Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Cùng chết đi!
Mạnh Li rống lên, muốn khống chế ba trản đèn công kích Lục Ly. Nhưng hắn phát hiện, hắn không thể khống chế ba trản đèn này nữa, linh hồn của hắn đã bị phong ấn, đã ngăn cách liên hệ tinh thần với ba trản đèn.
- Hắc hắc, Mạnh công tử vẫn là an tĩnh nghỉ ngơi đi.
Lục Ly lấy ra Thần Sơn, thu Mạnh Li vào. Sau đó còn để Huyết Linh Nhi khống chế thần thi, đứng một bên theo dõi, phòng ngừa Mạnh Li tìm chết, mặt khác còn phòng ngừa hắn làm chuyện gì.
Thần Sơn là Cửu Kì Sơn, thần thi là thân thể của Tử Đế, có thể bị Mạnh Li nhìn ra, Lục Ly cũng không để ý. Bởi vì hắn không định để Mạnh Li còn sống rời đi, cho dù thả hắn ra, khẳng định cũng sẽ khiến linh hồn hắn xảy ra vấn đề, trở thành kẻ ngốc.
- Thứ tốt!
Ánh mắt hắn nhìn về phía ba trản thần đèn, đây khẳng định là một kiện bí bảo. Ngọn lửa trên trản đèn khiến hắn cảm thấy dị thường khủng bố, căn bản không dám đụng chạm.
Đáng tiếc, hiện tại Mạnh Li không chết, hắn không thể luyện hóa thần đăng, cho dù cưỡng ép luyện hóa, hẳn cũng cần thời gian rất lâu. Hắn thu hồi thần đăng, thu cả chiến đao và lá cờ của Mạnh Li. Chiến đao và lá cờ đều không thể luyện hóa, chỉ có thể thu hồi.
Vù!
Trong tay hắn xuất hiện tiểu kiếm xanh biếc. Phi kiếm này hẳn là mảnh vụn Đế Binh, còn bị cường giả luyện hóa, hiện tại thoạt nhìn như binh khí đầy đủ, nhưng không cường đại như Đế Binh.
- Sau này ngẫm lại biện pháp đi!
Tiểu kiếm này bị U Linh Vương công kích đã xảy ra vấn đề, Mạnh Li không thể khống chế, Lục Ly muốn luyện hóa mất thời gian càng lâu, giờ đây hắn đã không còn thời gian, chỉ có thể thu hồi!
Vù!
Hắn phóng lên cao, tìm kiếm một tòa núi nhỏ nghỉ ngơi chữa thương, quan trọng nhất là hắn muốn nghĩ rõ ràng, con đường kế tiếp phải đi thế nào?
Đã bắt được Mạnh Li, nhưng không có nghĩa hắn có thể thoải mái rời khỏi Địa Ngục Đảo. Muốn rời khỏi Địa Ngục Đảo, trước hết phải ra khỏi U Hồn Cốc, sau đó truyền tống rời khỏi U Hồn Cốc.
Vấn đề là, trong U Hồn Cốc có mười trưởng lão cường đại. Giống như Hoắc trưởng lão đứng đầu, nghe nói là một cường giả Địa Ngục Phủ, bởi vì làm chuyện sai bị sung quân đến nơi này.
Nếu hắn ra khỏi U Hồn Cốc, vậy Hoắc trưởng lão kia lập tức giết hắn thì sao? Hoặc là lợi dụng thần thông kỳ dị, vừa xuất hiện đã trấn áp hắn. Hắn phỏng chừng cũng không có cơ hội hạ lệnh Huyết Linh Nhi khống chế thần thi diệt Mạnh Li. Nếu Hư Không Trùng có thể đi vào linh hồn Mạnh Li thì thật hoàn hảo. Nhưng trong linh hồn Mạnh Li có yêu hồn, Hư Không Trùng không vào được.
Nếu không ra khỏi U Hồn Cốc, hắn phải đi đâu?
Nơi này chỉ có một lối ra, nối tiếp với U Hồn Cốc. Nếu hắn kéo dài thời gan quá lâu ở đây, sợ là cường giả gia tộc Mạnh gia, thậm chí… Thái thượng trưởng lão kia đều sẽ xuất hiện.
- Không được!
Lục Ly rất nhanh hạ quyết tâm, phải nhanh chóng rời khỏi, phải ra khỏi U Hồn Cốc đầu tiên, như vậy còn có thể đánh cho mười đại trưởng lão không kịp trở tay. Ngàn vạn lần đừng cho bọn họ thời gian bố trí, bằng không vừa ra ngoài, phỏng chừng nháy mắt bị đánh chết.
Nếu người của Mạnh gia bày ra đại trận, hoặc Thái thượng trưởng lão tự mình đến, hắn vừa ra khỏi U Hồn Cốc sẽ chết ngay đi. Hắn chỉ có thể lập tức xuất cốc mới có một đường sống.
Vù!
Ngay khi Lục Ly chuẩn bị đứng dậy, gần đó đột nhiên truyền đến tiếng không gian dao động rất nhỏ. Lục Ly cảm thấy dựng tóc gáy, thần niệm hắn lập tức quét tới, lại phát hiện người khiến hắn cảm thấy ngoài ý muốn.
Phùng Bưu!
Phùng Bưu lại có thể đào tẩu dưới tay U Linh Vương? Còn có thể tìm bọn họ nhanh như vậy? Nhưng hắn phát hiện Phùng Bưu bị thương rất nặng, trên người khắp nơi đều là vết trảo, xương cốt rạn nứt không biết bao nhiêu, một cánh tay vô lực thả xuống, hẳn là xương cốt nát bét. Một chân khác cũng run nhè nhẹ, hẳn bị chặt đứt xương cốt.
- Giết!
Lục Ly không chút chần chờ, bay vụt lên tòa núi nhỏ, phóng đến chỗ Phùng Bưu. Thừa dịp hắn chật vật, phải cướp lấy mạng hắn, nếu là địch nhân, Lục Ly sẽ không hề nương tay?
Vù!
Khiến hắn kinh ngac là Phùng Bưu không hề chần chờ, xoay người bỏ chạy, thần sắc trong mắt dị thường kiên định, không giống lạt mềm buộc chặt, mà thật sự muốn chạy trốn.
- Đuổi theo!
Nội tâm Lục Ly lộp bộp, Phùng Bưu hẳn nhìn ra Mạnh Li bị hắn bắt rồi, cho nên vội vã trở về mật báo? Long Dực sau lưng hắn xuất hiện, chân đạp bước tiêu dao, tốc độ đạt đến cực hạn, đuổi giết Phùng Bưu.
Vù…
Nhưng giờ đây, trong cơ thể Phùng Bưu sáng lên hào quang vạn trượng, sau đó tốc độ tăng nhanh, trong nháy mắt, biến mất ở không trung xa xa, bóng dáng của Lục Ly cũng không nhìn thấy.
- Đây là bí thuật gì? Tốc độ còn nhanh hơn hắn vài lần!
Phùng Bưu là Tam Kiếp đỉnh phong, giờ đây tốc độ phỏng chừng có thể sánh bằng Tứ Kiếp trung kỳ. Tình hình chung tuyệt đối không có khả năng, hoặc là Phùng Bưu tu luyện độn thuật tuyệt thế, hoặc hắn thiêu đốt máu huyết trong cơ thể, tăng tốc độ trong thời gian ngắn.
- Đuổi theo…
Lục Ly không có biện pháp, chỉ có thể tiếp tục đuổi theo. Hắn phải đến lối ra trước Phùng Bưu, nếu không lối ra rất có thể bị phong ấn. Hắn không thể ra ngoài.
Vù vù!
Trước Lục Ly mấy vạn lý, Phùng Bưu bay nhanh như cực quang. Lục Ly đoán đúng rồi, hắn đang vận dụng một loại thần thuật cường đại, thiêu đốt căn nguyên máu huyết trong cơ thể, như vậy trong thời gian ngắn có thể khiến tốc độ hắn tiêu thăng.
Hắn tìm theo đường U Linh Vương đuổi giết, lập tức tìm thấy Mạnh Li. Hắn tìm thấy thi thể Tào thống lĩnh, khi đó nội tâm có dự cảm không tốt, giờ đây, thấy chiến trường gần đó, hắn hiểu được mọi thứ.
Nếu Mạnh Li chết rồi, hắn sẽ không tất yếu chạy trốn, trốn về cũng chỉ có thể tự tử. Mạnh Li không chết, vậy hắn còn có đường sống, hắn phải mang tin tức về, để bọn người Dương trưởng lão nghĩ biện pháp.
Hiện tại, thương thế hắn quá mặng, nếu Lục Ly có thể chém giết Tào thống lĩnh, còn có thể thoải mái bắt Mạnh Li, còn không bị thương. Vậy chiến lực hiện tại của hắn hoàn toàn không phải đối thủ của Lục Ly. So với chịu chết, còn không bằng trở về báo tin, xem như lấy công chuộc tội.