Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mỗi một thời gian, tồn tại tà dị này sẽ lao ra. Quân sĩ nơi này bởi trấn thủ những tồn tại tà dị này. Địa Ngục Phủ cần tài nguyên bên trong, nơi này phải có người trấn thủ, nếu tồn tại kỳ dị chạy ra ngoài, sẽ làm loạn cả Địa Ngục Đảo.
Lục Ly là một Đại thống lĩnh, nghe ra chức vị Đại thống lĩnh dường như cao hơn thống lĩnh, nhưng Lục Ly phát hiện, chức vị này của hắn không là gì...
U Hồn Cốc có trên vạn quân sĩ, chia làm mười chiến doanh, có mười thống lĩnh. Theo đạo lý, mỗi thống lĩnh đều do hắn quản. Trên thực tế lại không phải. Tất cả thống lĩnh nơi này đều do trưởng lão quản lý, Lục Ly chỉ là lão Đại trên danh nghĩa, lão đạo thực tế là trưởng lão kia.
Nơi này quan trọng như thế, Địa Ngục Đảo tự nhiên sẽ phái cường giả đến trấn thủ. Trưởng lão nơi này có đến mười người, chín trưởng lão bình thường không quản chuyện, chỉ có một trưởng lão quản lý sự vụ hằng ngày.
Nếu trưởng lão này cũng không quản chuyện, Lục Ly sẽ là lão Đại nơi này, mười thống lĩnh đều nghe lệnh hắn. Nhưng những trưởng lão trực tiếp quản lý mười thống lĩnh, Lục Ly sẽ bị mất quyền lực.
Trưởng lão ở trên hắn đắc tội không nổi, là võ giả Tứ Kiếp, thống lĩnh phía dưới ai cũng không xem trọng hắn. Tuy mặt ngoài khách khí với hắn, nhưng trong lòng đều vô cùng khinh thường, thậm chí còn có người lộ vẻ giễu cợt, căn bản không đặt hắn vào mắt.
Lục Ly vốn còn tưởng giống Tù Binh Doanh, lợi dụng thủ đoạn cường đại trấn phục thủ hạ, nhưng sau khi nhìn thấy tình huống này, hắn cũng lười quản.
Trên có trưởng lão trấn áp, dưới có thống lĩnh không nghe lệnh, cho dù hắn cưỡng ép trấn án cũng vô ích. So với lãng phí thời gian, không bằng hắn tránh trong tòa thành của mình, an tĩnh tu luyện.
Hắn an bài Hầu Tam làm đại đội trưởng, quản lý hơn trăm người, chuyện còn lại không cần quản. Trưởng lão thực quyền nơi này, Dương trưởng lão, còn có mười thống lĩnh thấy Lục Ly không tranh quyền gì, cũng không gây khó dễ Hầu Tam. Vẫn phải nể mặt Lục Ly một chút, nếu không Lục Ly gây loạn, bọn họ cũng sẽ phiền phức.
Tô Nguyệt Cầm điều Lục Ly đến đây, chuyện sau đó cũng không quản nữa, cũng không hỏi thăm người nơi này, cũng không sai người giết Lục Ly,... Đối với nàng, hãm hại Lục Ly một phen mới đủ hả giận. Nếu Lục Ly có thể sống sót trong U Hồn Cốc thì đó là bản lĩnh của hắn.
Lục Ly lúc đầu còn ra ngoài lúc giờ mão, sau nửa tháng cũng không xuất môn. Dù sao thống lĩnh và Dương trưởng lão cũng không muốn nhìn thấy hắn, hắn không xuất hiện, bọn họ còn vui vẻ hơn. Hắn chỉ cần tu luyện trong tòa thành là được rồi.
Bác Long Thuật của hắn sắp đại thành rồi, chỉ cần sau khi tìm hiểu đại thành, phóng xuất ra lực lượng gấp mười, võ giả Tứ Kiếp bình thường hắn cũng có chiến lực đấu một trận.
Nơi này nguy hiểm như vậy, Tô Nguyệt Cầm có thể phái người ám toán hắn không? Đây còn chưa biết được, cho nên Lục Ly phải mau chóng tăng chiến lực, sau khi bảo toàn tánh mạng, còn phải nghĩ biện pháp rời khỏi Địa Ngục Đảo.
Ở Tù Binh Doanh thật an nhàn, Hầu Tam còn chuẩn bị bí mật kiếm thần thạch từ Hắc Viêm Hỏa Tinh, buôn bán lời thần thạch mới có thể phái người đi tra xét tin tức của hai người Tần Chiến và Cam Lâm. Hiện tại mọi chuyện đều biến thành hoa trong kính, ngay cả mạng nhỏ của mình cũng khó giữ.
Lục Ly chỉ có thể đặt chuyện này trong lòng, hết sức chăm chú tu luyện. Sau khi tu luyện hơn nửa tháng, Lục Ly bừng tỉnh lại, Dương trưởng lão phái người đến gọi hắn, để hắn đi theo người của hai doanh, tiến vào trong U Hồn Giới thanh trừ tà ma.
- Thanh trừ tà ma? Chẳng lẽ Tô Nguyệt Cầm quyết định động thủ với ta?
Lục Ly nhướng mày, việc này đã oan uổng Tô Nguyệt Cầm, là Dương trưởng lão thấy Lục Ly quá an nhàn, muốn để hắn đi làm chút chuyện.
Tà ma của U Hồn Giới thỉnh thoảng sẽ xuất hiện. Quân sĩ nơi này cũng sẽ đi vào trong thanh trừ một vài tà ma, mặt khác cũng đi vào thu hoạch ít thần dược.
Quân lệnh như núi, Lục Ly không dám kháng cự, đi ra bên ngoài, đi theo quân sĩ hai doanh xuất chiến.
- Bái kiến Đại thống lĩnh!
Hai thống lĩnh mang theo đại quân, đã sớm đứng đợi. Nhìn thấy Lục Ly khoan thai đến, ánh mắt đều lộ ra chút bất mãn, tùy ý chắp tay, xem như hành lễ.
- Đi thôi!
Lục Ly lạnh lùng phất tay áo, hai thống lĩnh này, một họ Hoàng, một họ Tào, đều là Tam Kiếp đỉnh phong. Hoàng thống lĩnh lớn tuổi hơn, Tào thống lĩnh vẫn còn trẻ tuổi, đương nhiên vẫn lớn hơn Lục Ly nhiều.
Hơn hai ngàn người tiến vào chỗ sâu U Hồn Cốc. Chiến lực quân sĩ nơi này đều xem như không tồi, mới có thể sống sót ở đây lâu như vậy.
Lục Ly ở trong đám quân, đi theo đại bộ đội vào chỗ sâu U Hồn Cốc, ở tận cùng sơn cốc có một truyền tống môn thật lớn. Đại môn này còn có rất nhiều thần văn. Lục Ly còn quan sát được bên ngoài ít nhất bố trí mười tầng kết giới, hẳn là phòng ngừa Tà Ma xông kích.
- Đi vào, tự do khai chiến!
Bàn tay to của Hoàng thống lĩnh vung lên, quân sĩ phía trước nhảy vào trong truyền tống môn, từng đội quân sĩ theo sát phía sau, đi vào không ngừng.
Sau khi quân sĩ đi vào hơn phân nửa, Hoàng thống lĩnh chắp tay với Lục Ly, nói:
- Đại thống lĩnh, chúng ta cũng đi thôi!
Lục Ly hơi gật đầu, đi theo hai thống lĩnh nhảy vào truyền tống môn. Vừa tiến vào, Lục Ly lập tức cảm giác không đúng. Một khí tức lạnh lẽo như băng hàn bao phủ hắn, khiến hắn cảm thấy cả người run lên, gần đó đều là tiếng nổ mạnh, rất nhiều quân sĩ đang khai chiến.
Lục Ly lần đầu kiến thức tà ma trong hư không toái địa, đây thật đúng là tà ma quỷ quái.
Khắp nơi đều hôn ám, bùn đất nơi này đều là màu đen, không có bao nhiêu cây cối, linh khí thiên địa loãng đến đáng sợ, nơi nơi đều là hài cốt. Nơi này tạo cảm giác như địa ngục với Lục Ly.
Gần đó có một rừng rậm tối đen, trong rừng rậm còn có một sinh vật quỷ dị lao tới. Cả người đám sinh vật quỷ dị này đen thui, nửa người dưới là thú thể, giống như bò cạp, nửa người trên là thân người, cả khuôn mặt hung tợn, như là lệ quỷ.
Trong miệng tà ma phun ra dòng khí màu đen, tốc độ như gió, đuôi bọn họ có thể phóng ra gai độc, miệng phun ra độc vật, hai tay còn có kìm sắc bén, chưa giao chiến, chỉ nhìn bề ngoài đã khiến trái tim người ta băng giá.