Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn suy nghĩ nhiều rồi, tuy Tô Nguyệt Cầm muốn hại hắn, cũng không đến mức hại cả Tù Binh Doanh. Mười ngày kế tiếp cũng không có chuyện gì xảy ra. Đến ngày thứ mười, Trần trưởng lão mang theo một đội quân sĩ đến, tuyên bố bổ nhiệm hắn vào vị trí mới.
Nói hay lắm, nói Lục Ly lúc trước có công, trong khoảng thời gian này làm việc cần cù chăm chỉ ở Tù Binh Doanh, quản lý nơi này phi thường tốt, cho nên quyết định thăng quan cho hắn, đi đến một nơi làm Đại thống lĩnh, bổng lộc tăng lên gấp mấy lần.
- U Hồn Cốc...
Hầu Tam nghe thấy ba chữ như thế, thân mình run rẩy. Lục Ly liếc mắt nhìn hắn, lập tức truyền âm hỏi:
- Đó là nơi nào? Rất khủng bố sao?
- Nơi khủng bố nhất Địa Ngục Đảo!
Hầu Tam hít sâu mấy hơi, truyền âm nói:
- Nơi này là cửa ra vào một hư không toái địa, bên trong có rất nhiều tồn tại tà dị, hàng năm quân sĩ phỏng chừng chết đi không ít. Thần nữ... không có hảo ý, muốn hại chết ngươi!
Minh thăng ám hàng!
Ngoài sáng thì Lục Ly thăng quan, được nhiều ưu đãi, người ngoài không còn lời nào có thể nói đi. Đưa Lục Ly đi U Hồn Cốc, kĩ năng của Lục Ly không bằng người khác, nếu chết trong đó, mọi người cũng không thể nói Tô Nguyệt Cầm nửa câu.
- Thật biết tính kế!
Sắc mặt Lục Ly âm trầm, trong lòng nghĩ, nếu biết sớm như vậy, ngày đó hắn đã tát chết Tô Nguyệt Cầm, hoặc kẹp chết nàng, hoặc cưỡng bức nàng.
Hắn nhìn thấy Trần Đường chủ mang theo một đội người, nội tâm cười khổ. U Hồn Cốc này sợ là hắn không đi cũng phải đi, đây là quân lệnh, quân lệnh như núi, kết cục kháng mệnh Trần Đường chủ có quyền chém giết hắn tại chỗ.
Lục Ly nhìn lướt qua Hầu Tam, hỏi:
- Hầu Tam, ngươi đi theo ta hay ở lại nơi này?
Khóe miệng Hầu Tam co rúm lại, nội tâm cũng phi thường rối rắm. Đi theo Lục Ly, có thể sẽ chết thảm ở nơi U Hồn Cốc kia. Nếu không đi, tiếp tục ở đây cũng thật khó lăn lộn. Lục Ly vừa đi, khẳng định Lí Kim sẽ làm thống lĩnh. Hắn là tiểu đệ của Lục Ly, sẽ có trái cây ngon ăn sao? Nói không chừng sẽ bị Lí Kim mượn đao giết người giết chết.
- Lão Đại, ta đi theo ngươi!
Hầu Tam cắn chặt răng, truyền âm nói. Đi theo Lục Ly còn có đường sống, ở lại nơi này, cho dù không chết cũng là sống không bằng chết.
Lục Ly hơi gật đầu, nhìn Trần Đường chủ nói:
- Trần Đường chủ, có thể đi U Hồn Cốc, nhưng ta muốn mang theo Hầu Tam, có thể cho hắn vị trí phó thống lĩnh không?
- Chuyện này...
Trần Đường chủ trầm ngâm một lát, nói:
- Phó thống lĩnh thì ta không có quyền lợi này, đại đội trưởng vẫn là có thể.
- Đi thôi!
Lục Ly chỉ cần mang theo Hầu Tam, vị trí gì cũng không quan trọng. Nếu hắn có thể lăn lộn ở U Hồn Cốc, Hầu Tam tự nhiên nước lên thuyền lên, hắn không thể lăn lộn, cho dù Hầu Tam làm thống lĩnh cũng vô dụng.
- Việc này không thể chậm trễ, chúng ta đi thôi!
Trần Đường Chủ thấy Lục Ly rất phối hợp, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Nếu Lục Ly đại náo, cuối cùng khẳng định vẫn có thể trấn áp, nhưng sẽ có phiền toái, dù sao phải chú ý ảnh hưởng.
- Lí Kim, chuyện nơi này ngươi tạm thời quản lý!
Trần Đường chủ phất tay, Lí Kim nhất thời mừng rỡ, tạm thời quản lý, vậy vị trí thống lĩnh không chạy khỏi tay được. Đám người Hoàng Nha tỏ ra chua sót, Lục Ly đi rồi, bọn họ ngày sau có lẽ cũng không dễ dàng sống qua ngày.
Lục Ly, Hầu Tam đi theo Trần Đường chủ đến Diêm Vương Thành, sau đó Trần Đường chủ mang bọn họ đi Truyền Tống Trận, trực tiếp truyền tống đi U Hồn Cốc.
Lần này truyền tống khá xa, ước chừng truyền tống hơn hai giờ, Lục Ly xuất hiện trong một tòa thành, trong tòa thành này còn có một đội quân sĩ trấn thủ.
Trần Đường chủ đưa ra lệnh bài, một quân sĩ mang theo bọn họ đi ra ngoài. Thần niệm Lục Ly lập tức phát ra, tra xét tình huống trong U Hồn Cốc.
Hôn ám!
Bên ngoài có một khe sâu thật lớn, hai bên đều là núi non cao ngất, phía trên núi non có bạch quang nhàn nhạt, rõ ràng có kết giới bao trùm. Không trung nơi này rất hôn ám, cảm giác không khí thật trầm lặng.
Bọn họ ở cửa sơn cốc, phụ cận có hơn một ngàn tòa thành và nhà trệt. Càng đi sâu vào sơn cốc, càng cảm thấy hôn ám. Có một hơi thở tà dị, lạnh như băng, truyền đến từ chỗ sâu sơn cốc, âm trầm, khiến người ta không thoải mái.
Bên trong sơn cốc có mấy trăm quân sĩ tuần tra, càng nhiều quân sĩ ở nhà trệt và tòa thành. Giờ đây, Trần Đường chủ mang theo hắn đi đến một tòa thành thật lớn.
- Phiền phức...
Lục Ly tra xét một trận, khóe miệng lộ ra chút chua sót, toàn bộ nơi này đều bị kết giới cường đại bao phủ. Kết giới này vừa nhìn đã biết không thể phá vỡ.
Nói cách khác!
Nếu hắn muốn rời khỏi nơi này, chỉ có thể đi từ trong Truyền Tống Trận trong tòa thành. Những tòa thành này đều có quân sĩ bảo hộ, không có mệnh bài không thể đến gần.
Lén trốn khỏi nơi này là không có khả năng, hoặc tiếp tục ngây ngốc ở đây, hoặc nghĩ biện pháp điều đi. Bằng không căn bản không có khả năng sống sót, càng đừng nói rời khỏi Địa Ngục Đảo.
Đến U Hồn Cốc hơn mười ngày, Lục Ly và Hầu Tam tìm hiểu rất nhiều tin tức, cũng biết tình huống chỗ U Hồn Cốc. U Hồn Cốc này là một nơi tuyệt địa, cũng là một bảo địa, nơi này nguy cơ và kỳ ngộ cùng tồn tại.
Hư không toái địa!
Đây là một địa hình thật kỳ dị, bên trong tương đương một tiểu thế giới, nhưng không giống thế giới bình thường, chuẩn xác mà nói, nơi đó là một thế giới phá vỡ mọi giới hạn, là một thế giới không trọn vẹn.
Pháp tắc thế giới nơi này không hoàn chỉnh, có rất nhiều nơi kỳ dị khủng bố, có hư không toái địa không có ánh sáng, có nơi không có không khí, có nơi chỉ có tiêu phong hung tàn, có nơi chỉ toàn là vật tà dị, còn có nơi có tồn tại yêu nghiệt quỷ quái...
Hư không toái địa bởi vì pháp tắc không toàn diện, cho nên chuyện kỳ lạ gì cũng có thể xảy ra. Bên trong xuất hiện một ít bảo vật thần kỳ, nghĩa là, hết thảy đều có khả năng ở nơi này.
U Hồn Giới là một tồn tại kỳ dị. Bên trong có rất nhiều thần dược thần vật, nhưng cũng có rất nhiều tồn tại tà dị.