Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Có thể!
Lục Ly gật đầu sảng khoái, hắn cũng muốn đi vào trong. Hắn phải tìm U Hồn Quái cho quỷ ảnh cắn nuốt, quỷ ảnh càng mạnh, trợ giúp với hắn càng lớn.
Lục Ly bế quan trong phòng, một là tu luyện Bác Long Thuật, hai là phải ẩn mình lại, quá mức nổi bật dễ dàng bị đánh. Hắn có thể viện lý do bị thương đi tăng cường chiến lực. Bác Long Thuật của hắn sắp đại thành, đến lúc đó phóng xuất ra Bác Long Thuật, thân thể tiêu thăng gấp mười lần, trưởng lão hắn cũng dám đánh!
Quả nhiên!
Ngày hôm sau, một trưởng lão phái người lại đây, để Lục Ly đi qua đó. Hầu Tam canh giữ bên ngoài, nghiêm trang nói linh hồn Lục Ly bị trọng thương, đang tu dưỡng. Lục Ly mệnh lệnh hắn hộ pháp, hơn nữa truyền đạt lời xin lỗi.
Sau khi tin tức truyền ra, các trưởng lão không tiếp tục triệu kiến, hình tượng của Lục Ly ngược lại trở nên vĩ đại hơn. Vì nghĩ cách cứu viện các quân sĩ, một mình hắn chống lại mấy trăm U Hồn Quái, linh hồn bị trọng thương?
Quan trọng nhất là...
Lúc trước Lục Ly không nói câu nào, trầm mặc hành tẩu theo quân đội, cũng không biểu lộ thống khổ gì, một người lặng lẽ chịu đựng. Đây là tinh thần gì? Đại thống lĩnh như vậy chẳng lẽ không đáng được mọi người kính yêu và tôn kính sao?
Các quân sĩ nơi này đều ăn bữa hôm lo bữa mai, tùy thời đều có thể chết, đều là một đám người kiệt ngạo bất tuân. Đừng nói thống lĩnh, cho dù là trưởng lão, nếu đối không tốt với bọn họ, bọn họ đều có thể rút đao tấn công. Nhưng nếu đối với bọn họ tốt thật sự, bọn họ sẽ chết tâm đi theo, bởi vì đi theo ngươi có thể tiếp tục sống sót...
Lục Ly không nghĩ rằng hắn ngoài ý muốn bị thương lại nhận được uy vọng phi thường cao, về sau cũng ít quân sĩ gây khó xử cho hắn. Về phần thống lĩnh và trưởng lão, ai cũng không biết bọn họ nghĩ gì.
Hoàng thống lĩnh xem như đã tiếp nhận Lục Ly. Tào thống lĩnh có hơi ghen tị và khó chịu.
Có lẽ vì đến trước là chủ, có cảm quan rất kém cỏi với Lục Ly. Tuy Lục Ly cứu bọn họ, Tào thống lĩnh biết danh vọng của Lục Ly tăng cao thì ghen tị không chịu được. Hắn lăn lộn ở đây mấy trăm năm mới trở thành thống lĩnh, rất nhiều người còn không phục, Lục Ly mới đến bao lâu?
- Người tới rồi?
Tào thống lĩnh trầm ngâm nửa ngày, gọi tới một thân tín, nói:
- Ngươi xuất cốc một chuyến, tìm hiểu tư liệu tin tức của Đại thống lĩnh, nhớ kỹ phải hỏi thăm được bí mật. Nếu Đại thống lĩnh có lai lịch lớn gì, lập tức ngừng điều tra.
- Hả?
Thân tín kia biến sắc, vẻ mặt chua sót nói:
- Đại nhân, chuyện này... nếu Đại thống lĩnh thật sự có bối cảnh, ta điều tra hắn, ta sẽ chết thật thảm.
- Sợ cái gì?
Tào thống lĩnh nheo mắt nói:
- Đến đây gần như đều bị sung quân. Cho dù Đại thống lĩnh đến đây cũng là bị sung quân. Nếu hắn thật sự có bối cảnh, trưởng lão sao dễ dàng phái hắn đi U Hồn Giới? Có đi hay không? Không đi tự gánh hậu quả.
- Ta... đi!
Thân tín kia cắn chặt răng, hắn chỉ phi thường rõ ràng Tào thống lĩnh là ai? Nếu không nghe lời hắn, sợ là chết một cách kỳ quái.
Lục Ly lạnh lùng bế quan, ngoại giới náo nhiệt mấy ngày, cũng dần dần bình tĩnh lại. Nhưng trong lòng mọi người đã nhìn Lục Ly bằng cái nhìn khác. Trong lòng đám quân sĩ bắt đầu chấp nhận vị Đại thống lĩnh Lục Ly này.
Thời gian trôi qua rất nhanh, sau bốn tháng, lại có hai doanh tiến vào U Hồn Giới. Lần này vận khí hai doanh tương đối không tồi, đi ra ngoài chỉ chết hơn bốn năm trăm người.
Lần trước nếu không phải gặp U Hồn Hải bạo động, hai doanh kia cũng sẽ không chết thảm như vậy. Bình thường không gặp tình huống đặc thù, cũng sẽ không chết nhiều người như vậy.
Mười ngày sau, một quân đội tiến vào U Hồn Cốc, đây là do Địa Ngục Phủ bổ sung người vào, lần trước chết nhiều quá.
Đến với quân đội này còn có một công tử ca anh tuấn.
Sau khi công tử ca này tiến vào, năm trưởng lão đều xuất quan, tự nhiên phải ra nghênh đón công tử ca này. Có thể khiến năm trưởng lão ra nghênh đón, vô số quân sĩ đều thật kinh ngạc, người này rốt cuộc là ai? Có địa vị cao như vậy ở Địa Ngục Phủ sao?
Rất nhanh, một tin tức được truyền ra, công tử ca này tất nhiên là hậu nhân của Thái thượng trưởng lão. Địa Ngục Phủ có ba Thái thượng trưởng lão, ba người này đều là trụ cột của Địa Ngục Phủ, Mạnh Li là một hậu đại trong đó.
Mấy đời phủ chủ của Địa Ngục Phủ đều là tu sĩ phi thường cường đại. Nhưng chỉ dựa vào phủ chủ là không thể chống lại một thế lực lớn. Trụ cột chân chính của Địa Ngục Phủ là ba Thái thượng trưởng lão, đây là ba tồn tại mạnh mẽ đến cực điểm.
Trụ cột Địa Ngục Phủ, thân phận địa vị đương nhiên thật tôn quý. Là hậu nhân của hắn, còn là người mạnh nhất thế hệ trẻ tuổi Mạnh gia, người Địa Ngục Phủ tự nhiên không dám sơ suất gì. Trưởng lão nơi này tuy là trưởng lão, nhưng có thể phái đến nơi này, không nói chiến lực, ít nhất ở Địa Ngục Phủ là không được xem trọng.
Nói là trưởng lão, địa vị kỳ thật không khác biệt lắm với Đường chủ của Địa Ngục Phủ. Mạnh Li đến đây, trưởng lão bình thường nào dám không ra nghênh đón? Còn có mấy trưởng lão không ra nghênh đón, có hai người đang bế quan, ba người khác đều là lợn chết không sợ nước sôi, bọn họ bị chèn ép lâu rồi, không để ý đến gì nữa.
- Đại thống lĩnh nơi này đâu rồi? Vì sao không thấy người? Ta chỉ là ở bên ngoài nghe thấy chuyện của hắn, lần này tiến vào còn là thủ hạ của hắn, mau mời hắn ra, để ta bái kiến một phen.
Hàn huyên một phen trong đại điện, Mạnh Li nói một câu, khiến tươi cười trên mặt rất nhiều trưởng lão trở nên ý vị thâm trường.
Mạnh Li tới gây sự, hơn nữa tới tìm Lục Ly gây sự!
Những trưởng lão này vốn kinh ngạc, cho dù Mạnh Li muốn lịch luyện lấy tiếng, cũng sẽ không chọn đến nơi này. Sau khi nhận lệnh, bọn họ đều cảm thấy khó hiểu. Nơi này vốn không có Nhị thống lĩnh, bởi vì Mạnh Li lại thiết lập một Nhị thống lĩnh...
Nơi này bởi vì cường thế của Dương trưởng lão, chức vị Đại thống lĩnh đều chỉ là thùng rỗng kêu to, càng đừng nói Nhị thống lĩnh. Hơn nữa, hoàn cảnh nơi này thật gian khổ, có ít nữ nhân, nhưng đều là xấu không chịu nổi.