Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tuy hắn không phát hiện được tồn tại của ám vệ kia, nhưng hắn thật xác thật, có cái đuôi đuổi theo hắn. Thuật ẩn núp ẩn độn của ám vệ kia quá mạnh mẽ, hơn nữa rất xa, hắn căn bản không cảm ứng được vị trí cụ thể.
Đây là do Lục Ly có Đại Đạo Chi Ngân, nếu không, hắn căn bản không thể cảm ứng. Giờ đây, hắn chỉ cảm thấy không gian phía sau hơi dao động, một khí tức như có như không thỉnh thoảng tập trung lên người hắn.
Nếu ám vệ đang theo dõi hắn, vậy đám người Mạnh Li, Tào thống lĩnh khẳng định đã có mặt ở phía sau. Một khi đuổi theo hắn, sẽ lập tức động thủ. Cho nên Lục Ly phải nhanh chóng tìm được chiến trường thích hợp.
Chiến lực của hắn hiện tại đấu với Tam Kiếp đỉnh phong là không thành vấn đề. Nhưng nơi này có hai dị thường. Một là cả người Mạnh Li toàn là bảo vật, một nữa là ám vệ này. Nếu là Tào thống lĩnh, cho dù mười người, Lục Ly cũng không sợ.
Phải tìm kiếm địa hình có lợi, phải tìm kiếm nơi hỗn loạn, như vậy mới có thể lợi dựng thời cơ hỗn loạn giết địch.
Sau khi đi một vòng gần đó, Lục Ly cắn răng bay đến đỉnh núi cao nhất. Đó là nơi cao nhất U Ma Sơn, phỏng chừng phải thu thập thần dược ở đó, bên kia khẳng định có rất nhiều quái vật cường đại.
Gừ!
Cách tòa núi kia càng gần, tà ma quái thú gần đó càng nhiều. Quái vật phun lửa cũng xuất hiện. Tốc độ Lục Ly tăng nhanh, không thèm để ý đám quái vật này. Hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, tra xét ra khí tức cường đại trong tòa núi lớn.
Hửm?
Cách tòa núi kia mấy ngàn lý, Lục Ly dừng lại, đôi mắt trợn to, lộ ra vẻ kinh hãi. Giờ đây, sâu trong linh hồn hắn truyền đến nguy cơ trí mạng, trong đỉnh núi kia có tồn tại cường đại.
- Làm sao bây giờ?
Lục Ly hơi chần chờ, hắn thầm nghĩ tìm một đám quái vật, cũng không muốn tìm ra tồn tại lập tức có thể giết người. Tòa núi cao nhất khẳng định có tồn tại vô cùng mạnh mẽ, nếu hắn dẫn đám người Mạnh Li đến, có lẽ chính hắn cũng không trốn thoát.
Hắn ngừng lại, không mạo hiểm, hắn cách đó mấy ngàn lý, đều cảm giác được nguy cơ trí mạng. Đây còn thông qua Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, chứng tỏ tồn tại trong núi đã vượt qua khả năng ứng phó của hắn.
- Trước tiên đi dò xét gần đó!
Lục Ly trầm ngâm một lát, quyết định đi vòng quanh. Nếu phụ cận có rất nhiều quái thú, U Hồn Quái có hơn mấy trăm, hắn sẽ không cần đi mạo hiểm.
Hắn bay vòng qua, Phùng Bưu đuổi phía sau cũng vòng qua. Nhìn thấy Lục Ly không dám đi lên núi cao, ánh mắt Phùng Bưu lộ vẻ khinh miệt. Hắn cũng không gấp gáp, thản nhiên truy tung phía sau, dọc đường đi, bí mật lưu lại dấu hiệu.
Vây quanh đỉnh núi một vòng, trên mặt Lục Ly lộ vẻ thất vọng. Gần đó mặc dù có quái thú, nhưng số lượng không quá nhiều. Quan trọng nhất là gần như không có U Hồn Quái. Tà ma quái thú bình thường, không thể tạo khó khăn gì cho đám người Tào thống lĩnh, có hay không có thì không khác gì nhau.
“Có cần để Huyết Linh Nhi bố trí ít thần văn đạo trường ở gần đó không?”
Trong đầu Lục Ly xoay chuyển, rất nhanh bác bỏ ý tưởng này. Thần văn đạo trường của Huyết Linh Nhi có thể quấy nhiễu Tào thống lĩnh, Long thống lĩnh, nhưng không thể chân chính áp chế bọn họ, cũng không có ý nghĩa quá lớn. Nhất là cả người Mạnh Li đều là bảo bối, đối với hắn dường như không có chút ảnh hưởng nào.
Vù!
Xa xa truyền đến tiếng phá không, Lục Ly khẽ biến sắc, đám người Mạnh Li đuổi theo. Ám vệ kia không hiện thân, ba người này không có chút ý định che giấu hành tung của mình.
Ba điểm không ngừng phóng đại, hiện giờ, Lục Ly không còn quan tâm cái gì, cũng không định đi đâu, chỉ đứng ở trên đỉnh núi nhỏ, lẳng lặng chờ đợi.
Vù!
Rất nhanh, đám người Mạnh Li đuổi theo, đứng thẳng giữa không trung, phía trước Lục Ly trăm dặm. Mạnh Li cười như không cười, Tào thống lĩnh và Long thống lĩnh ra tay đánh chết tà ma bên cạnh.
Lục Ly không nói câu nào, trầm mặt đứng thẳng, gần đó có mấy con mặt hạt thân thú đi đến đây. Hắn lấy ra Thiên Biến Đỉnh, thoải mái đánh chết mấy con quái thú này.
- Đại thống lĩnh của ta, vì sao ngươi không trở về quân đội?
Mạnh Li đùa cợt nhìn Lục Ly, trong mắt đều là khoái cảm mèo bắt chuột. Hắn vốn nghĩ Lục Ly sẽ không đến U Ma Sơn, sẽ chờ ở lối ra. Hắn còn hơi đau đầu. đi U Hồn Cốc làm sao đánh chết Lục Ly vô thanh vô tức, giờ đây sẽ không có phiền toái này nữa.
Đến tình huống này, Lục Ly không muốn nhiều lời với hắn nữa, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nói:
- Mạnh Li, ngươi đến giúp Tô Nguyệt Cầm trút giận phải không?
- Làm càn!
Khuôn mặt Mạnh Li lạnh lùng, quát lạnh:
- Thần nữ tôn sư không thể xâm phạm, tên của thần nữ há có thể để ngươi tùy tiện gọi sao?
Ha ha ha!
Lục Ly cười ha hả, hơi thở trên người không hề ôn hòa mà bộc lộ kiêu ngạo bất tuân, hắn cười to vài tiếng, chế nhạo nói:
- Không dễ bị xâm phạm? Mạnh Li, xem ra ngươi thật thích Tô Nguyệt Cầm? Không biết đã từng nắm tay nàng chưa? Nói thật cho ngươi biết, năm đó, khi Tô Nguyệt Cầm bị Hạ lão ma đuổi giết, đã hôn mê rồi. Ta lúc ấy sờ hết toàn thân nàng,… cảm giác kia phi thường tuyệt vời!
- Muốn chết sao!
Mạnh Li giận tím mặt, ánh mắt đỏ lên, thân mình hắn bay vụt qua, trong tay xuất hiện chiến đao, liều lĩnh đánh đến Lục Ly.
Tô Nguyệt Cầm là nữ thần trong lòng hắn, hắn quả thật đến tay nàng cũng chưa từng nắm qua, Lục Ly lại nói hắn từng sờ toàn thân nàng? Chuyện này có thể không khiến Mạnh Li phát cuồng sao?
Ha ha ha ha!
Lục Ly cười lớn, lui về sau, hắn cần là hiệu quả này. Hắn phải chọc giận Mạnh Li, khiến hắn mất lý trí, như vậy mới tìm ra được sơ hở, mới đả thương hắn trọng thương.
Ầm!
Mạnh Li đột nhiên bổ xuống chiến đao màu đen, một thất luyện kinh thiên xuất hiện, bổ mạnh đến Lục Ly. Lục Ly thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, cảm giác xung qunah, chân đạp tiêu dao, thân mình uyển chuyển. Hắn bay qua bên trái, thất luyện kia bổ lên núi lớn, san bằng một vùng rừng rậm, bổ ra một khe rãnh thật lớn.
Thiên diêu địa chấn, dã thú bay múa, bụi đất cuồn cuộn, tiếng gầm rú tung trời.