Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3023 - Chương 3010: Thần Tiên Đánh Nhau

Bất Diệt Long Đế Chương 3010: Thần tiên đánh nhau

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Chờ Trần trưởng lão đã đi, Dương trương lão nhìn Vân trưởng lão, nói:

- Mời người và Hoắc lão ra tay, mang theo mấy trưởng lão đi vào, trước lùng bắt Lục Tứ. Nếu Mạnh Li không chết, nếu có cơ hội, mời Hoắc lão ra tay, nghĩ cách cứu viện. Nếu không cứu được, các ngươi hãy theo dõi tiểu tử kia, chờ người của Mạnh gia đi vào. Nếu Mạnh Li chết rồi, bắt sống Lục Tứ trở về, giao cho người Mạnh gia trút giận.

- Ha hả, ta đi nói với Hoắc lão.

Vân lão cười nhạt, xoay người đi vào trong tòa thành của Hoắc lão. Hoắc lão không đi ra ngoài, nhưng rõ ràng mọi chuyện bên ngoài. Miệng hắn nhếch lên tươi cười lành lạnh:

- Thú vị, thật thú vị, Thái thượng trưởng lão hẳn sẽ không ra mặt, việc này hẳn là Mạnh lão nhị, Mạnh lão tam. Ta thật chờ mong nhìn bộ dáng thất thố của Mạnh lão Tam.

- Vậy…

Vân lão chần chờ đứng lên, nói:

- Chúng ta không đi vào, có phải không tốt không? Chuyện này sẽ khiến Mạnh lão tam nắm được sơ hở, tìm chúng ta gây sự.

- Tiến vào, vì sao không tiến vào?

Hoắc lão lộ ý vị thâm trường, cười nhạt nói:

- Ta còn muốn đi gặp Lục tiểu tử kia? Hắn xem như thay ta giải hận, chúng ta đi một vòng, tập trung vào vị trí tiểu tử kia là được, còn giải quyết sự việc, cứ để Mạnh lão tam làm là được rồi.

Ừ!

Vân lão gật đầu, sau đó đáng tiếc thở dài:

- Lục tiểu tử xem như là nhân tài, tuổi trẻ hơn Mạnh Li nhiều. Hắn có thể đánh chết Tào thống lĩnh, bắt Mạnh Li, chiến lực rất mạnh. Nếu người này không xảy ra chuyện, sau này có thể trở thành cường giả của Địa Ngục Phủ. Đáng tiếc vừa vào đây đã đắc tội Tô Nguyệt Cầm, hiện tại lại đắc tội Mạnh gia, sợ là lần này chạy trời không khỏi nắng.

- Chạy trời không khỏi nắng? Hắc hắc!

Khóe miệng Hoắc lão lộ vẻ ý vị thâm trường, cười sâu kín nói:

- Chuyện này khó nói, U Hồn Cốc không chỉ có mỗi một lối ra. Nếu tiểu tử kia có thể đi ra từ lối ra kia, cũng không phải không có đường sống. Nhưng lối ra đó quá mức nguy hiểm, tìm được rồi cũng không nhất định có thể thành công xông ra ngoài.

- Ngươi là nói…

Vân lão biến sắc, truyền âm nói:

- Hoắc lão, như vậy không tốt, ngươi muốn âm thầm nói thông đạo kia cho tiểu tử này sao? Việc này nếu phía trên biết được, đó là tội thông đồng với địch!

- Ta sẽ không nói, hắn tự lĩnh ngộ.

Hoắc lão cười nói:

- Ta sẽ dẫn dắt các ngươi đẩy hắn vào phương hướng đó. Hắn có tìm thấy thông đạo hay không là bản lĩnh của hắn. Hơn nữa thông đạo kia ngoài chúng ta, trưởng lão còn lại đều không thể xông qua. Nếu hắn có thể xông qua, đó là bản lĩnh của hắn. Hơn nữa xông qua rồi, hắn vẫn ở Địa Ngục Phủ, cơ hội chạy thoát cũng thật xa vời. Nhưng đến lúc đó, việc này lan truyền khắp Địa Ngục Phủ, mặt mũi của Mạnh gia xem như rác rưởi, ha ha ha!

Trên mặt Vân trưởng lão lộ ra tươi cười, gật đầu nói:

- Hắc hắc, đến lúc đó nhất định là một cảnh tượng phi thường náo nhiệt, thú vị!

- Chết tiệt!

Lục Ly nhìn Truyền Tống Môn hôn ám trước mắt, trên mặt lộ vẻ tức giận. Hắn vốn nghĩ Phùng Bưu thiêu đốt máu huyết không thể liên tục phi hành. Tốc độ hắn khi phi hành ở trạng thái nhanh nhất sẽ nhanh hơn Phùng Bưu. Lại không nghĩ rằng Phùng Bưu ngoan cố như thế, một đường thiêu đốt máu huyết, phong ấn cả lối ra.

Lối ra phong ấn, đại biểu hắn không thể ra ngoài. Nơi này không có lối ra khác, như vậy, hắn như con dã thú bị nhốt, chờ thợ săn đến lấy mạng.

Tin tưởng không bao lâu, trưởng lão của U Hồn Cốc sẽ đến, sau đó nữa, cường giả của Mạnh gia cũng sẽ tiến vào. Hắn sẽ chạy trốn khắp nơi, cuối cùng bị đánh chết tại nơi hoang dã, thi thể cũng không có người giúp hắn nhặt.

- Không được gấp gáp!

Lục Ly bắt buộc mình tỉnh táo lại, cục diện này nếu càng bối rối, sẽ chết càng nhanh. Ít nhất trong tay hắn còn có con tin, nếu hắn tính toán đánh tốt con cờ này, không phải không có cơ hội chạy thoát.

Sau khi hắn đi dò xét một vòng, quyết đoán bay đi. Nếu lối ra đã bị phong ấn, vậy gần đây cũng không thể ở lại. Hắn phải tìm một nơi thích hợp để chờ đợi, sau đó suy nghĩ kỹ càng, con đường về sau phải đi thế nào?

Hắn nghĩ nghĩ, bay về phía U Ma Sơn, bởi vì bên kia còn có một thống lĩnh, hơn nữa còn có một quân đội. Đây đều là lợi thế, lợi thế trong tay nhiều hơn một chút, như vậy đàm phám mới có lợi.

Tốc độ của hắn đạt đến cực hạn, hiện tại đại quân đang bay sang bên này, hắn không đi nhanh, đại quân vẫn có thể đi đến nơi này, đến lúc muốn một lưới bắt hết sẽ khó khăn.

Vừa bay, Lục Ly vừa tự hỏi, con đường về sau phải đi thế nào? Tìm một nơi, ẩn núp vào? Tuy nơi này cũng không nhỏ nhưng bị một đám cường giả sưu tầm cũng rất khó ẩn thân. Chẳng lẽ trốn vào biển sâu? Nơi đó mặt chính là U Linh Vương, U Linh Vương nhìn ai cũng như nhau. Hắn cũng mặc kệ Lục Ly có phải người Địa Ngục Đảo không, gặp được khẳng định đuổi giết.

U Linh Vương vị thành niên, Lục Ly còn có thể dùng thần thiết đánh chết. U Linh Vương trưởng thành, cho dù thần thiết Lục Ly có thể liên tục phóng thích, cũng đập không chết U Linh Vương. Bởi vì hắn căn bản không đập trúng. Tốc độ của U Linh Vương trưởng thành đạt đến cực hạn, đừng nói đánh chết, cho dù da lông cũng khó chạm đến.

Cho nên, biển sâu không thể đi, chuyện đó không khác gì chết. Nếu không thể đi biển sâu, vậy chỉ hai nơi có thể đi, một là U Ma Sơn, một là Phi Hồn Nhai.

U Ma Sơn có một con U Linh Vương vị thành niên, Phi Hồn Nhai lại là một nơi khủng bố khác. Nơi đó có rất nhiều U Hồn Quái, nghe nói là nơi có U Hồn Quái nhiều nhất. Từng có lời đồn nơi đó có vua của U Hồn Quái, U Hồn Vương.

U Hồn Vương cường đại thế nào? Lục Ly không biết, nhưng U Hồn Quái bình thường đã mạnh như vậy, nếu thật sự có U Hồn Vương, vậy khẳng định tương đối khủng bố. Yêu hồn của hắn không nhất định chịu nổi. Một khi linh hồn xảy ra vấn đề, vậy còn đáng sợ hơn gặp U Linh Vương.

Tìm kiếm một địa hình hữu lực, có thể cự thủ, khiến địch nhân không dễ dàng diệt sát mình. Sau đó đi đàm phán với địch nhân, như vậy cơ hội mới lớn hơn.

Bình Luận (0)
Comment