưa mảnh vỡ Thánh Binh cho ngươi, xem ra ngươi đích xác rất có phân lượng trong lòng hắn, là ta sơ suất rồi…
Chặt đứt cánh tay không sao cả, nhưng thần uy của mảnh vụn Thánh Binh vừa rồi chấn thương nội tạng và linh hồn hắn. Vốn lúc trước hắn còn chưa khôi phục lại, giờ lại gặp họa vô đơn chí.
- Ha ha, cơ hội trời ban!
Nhưng rất nhanh, thần tình hắn mừng rỡ như điên. Tô Nguyệt Cầm bị thương quá nặng, cho dù cầm mảnh vụn Thánh Binh cũng không phát huy được uy lực. Nếu không vừa rồi hắn đã chết rồi!
Lần này xem ra có thể đoạt được thân thể Tinh Nguyệt, còn có được một kiện mảnh vỡ Thánh Binh, Hạ Thiên Thành làm sao không vui mừng?
Thiên Vũ Kiếm là một Thánh Binh rất nổi tiếng, từng ở trong tay một Đại Đế, nhuốm máu của không ít cường giả. Sau đó Đại Đế chết già, gia tộc bọn họ dần xuống dốc, qua ngàn năm, gia tộc này bị diệt. Sau khi gia tộc bị diệt, tộc trưởng vận dụng bí pháp, bẻ gẫy Thiên Vũ Kiếm, biến thành hai thanh Đoạn Kiếm.
Vứt đi hai thanh Đoạn Kiếm này, không để kẻ thù đoạt được. Một thanh Đoạn Kiếm không biết tung tích, một thanh khác bị người tìm được, rất nhiều lần đổi chủ, hiện giờ nằm trong tay Địa Ngục Phủ.
Tuy chỉ có một nửa, nhưng Đoạn Kiếm không phải bị đánh nát mà là vận dụng bí pháp phân chia ra. Cho nên Đoạn Kiếm mạnh hơn mảnh vỡ Thánh Binh khác một chút.
Thiên Vũ Kiếm là trọng bảo, là thần binh có thể trấn tộc, không nghĩ rằng phủ chủ Địa Ngục Phủ lại đưa cho Tô Nguyệt Cầm hộ thể?
Từ đó có thể thấy được, Tô Nguyệt Cầm phi thường được phủ chủ yêu thương. Mặt khác cũng chứng minh, Tô Nguyệt Cầm thật sự là thần thể Tinh Nguyệt, nếu không trọng bảo như thế sao còn ban cho nàng?
Nếu là bình thường, trọng bảo như thế làm sao đoạt được? Hiện tại là cơ hội trời ban, được thần thể còn được Thánh Binh, hắn nói không chừng có thể thăng thiên, chiếm lấy Địa Ngục Phủ.
Nghĩ đến tình huống này, cả người Hạ Thiên Thành run lên. Nhưng hắn nói mình không cần quá gấp. Tô Nguyệt Cầm đã là châu chấu bị nhốt, không cần nóng lòng nhất thời, chỉ cần bắt nàng trong ba nén nhang là được. Hắn đã bị trọng thương, Tô Nguyệt Cầm có mảnh vỡ Thánh Binh, nếu có gì không may sẽ xong đời.
Vừa rồi nếu Tô Nguyệt Cầm không chịu trọng thương như vậy, hắn đã chết rồi, hoặc chỉ phản ứng chậm một chút, hắn cũng xong đời.
Hắn liên tục đánh ra công kích viễn trình. Tô Nguyệt Cầm nhờ Thiên Vũ Kiếm hộ thể, một mảnh sáng mờ, bao phủ Tô Nguyệt Cầm, thành công chặn lấy công kích của Hạ Thiên Thành.
- Sắp phân thắng bại rồi, Huyết Linh Nhi được chưa vậy?
Lục Ly hơi sốt ruột, Tô Nguyệt Cầm rõ ràng không chịu nổi, nàng như là nỏ mạnh hết đà. Mảnh vỡ Thánh Binh không chịu nổi tiến công của Hạ Thiên Thành. Mỗi lần công kích, thương thế trên người Tô Nguyệt Cầm sẽ lớn hơn, phỏng chừng sắp hôn mê hay chết đi.
- Nhanh lên!
Huyết Linh Nhi truyền âm phi thường hư nhược, rõ ràng bị thương rất nặng, nó truyền âm nói:
- Chủ nhân, ngươi khống chế Thiên Tà Châu xoay chuyển thêm một vòng, ta hẳn có thể phát hiện lối ra của đại trận này.
- Được!
Lục Ly mừng rỡ, chiến đấu bên ngoài kéo dài một hồi, chỉ cần chạy đi, hắn còn có đường sống. Hắn khống chế Thiên Tà Châu bay đi rất nhanh, quay một vòng bên trong. Huyết Linh Nhi phân tích thật nhanh.
- Được rồi, chủ nhân!
Sau khi dạo một vòng, Huyết Linh Nhi trầm mặc một lát, truyền âm nói:
- Chủ nhân, ngươi đi theo lộ tuyến ta nói, phi hành mười vòng, ngươi có thể trực tiếp bay ra khỏi trận pháp này. Mặt khác,… chủ nhân cho ta ít tinh thạch, ta cần ngủ say một thời gian.
- Được!
Lục Ly từ trong không gian giới lấy ra một ít tinh thạch, vứt lên mặt đất, sau đó bắt đầu dựa theo chỉ dẫn của Huyết Linh Nhi, khống chế Thiên Tà Châu phi hành rất nhanh.
Ầm!
Bên ngoài truyền đến tiếng nổ mạnh kinh thiên. Núi non gần Tô Nguyệt Cầm đều bị nổ nát.