Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vù!
Xa xa truyền đến tiếng phá không, một thân ảnh khiến mọi người trông mòn con mắt bay vụt đến. Hắn mặc trường bào màu xanh, tay áo dài phập phồng, trên người không có vết máu nào, khuôn mặt bình tĩnh, đối lập với cảnh tượng gần đó thoạt nhìn như một cao nhân đắc đạo...
- Đại thống lĩnh thần uy!
Một quân sĩ lệ nóng doanh tròng rống to lên. Lục Ly dẫn dụ đi nhiều U Hồn Quái như vậy, chỉ sau nửa canh giờ đã thoải mái trở lại. U Hồn Quái cũng không còn một con, này nói rõ cái gì?
Hoặc là Lục Ly đã dẫn dụ U Hồn Quái đi hết rồi, hoặc đánh chết toàn bộ. Tất cả tin tưởng là Lục Ly đã đánh chết toàn bộ, bởi vì lúc trước Lục Ly đã đánh chết rất nhiều U Hồn Quái, không cần tốn nhiều sức.
- Đại thống lĩnh thần uy!
Hoàng thống lĩnh cũng rống to lên, vô số quân sĩ rống to theo, sĩ khí đạt đến đỉnh phong, có Đại thống lĩnh như vậy, bọn họ còn sợ gì? Bọn họ chỉ cần cố gắng đánh nhau, đều có thể còn sống trở về.
Giết...
Tào thống lĩnh bạo rống, chiến đao thật lớn trong tay liên tục đâm chém. Nhìn thấy vô số quân sĩ dùng ánh mắt sùng bái nhìn Lục Ly, hắn rất hâm mộ, cũng có chút ghen tị. Hắn dẫn binh nhiều năm như vậy, hạ thủ lại chưa từng lộ ra ánh mắt như thế với hắn, điều này khiến hắn thật tổn thương.
- Đừng hô nữa, chừa khí lực đánh chết tà ma đi?
Lục Ly bay tới như làn gió mát, hai đấm đập chết hai mặt hạt thân thú, thân hình quỷ mị chớp động, bắt đầu lạnh lùng thu hoạch sinh mệnh những tà ma quái thú này.
Chiến đâu đã xong sau nửa canh giờ, tất cả tà ma quái thú đều bị đánh chết, kết quả thương vong cũng được thống kê. Hơn hai ngàn quân, còn lại bảy trăm người, ngoài hai thống lĩnh và một ít người, mỗi người còn lại đều bị thương.
Lục Ly không bị thương, nhưng trên người cũng có không ít vết máu, đây đều là vết máu của quái thú. Lục Ly đợi con tà ma cuối cùng bị đánh chết, hắn bay đến phụ cận, lấy ra nước trong, tắm rửa đàng hoàng một phen.
Chờ hắn trở về chiến trường, nơi này đã được dọn dẹp sạch sẽ, người bị thương được an trí xong rồi. Nếu không phải trọng thương, luyện hóa một chút dược chữa thương là được. Nếu bị thương nặng thì thu vào trong không gian thần khí. Bị thương nặng, đã không có sức chiến đấu, ở bên ngoài cũng không có ý nghĩa gì.
Đại bộ đội bắt đầu quay về, Lục Ly nhìn thấy quân đội thưa thớt, nghĩ đến quân trận chỉnh tề khi tiến vào, không khỏi hơi thổn thức.
Lúc trước, Lục Ly cũng biết U Hồn Giới này thật khủng bố, mỗi lần tiến vào đều sẽ tổn thất phi thường lớn, xác suất chết phi thường cao. Lần này Lục Ly mới xem như kiến thức được tàn khốc của U Hồn Giới.
Hắn thật may mắn có được Long Hồn, nếu không phải Long Hồn, bằng vào chiến lực của hắn, đừng nói hoành hành bên trong, sợ là gặp phải U Hồn Quái đã chết rồi. Nghĩ đến Long Hồn, Lục Ly lại nghĩ đến Lục Linh. Mỗi lần Long Hồn cứu mạng, Lục Ly lại cảm giác mình nợ Lục Linh càng nhiều, Long Hồn này vốn thuộc về Lục Linh.
Trên đường trở về cũng không thuận buồm xuôi gió, nhưng so với hung tàn vừa rồi thì không tính là gì. Lục Ly gần như không động thủ. Hai thống lĩnh mang đội thu phục. Trên đường gặp mấy chục con U Hồn Quái, Lục Ly một mình diệt giết.
Quỷ ảnh đã hấp thu xong năng lượng trong linh hồn Lục Ly, Lục Ly lén rời khỏi đội ngũ, thu quỷ ảnh vào trong quỷ châu Quỷ ảnh là vũ khí bí mật của hắn, nếu không phải bất đắc dĩ, hắn không muốn bại lộ.
Trở về U Hồn Cốc, tuy không gian nơi này vẫn thật hôn ám, nhưng Lục Ly cảm giác trở về nhân gian. Vừa rồi ở U Hồn Giới, hắn cảm giác như ở địa ngục. Loại khí tức này khiến người ta rất không quen, mọi người sẽ phát cuồng.
Sau khi trở về, Lục Ly lập tức đi vào tòa thành, không ra ngoài. Chuyện ngoại giới hắn cũng không muốn quản nữa, hắn cũng không muốn nhẫn nhịn mấy trưởng lão này, nhắm mắt làm ngơ.
- Lão Đại! Lão Đại!
Sau nửa ngày, Hầu Tam tìm đến cửa, vẻ mặt sùng bái nói:
- Lão Đại thần uy, lần này tiến vào U Hồn Giới, ta còn thật lo lắng, không nghĩ rằng lão Đại dũng mãnh như vậy? Nếu không nhờ ngươi, sợ là hai doanh đều bị giết rồi.
Lục Ly biết Hầu Tam khẳng định sẽ tìm đến cửa, trên mặt hắn không lộ ra chút vẻ kinh ngạc nào, chỉ lạnh lùng hỏi:
- Có nghe được đồn đãi gì không?
Lục Ly biết sau khi trở về, khẳng định sẽ tạo ra oanh động rất lớn. Cho nên, hiện giờ, hắn mới ở lại trong thành bảo, miễn cho người khác xem hắn như quái vật.
- Thật nhiều đồn đãi!
Hầu Tam hơi kích động nói:
- Lần này chết nhiều người vậy, cả sơn cốc đều oanh động. Chuyện của lão Đại cũng truyền khắp nơi, vô số người không dám tin tưởng. Nếu không phải tất cả quân sĩ đều nói như vậy, bọn họ khẳng định không ai tin tưởng.
Ừm!
Lục Ly hơi gật đầu, mặt ngoài hắn chỉ có Nhị Kiếp Cảnh, đổi là ai cũng không tin nổi. Trước kia, rất nhiều người đều hoài nghi hắn là hậu đại cao tầng Địa Ngục Phủ, nếu không sao có thể ngồi lên vị trí Đại thống lĩnh này?
Hầu Tam tiếp tục hưng phấn nói:
- Những việc này đều là việc nhỏ, chủ yếu là phản ứng của các trưởng lão. Lần này bởi vì đã chết nhiều người như vậy, cho nên một bộ phận trưởng lão đều đi ra. Ta nghe nói rất nhiều trưởng lão nghe thấy chuyện của ngươi, cũng không dám tin. Không chỉ nghe xong báo cáo của hai thống lĩnh, còn tìm đến một đám quân sĩ hỏi, ta phỏng chừng không bao lâu sẽ triệu kiến ngươi.
- Gặp ta?
Lục Ly nhướng mày, hắn cũng không muốn gặp mặt đám trưởng lão, ai biết Tô Nguyệt Cầm có dặn dò trưởng lão nào âm thầm giết chết hắn không? Giao tiếp với đám trưởng lão này, khó tránh xảy ra chuyện.
Lục Ly nghĩ nghĩ nói với Hầu Tam:
- Ngươi giúp ta bảo hộ bên ngoài? Nếu có người tìm ta, nói linh hồn ta bị thương ở U Hồn Giới, phải tu dưỡng nửa năm mới có thể khôi phục.
Ách...
Vẻ mặt Hầu Tam nhất thời trở nên khóc tang, nhưng con ngươi hắn vừa chuyển, gật đầu nói:
- Đi thôi, ta giúp ngươi bảo hộ nơi này nửa năm. Nửa năm này ta cũng không cần đi U Hồn Giới, ở chỗ ngươi an toàn... Lão Đại, lần sau, nếu ta bị phái đi U Hồn Giới, ngươi phải đi cùng nhau giúp ta, nếu không ta sẽ chết thật thảm.