Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chỉ cần hắn vươn tay đánh chết Lục Ly, như vậy mới có thể biểu hiện thành ý của mình. Để Phùng Bưu động thủ, tinh thạch kí ức của hắn làm sao ghi khắc lại hình ảnh? Đưa hình ảnh Phùng Bưu đâm chết Lục Ly cho Tô Nguyệt Cầm, Tô Nguyệt Cầm chưa chắc đã cảm kích.
- Sắp được rồi?
Lục Ly phát hiện mình cách đỉnh núi chỉ còn bốn ngàn dặm, lúc trước hắn cảm giác được nguy cơ, đôi mắt xoay chuyển, nhìn lên trời cao, dẫn mấy người Mạnh Li bay lên trời.
Lục Ly đột nhiên ngừng lại, trong tay xuất hiện chiến đao, đột nhiên trảm ra Sát Đế Quỷ Trảm, đồng thời lợi dụng thần kỹ rồng ngâm, rống giận:
- Mạnh Li, đừng bức người quá đáng, nếu không ta chạy thoát, ta sẽ lưu truyền chuyện của Tô Nguyệt Cầm khắp cả Địa Ngục Đảo.
- Ngươi còn muốn ra ngoài?
Mạnh Li rống giận, hắn thấy Lục Ly dừng lại, trường đao trong tay lập tức sáng lên một luồng thất luyện kinh thiên, bổ đến chỗ Lục Ly. Cùng lúc đó, Tào thống lĩnh và Long thống lĩnh lần lượt phóng ra công kích.
Ấm
Lần này, Lục Ly lại không tránh đi, bị đao mang trực tiếp bổ xuống. Công kích của Tào thống lĩnh và Long thống lĩnh nện lên người Lục Ly, đánh mạnh Lục Ly xuống, đập lên nền đất.
Rầm rầm rầm!
Thất luyện rất bá đạo, sau khi vỗ vào Lục Ly, uy thế vẫn không giảm, bổ lên tòa núi cao. Cả đỉnh núi khẽ run, đất đá vung vẫy, bụi mùi cuồn cuộn, tiếng gầm rú tung trời.
Ngao!
Ngay lúc này, phía trên đỉnh núi truyền đến tiếng rống giận dữ kinh thiên. Sau đó, một dòng khí tức khủng bố tràn ngập đỉnh núi, nháy mắt bao phủ đám người Mạnh Li.
- Không tốt!
Phùng Bưu ở phía sau biến sắc, hung uy của cự thú này rất khủng bố, khiến hắn có cảm giác hít thở không thông. Thần niệm hắn quét tới, thân mình run lên, kinh hô:
- U Linh Vương?
- U Linh Vương?
Thân mình Tào thống lĩnh và Long thống lĩnh kịch liệt rung động. Bọn họ thấy một con cự thú phóng lên đỉnh núi cao, cả người con cự thú màu lam nhạt, lưng có hai cánh, đầu như đầu sói, có sừng. Thân mình đứng thẳng, có lợi trảo sắc bén, còn có đuôi dài. Đôi mắt mang theo hào quang màu đỏ, hai người Tào thống lĩnh cảm thấy lạnh lẽo trong lòng.
Bộ dáng quái thú này bọn họ cả đời sẽ không quên, hai người nhớ rất rõ ràng cảnh tượng lần trước đi theo cường giả Địa Ngục Phủ tiêu diệt U Linh Vương, con cự thú trước mắt này là U Linh Vương, liếc mắt một cái, hai người đã lập tức xác định.
U Linh Vương, đó là tồn tại cao nhất U Hồn Giới.
Một khi gặp phải U Linh Vương, cho dù là trưởng lão bình thường cũng phải chết, càng đừng nói thống lĩnh thực lực như bọn họ. Mười trưởng lão có thể chống lại U Linh Vương chỉ có hai người, những trưởng lão còn lại nếu đơn đả độc đấu thì hẳn phải chết.
U Linh Vương không phải chỉ còn không đến mười con sao? Không phải toàn bộ bị đuổi vào biển sâu, không dám đi ra sao? Vì sao U Ma Sơn lại xuất hiện một con U Linh Vương?
- Xong rồi…
Đây là ý tưởng đầu tiên của bọn Tào thống lĩnh và Long thống lĩnh. Bọn họ thậm chí buông tha chống cự và đào tẩu, đối mặt với U Linh Vương, bọn họ cảm giác như một đứa nhỏ đối mặt với mãnh hổ, làm sao cũng không thoát khỏi cái chết.
Mạnh Li chưa từng gặp U Linh Vương, nhưng hắn cảm giác cả người băng hàn, loại cảm giác này thật khó chịu, cảm giác không thể nắm giữ vận mệnh trong tay mình. Hắn có bảo vật khắp người, nhưng không nhất định có thể ngăn cản quái vật này. Hắn xem như có hiểu biết nhất định với U Hồn Giới, có thể uy hiếp sinh mệnh hắn chỉ có U Linh Vương. Hắn không ngờ vận khí lại kém như vậy.
- Đây là U Linh Vương?
Lục Ly bị đánh lên núi, thương thế cũng không quá nặng, giờ đây, hắn quên cả thương thế, chỉ cảm thấy cả người lạnh run. Hắn đã sớm biết trong núi có một tồn tại cường đại, lại không nghĩ rằng là U Linh Vương.
- Không đúng…
Tào thống lĩnh đột nhiên kinh hãi, la lên:
- Đây không phải U Linh Vương trưởng thành, hình thể con này rất nhỏ, hẳn là vị thành niên. Công tử mau chạy đi, chúng ta ngăn chặn phía sau!
Vù!
Không đợi Tào thống lĩnh động thủ, Phùng Bưu đã vọt ra đầu tiên, phóng đến chỗ con U Linh Vương, rống to:
- Hai người các ngươi lập tức hộ vệ công tử rời đi, nơi này giao cho ta!
Phùng Bưu không thể không xuất hiện, bởi vì con U Linh Vương kia nhìn chằm chằm Mạnh Li. Uy thế một kích vừa rồi của Mạnh Li quá mạnh mẽ, cộng thêm khí tức cực mạnh của Mạnh Li.
Tuy Lục Ly xông vào đầu tiên, hẳn cũng là người đầu tiên bị U Linh Vương cảm ứng. Nhưng Lục Ly thật thông minh, khi hắn bị đập mạnh, khí tưc cũng trở nên mỏng manh, thoạt nhìn bị thương rất nặng.
Linh trí của U Linh Vương phi thường cao. Cho dù con U Linh Vương này chỉ là vị thành niên nhưng có linh trí rất cao. Một đám người công kích sào huyệt của nó, nó tự nhiên sẽ tập trung vào người mạnh nhất đánh chết trước. Lục Ly trong mắt nó chỉ là sinh vật yếu ớt, căn bản không để mắt đến.
Ngao!
Sau lưng U Linh Vương vụt ra cánh chim, thân mình xẹt qua hắc quang, tốc độ nhanh hơn Lục Ly mấy lần. Nó trực tiếp vòng qua Phùng Bưu, nháy mắt đến bên người Mạnh Li. Móng vuốt sắc bén như một trảo của tử thần, đột nhiên cào lên người Mạnh Li.
U Linh Vương và U Linh Trùng đều có hai chữ U Linh, nhưng ý tứ đại biểu hoàn toàn bất đồng. U Linh Trùng là bởi vì có thể che giấu, ẩn núp trên Hư Không Trùng cho nên mệnh danh là U Linh Trùng.
U Linh Vương bất đồng, chúng ta là bởi vì tốc độ khủng bố khác thường, nhanh như u linh, hơn nữa thực lực quá mạnh mẽ, giống như vua dị thú của bộ tộc Viễn Cổ, mới được mệnh danh là U Linh Vương.
Giờ đây, tốc độ của U Linh Vương khiến đám người Phùng Bưu và Mạnh Li đều kiến thức được khủng bố của vị vua dị thú này. Tào thống lĩnh và Long thống lĩnh đều không kịp phản ứng, lợi trảo của U Linh Vương đã cào lên người Mạnh Li.
Vù!
Thần giáp trên người Mạnh Li tỏa ra bạch quang vạn trượng, từng khí tức hùng hậu như núi truyền ra từ trong chiến giáp, gian nan ngăn lại một trảo tử thần này.
- Công tử!
Phùng Bưu khẩn trương, hắn mới tìm ra nơi nương tựa là Mạnh Li, nếu chủ nhân mới này dễ dàng chết đi, vậy hắn sẽ mất nơi nương tựa.