Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3029 - Chương 3016: Một Thông Đạo Khác

Bất Diệt Long Đế Chương 3016: Một thông đạo khác

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Bị những con trùng này gặm là mất mạng, loại thống khổ này cả đời bọn họ cũng không muốn chịu lần hai.

Mạnh Li khuất nhục nói:

- Ngươi nói đi, ta có thể nói cho ngươi!

- Phùng Bưu đã đào tẩu rồi!

Lục Ly nói thẳng:

- Hiện tại lối ra đã bị phong ấn, ta dự đoán rất nhanh trưởng lão U Hồn Cốc và cường giả của Mạnh gia sẽ tiến vào. Hai người các ngươi suy ngẫm giúp ta, làm sao để chúng ta chạy thoát? Ta chỉ cần chạy ra khỏi Địa Ngục Đảo, chỉ cần ta rời khỏi, các ngươi liền an toàn. Điểm này ta có thể lập huyết thệ.

- Phùng Bưu đào tẩu rồi?

Mạnh Li và Long thống lĩnh liếc nhau. Đôi mắt hai người đều sáng ngời, trưởng lão U Hồn Cốc ắt hẳn đã đi vào được? Cường giả Mạnh gia hẳn cũng rất nhanh. Chỉ cần cường giả này đến, Lục Ly còn có thể đi đằng trời?

- Ha hả!

Mạnh Li cười ảm đạm, noi:

- Lục Tứ, ngươi đừng không chấp nhận sự thật, ngươi không trốn thoát được. Hiện tại, hoặc ngươi giết chúng ta. Nếu không chờ đợi ngươi chỉ là tử vong. Khi ở trước mặt cường giả chân chính, ngươi chỉ giống như con dã thú, bọn họ muốn giết ngươi không khác gì bóp nát một con kiến!

- Vù!

Hư Không Trùng bay qua, Lục Ly cũng lười vô nghĩa nữa, Mạnh Li đến giờ còn dám kiêu ngạo, vậy để hắn thích ứng chút đi. Hư Không Trùng bay đi, tiến vào trong cơ thể của Mạnh Li và Long thống lĩnh, bắt đầu gặm cắn thân thể của họ.

A!

Hai người kêu lên thảm thiết, mặt đất quay cuồng, trong mắt đều là hận ý khắc cốt ghi tâm. Lục Ly bất động thanh sắc, lạnh lùng đứng ở một bên. Hắn đối đãi với địch nhân luôn lãnh huyết vô tình, Mạnh Li và Long thống lĩnh muốn giết hắn, tra tấn bọn họ thế nào cũng không quá đáng.

- Ngừng, ngừng!

Chỉ một lát Mạnh Li đã không chịu nổi, toàn thân như có con trùng gặm cắn, loại cảm giác tra tấn người này, hắn sắp điên rồi, linh hồn sắp sụp đổ.

Long thống lĩnh còn đang kiên trì, cắn răng, toàn thân ướt đẫm mồ hôi. Cả người run rẩy, ánh mắt như độc xà nhìn chằm chằm Lục Ly.

Lục Ly không để Hư Không Trùng dừng lại, không để Mạnh Li chịu chút đau khổ, đợi lát nữa sẽ không ngoan ngoãn phối hợp. Rất nhanh Mạnh Li không chịu nổi, không ngừng rống lên, cầu xin Lục Ly. Long thống lĩnh cũng không chịu nổi, cũng bắt đầu cầu xin Lục Ly.

Lại trôi qua hai nén hương, Lục Ly để Hư Không Trùng dừng lại. Hắn chậm rãi đi đến trước người Mạnh Li, ngồi xổm xuống, nhìn Mạnh Li như nhìn giòi bọ, nói:

- Hiện tại có thể nói rồi chứ? Nếu ngươi không muốn nói, chúng ta có thể tiếp tục. Ta có thể cam đoan, chỉ cần ta không chết, ngày như vậy sẽ còn rất dài!

Vù vù!

Mạnh Li oán hận nhìn Lục Ly vài lần, hắn cắn răng nói:

- Cho ta nghỉ ngơi một lát, ta suy ngẫm lại!

Lục Ly hơi gật đầu, cũng không đứng lên, tiếp tục ngồi xuống, lạnh lùng nhìn Mạnh Li.

Mạnh Li nhắm mắt trầm tư, ước chừng qua một nén nhang, mới mở miệng nói:

- Lục Tứ, ngươi muốn bắt ta làm con tin để rời khỏi Địa Ngục Phủ, con đường này là đúng. Nhưng phải xem người Mạnh gia chúng ta tới là ai. Nếu là Nhị gia ta, ngươi còn có cơ hội. Nếu là Tam gia ta tới, hắn sẽ không cho ngươi cơ hội gì, hắn chính là sát ma lãnh huyết có tiếng ở Địa Ngục Phủ.

- Nhị gia gia, Tam gia gia?

Lục Ly nhướng mày, hỏi:

- Gia gia ngươi đâu, phụ thân ngươi đâu? Bọn họ sẽ không đến?

- Gia gia ta chết trận rồi!

Mạnh Li chua sót cười nói:

- Chiến lực cha ta không cao, địa vị không cao, lần này khẳng định sẽ không để hắn đến. Nhị gia gia đối với ta tốt lắm, hắn đến đây, ngươi có hi vọng rời đi. Nếu Tam gia gia ta đến đây, hắn sẽ trực tiếp đấm chết ngươi, thuận tiện đập chết ta. Hắn sẽ không cho phép có người phá vỡ tôn nghiêm của Mạnh gia.

- Về phần trưởng lão của U Hồn Cốc…

Mạnh Li tiếp tục nói:

- Ngươi có thể không cần để ý bọn họ. Bọn họ cho dù là ai cũng không dám xằng bậy. Nếu ta chết, bọn họ đều gặp liên lụy, cho nên ngươi bắt ta, trưởng lão U Hồn Cốc căn bản không dám động thủ với ngươi.

- Nhị gia gia, Tam gia gia ngươi có thể đánh chết ta trong nháy mắt?

Lục Ly hỏi vấn đề mấu chốt, hắn không thể không cẩn thận. Hắn chưa từng giao thủ với cường giả tuyệt đỉnh, cho nên phải hỏi rõ ràng.

- Có thể!

Mạnh Li thật khẳng định nói:

- Nếu ngươi không phải võ giả Tứ Kiếp, Nhị gia gia và Tam gia gia ta, bất kì ai ra tay, ngươi đều không có cơ hội phản kích, nhất là Tam gia gia ta. Hắn hiểu biết bí thuật linh hồn, muốn giết ngươi rất đơn giản.

- Được rồi! Ta hiểu rồi!

Lục Ly hơi gật đầu, ánh mắt nhìn Long thống lĩnh, nói:

- Long thống lĩnh, đến phiên ngươi, ngươi có cái gì… muốn nói với ta không? Chúng ta hiện tại vinh nhục cùng hưởng, ta có thể đào tẩu, đại biểu các ngươi có thể sống. Ta chết, các ngươi cũng phải chết.

- Ta nghe nói…

Long thống lĩnh nghĩ nghĩ rồi nói:

- Nghe nói U Hồn Giới còn có một thông đạo, nối liền với tòa núi lớn ngoài U Hồn Cốc. Nhưng thông đạo này phi thường nguy hiểm, không phải cấp bậc trưởng lão đi vào, hẳn phải chết. Đương nhiên… ta chỉ nghe nói như vậy, là thật là giả cũng không thể xác định.

Hả?

Lục Ly vui vẻ, không ngờ tới còn có một thông đạo? Nếu có thể tìm ra thông đạo kia nhanh chóng, có lẽ hắn còn cơ hội chạy thoát.

Vù!

Trong hoang dã, tám cường giả rất nhanh phi hành, cầm đầu là trưởng lão mạnh nhất của U Hồn Cốc, Hoắc lão, tên đầy đủ là Hoắc Nguyên Phong. Không chỉ có tám đại trưởng lão, lần này gần như nửa quân đội đều đi vào, tìm kiếm Lục Ly khắp thế giới.

Hoắc trưởng lão gặp quân đội Hầu Tam dẫn đầu, đối với lên án của Hầu Tam, hắn cũng không nói gì, hắn cũng không muốn quản quan hệ giữa Hầu Tam và Lục Ly. Hắn chỉ hỏi rõ ràng tình huống, sau đó lập tức mang theo bảy trưởng lão bay về phía U Ma Sơn.

Bởi vì lần cuối Lục Ly gặp đám người Hầu Tam là bay về phía U Ma Sơn. Với tốc độ của mấy trưởng lão, chỉ cần một ngày, bọn họ đã đến U Ma Sơn.

Đám người Hoắc lão bắt đầu tìm kiếm khắp núi, mỗi một nơi đều không buông tha, dấu vết gì cũng tìm hiểu rõ ràng. Ngoài Hoắc lão và Vân lão không sợ đại nhân vật của Mạnh gia, các trưởng lão còn lại đều phi thường sợ hãi. Cho nên, làm việc thật nghiêm túc.

Bình Luận (0)
Comment