Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Phùng Bưu truyền âm nói:
- Ngươi muốn tiêu diệt Đại thống lĩnh sao? Có cần thuộc hạ lén đi qua đó, thuộc hạ có thể thoải mái hạ bệ hắn.
- Không cần!
Mạnh Li cười nhạo, lạnh giọng truyền âm:
- Ta muốn đích thân bóp chết hắn, các ngươi giết chết hắn thì đã mất đi ý nghĩa. Ta còn muốn dùng tinh thạch kí ức giữ lại hình ảnh đó, ta cần dùng về sau.
Làm chuyện tốt bất lưu doanh, đó không phai phong cách của Mạnh Li. Hắn muốn tự tay giết chết Lục Ly, hơn nữa dùng tinh thạch kí ức lưu giữ lại hình ảnh. Sau đó mang tinh thạch kí ức về, đưa cho Tô Nguyệt Cầm, để nàng hiểu được lương khổ dụng tâm của mình.
- Được rồi!
Nếu Mạnh Li muốn như thế, Phùng Bưu cũng không nói nhiều, đối với Lục Ly hắn cũng không quá để ý, võ giả Nhị Kiếp mà thôi, cho dù tu luyện thần thể vô thượng, còn có một ít bí thuật linh hồn thì sao? Thuật ám sát của hắn độc bộ thiên hạ, cho dù cường giả Tứ Kiếp bình thường, chỉ cần hắn đánh lén thành công thì cũng phải chết.
Mạnh Li tiếp tục khổ chiến, U Hồn Quái đã bị hắn diệt sát rất nhiều, bọn người Tào thống lĩnh cả người đẫm máu, chiến đấu hăng hái, quái vật Tà Ma cũng dần bị tiêu diệt. Tuy đã chết một vài người, nhưng muốn hoàn toàn tiêu diệt quái vật chỉ là vấn đề thời gian.
Lục Ly vẫn không nhúc nhích.
Bởi vì hắn không tìm thấy cơ hội thích hợp, thế cục bên kia thoạt nhìn thật thảm thiết, nhưng đối với đám người Mạnh Li cũng không có áp lực quá lớn. Đám người Mạnh Li tùy thời có thể rời đi, Lục Ly không có cơ hội. Sống chết của các quân sĩ, bọn người Mạnh Li tuyệt đối không để ý.
Nếu không có cơ hội, Lục Ly tự nhiên sẽ không xằng bậy, hắn đợi một lát, chờ thế cục tương đối ổn định, thân mình hắn bay ra xa.
Nếu không có cơ hội, vậy thì tìm cơ hội!
Nơi này nhiều tà ma quái thú cường đại như vậy, hắn muốn đi tra xét thử, nếu có cơ hội thích hợp, nhờ vào lực tà ma quái thú, kiềm chế Tào thống lĩnh, Long thống lĩnh và ám vệ kia, vậy hắn bắt Mạnh Li sẽ đơn giản hơn.
Lục Ly rời đi bị Phùng Bưu cảm ứng ra, Phùng Bưu truyền âm cho Mạnh Li, nói:
- Công tử, Đại thống lĩnh đi rồi, đi về phía đỉnh núi.
Hả?
Mạnh Li hơi kinh ngạc, sau đó trên mặt lộ ra chút lạnh lùng, nói:
- Ngươi đi trước đi, trễ một chút nữa chúng ta sẽ đuổi theo, đến lúc đó, trực tiếp xử lý hắn.
Mạnh Li không muốn đợi nữa, nếu Lục Ly đi về chỗ sâu trong núi, vậy thì quá tốt. Chờ cục diện nơi này ổn định, hắn sẽ mang theo hai thống lĩnh truy kích, phối hợp Phùng Bưu, giết chết Lục Ly còn không dễ dàng? Nơi này có quân sĩ, hắn không dễ động thủ, Lục Ly chủ động đi vào sâu trong núi, không phải tạo cơ hội cho hắn sao?
- Chuyện này…
Phùng Bưu hơi chần chờ, hắn truyển âm nói:
- Công tử, nhiệm vụ của ta chính là bảo hộ ngươi, ta rời khỏi…
Hừ!
Mạnh Li hừ một tiếng, bất mãn truyền âm:
- Phùng Bưu, ngươi đi theo ta, phải hoàn toàn chấp hành mệnh lệnh của ta, không cần chần chờ nữa. Chỗ ta đã có hai thống lĩnh, còn có thể xảy ra vấn đề gì? Chẳng lẽ có thể xuất hiện một con U Linh Vương hay sao, cho dù xuất hiện một con, thêm ngươi thì có năng lực bảo hộ được ta sao?
- Dạ, công tử, ta biết sai rồi.
Phùng Bưu vội vàng truyền âm:
- Ta đi truy tung trước, dọc đường đi ta sẽ lưu lại ấn ký màu trắng, công tử chú ý điều tra.
Phùng Bưu đi rồi, Mạnh Li thật vừa lòng gật đầu. Hắn quét mắt nhìn ra xa, khóe miệng lộ ra tươi cười nhàn nhạt. Xử lý xong Lục Ly, nhiệm vụ về sau hắn cũng không muốn chấp hành, trực tiếp mang theo Phùng Bưu quay về U Hồn Cốc, sau đó truyền tống về Địa Ngục Thành.
Hai người hắn và Tào thống lĩnh truyền âm vài câu, hai người thật không có ý kiến gì. Chờ diệt trừ xong tà ma quái thú gần đó, để quân sĩ tu chỉnh tại đây, trong thời gian ngắn sẽ không xảy ra vấn đề. Tà ma quái thú xung quanh đều bị hấp dẫn đi rồi, các quân sĩ dừng ở đây không có vấn đề gì.
Trong mắt Tào thống lĩnh, đánh chết một Lục Ly không cần bao nhiêu thời gian, càng đừng nói Phùng Bưu còn có thể ra tay. Đây là một tên ngoan độc, ngoài trưởng lão, tất cả thống lĩnh đều không phải đối thủ của hắn, thậm chí có trưởng lão còn bị hắn đánh lén đến chết.
Qua nửa canh giờ, con mặt hạt thân thú cuối cùng bị xử lý, quân sĩ chết hơn một trăm. Toàn bộ mọi người như trút được gánh nặng, ngồi xuống đất nghỉ ngơi. Bên cạnh đều là thi thể, rất nhiều người bị thương, nhưng trên mặt đám người sống sót đều lộ ra sắc mặt vui mừng, còn sống là còn thắng lợi.
- Toàn thể tu chỉnh tại chỗ!
Tào thống lĩnh phất tay nói:
- Lưu đội trưởng, các ngươi thay thống lĩnh đề phòng. Ta và Nhị thống lĩnh Long thống lĩnh đi dò xét xung quanh. Gần đây còn có một đám U Hồn Quái, chúng ta dụ dỗ rời đi. Nhớ kỹ, không có mệnh lệnh của ta, hoặc không gặp được tà ma cường đại công kích thì không được rời khỏi nơi này.
Sau khi nói xong, ba người Mạnh Li lập tức phóng vào núi sâu như ba thanh lợi kiếm, các quân sĩ còn lại cũng không nghĩ nhiều. Chỉ có Hầu Tam lộ ra ánh mắt ưu sầu, cảm giác ba người này đi, giống như… có ý đồ khác.
Núi non rậm rạp, nơi chốn tràn ngập hơi thở âm lãnh và hoang vắng. U Hồn Giới vốn tự mang hơi thở khiến người ta không thoải mái. Đi qua vùng núi hoang này, không hiểu sao càng khiến trái tim đập nhanh hơn.
Trong núi, một bóng người rất nhanh bay đến, hắn cũng không ở trong trời cao mà phi hành gần mặt đất, bóng người bay trong tòa núi lớn, tốc độ quá nhanh, giống như quỷ mị.
Lục Ly thu lại hơi thở, trong sơn dã gần đó mặc dù có U Linh Trùng và mặt hạt thân thú, nhưng vẫn cảm ứng được khí tức của Lục Ly. Thân mình hắn thổi về phương xa, tà ma quái thú này chỉ có thể rít gào vài tiếng, ngượng ngùng bay trở lại.
Ở núi lớn đã bay nửa canh giờ, hắn cũng không tìm được tà ma quái thú cường đại, cũng không tìm được quá nhiều tà ma quái thú. Chỉ có từng đàn từng đàn nhỏ.
Có lẽ do chiến đấu vừa rồi quá kịch liệt, phần lớn tà ma quái thú đều bị dẫn dụ qua đó. Bên này cũng không có quá nhiều quái thú, nội tâm Lục Ly hơi gấp gáp, bởi vì hắn cảm giác phía sau treo một cái đuôi.