Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đáng tiếc...
Bọn họ lục soát cả U Ma Sơn cũng không không có thu hoạch gì. Sơn động Lục Ly tiến vào, Hoắc lão tự xuống tra xét, khi trở về... không có thu hoạch gì.
- Con U Linh Vương kia đâu rồi?
Mấy trưởng lão đều tỏ ra nghi ngờ, nơi này là sào huyệt của U Linh Vương, nếu nó không gặp công kích mạnh mẽ, là không thể nào rời khỏi hang ổ của mình. Chẳng lẽ Lục Ly thật đã đến nơi này, đánh bại U Linh Vương, hoặc dắt nó đi rồi.
- Tản ra tìm kiếm đi, thông qua thám báo duy trì liên lạc. Mười ngày sau ở U Ma Sơn tập hợp!
Hoắc lão phất tay, mấy trưởng lão tản ra, bắt đầu tìm kiếm, Vân lão không rời đi, mà đến bên cạnh Hoắc lão. Hắn ngờ vực liếc mắt nhìn Hoắc lão, nói:
- Hoắc lão, ngươi thật không phát hiện gì?
Ừm...
Hoắc lão cười thần bí nói:
- Thằng nhóc kia vẫn ở dưới nền đất? Bố trí một thần văn không tồi, ẩn tàng hơi thở, hắn cho rằng ta không phát hiện được, ha hả!
- Như vậy sao!
Con ngươi Vân lão khẽ chuyển, hỏi:
- Vậy kế tiếp phải làm gì đây? Chẳng lẽ chúng ta âm thầm thông tri hắn đi chỗ thông đạo kia?
Vân lão rất rõ ràng ý tưởng của Hoắc lão, Hoắc lão muốn nhìn bộ dáng chật vật của Tam gia Mạnh gia, muốn Mạnh gia mất hết mặt mũi. Cho nên hắn hy vọng Lục Ly chạy thoát khỏi nơi này, chỉ cần ra bên ngoài, sự tình sẽ không giấu được. Cuối cùng, mặc kệ Lục Ly có rời khỏi Địa Ngục Đảo hay không, mục đích của hắn đã đạt thành.
Đương nhiên, nơi này có một điều kiện tiên quyết, không thể bị người khác nhận ra nhược điểm, nếu không Hoắc lão và hắn đều không chống đỡ nổi.
- Không vội!
Hoắc lão cười tủm tỉm nói:
- Đợi lát nữa chúng ta ám hiệu cho hắn, sau đó chúng ta tìm kiếm xung quanh. Nếu ngay cả ý tứ này hắn cũng không hiểu được, vậy chờ người Mạnh gia giết chết hắn đi.
Vù!
Hào quang trong Không Gian Giới của Hoắc lão chợt lóe lên, bất ngờ xuất hiện một con U Hồn Quái, bàn tay hắn cào mạnh, con U Hồn Quái kia bị hắn bắt trong tay.
U Hồn Quái vốn là hồn thể, hiện tại lại như con vịt chết nằm trong tay Hoắc lão, không thể không nói thủ đoạn của Hoắc lão thật cao cường.
Hoắc lão đánh ra mấy đại thần lực, từng khe hở bao phủ bên ngoài U Hồn quái, sau đó Hoắc lão đột nhiên ném mạnh, con U Hồn Quái bất ngờ tiến vào nền đất.
- Đi đi!
Hoắc lão cười, phi thân lên, Vân lão hơi trầm tư, cũng bay theo. Về phần U Hồn Quái kia, rất nhanh xuyên qua mặt đất, sau khi đi mấy vạn lý, chuẩn xác nện mạnh lên một tảng đá trong hầm ngầm.
Vù!
Tảng đá này là do Thần Sơn biến thành. U Hồn Quái nện lên tảng đá, Thần Sơn tỏa ra quang mang mỏng manh, Lục Ly ở bên trong nhất thời dựng tóc gáy, cả người trở nên căng thẳng.
Thần niệm hắn quét ra trong nháy mắt, sau đó vẻ mặt tỏ ra kinh ngạc.
Bởi vì bên ngoài có một con U Hồn Quái, U Hồn Quái kia tựa như bị lực lượng đặc thù trói buộc, sau khi va chạm lên Thần Sơn, chợt bay bổng bên ngoài.
- Đây là tình huống gì?
Lục Ly có hơi mờ mịt, thần niệm của hắn lập tức khuếch tán ra bốn phương tám hướng, nhưng không tìm thấy bất kì nhân ảnh nào. Thân mình hắn bay ra khỏi Thần Sơn, nhìn thấy U Hồn Quái trước mắt, lập tức phản ứng.
Vù!
Hắn phóng ra quỷ ảnh, thoải mái cắn nuốt con U Hồn Quái này, năng lượng U Hồn Cốc cũng chậm rãi tiêu thất. U Hồn Quái này là U Hồn Quái chân thật, không phải ảo giác.
- Tình huống gì vậy?
Lục Ly thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng thử, gần đây không có bất luận kẻ nào. U Hồn Quái từ đâu xuất hiện. Hắn nghĩ nghĩ, bay ra khỏi hầm ngầm, dạo một vòng gần đây.
- Có người đã đến!
Hắn phát hiện một vài dấu vết gần đó, rõ ràng từng có người tìm kiếm gần đây. Tảng đá ở cửa hầm ngầm còn bị đánh vỡ, tảng đá này là hắn cố ý đặt ở đây.
Có người đã tới, sau đó không thấy người này nữa, chỉ có một con U Hồn Quái va chạm vào Thần Sơn?
Trong đầu Lục Ly xoay chuyển thật nhanh, rất nhanh, hắn xác định có người phát hiện hắn, vừa rồi là cảnh báo cho hắn!
Lục Ly ở Địa Ngục Đảo cũng không có bạn bè. Vậy ai đang giúp hắn? Có thể phát hiện phía dưới có thần văn, hơn nữa lợi dụng thủ đoạn cường đại cảnh báo hắn, người này khẳng định là tồn tại phi thường cường đại. Rất có thể là một trưởng lão cường đại của U Hồn Cốc, nhưng người này vì sao phải giúp hắn?
Hơn nữa...
Cho dù cảnh báo với hắn thì có tác dụng gì? Nhắc nhở nơi này của hắn đã bị phát hiện, mau trốn khỏi nơi này sao? U Hồn Giới lớn như vậy, hắn có thể chạy trốn đi đâu?
- Không đúng!
Cả người Lục Ly đột nhiên run rẩy, hắn nghĩ đến con U Hồn Quái kia! Người này rõ ràng có thể lợi dụng thủ đoạn khác cảnh báo, vì sao phải hao phí lực khí bắt một con U Hồn Quái?
- Phi Hồn Nhai!
Lục Ly kinh hô, hắn liên tưởng đến truyền thuyết kia của Long thống lĩnh. U Hồn Giới còn có một lối ra, lối ra kia rất có thể ở Phi Hồn Nhai.
- Có thể là bẫy không?
Lục Ly hơi hoài nghi, rất nhanh phủ nhận ý niệm này. Bằng thủ đoạn vừa rồi của người nọ, nếu muốn động thủ, có lẽ hắn cũng không có cơ hội đào tẩu, thậm chí có thể không phát hiện, Thần Sơn đã bị phong ấn.
- Đi thôi!
Lục Ly là một người cương quyết, hắn lấy ra bản đồ, nhìn thử, rất nhanh bay đến Phi Hồn Nhai. Vừa bay, hắn vừa suy tư, nội tâm cũng hơi kích động.
Hiện tại cũng không qua bao lâu, hẳn là trưởng lão của U Hồn Cốc đã vào đây. Người của Mạnh gia hẳn còn chưa đến. Trưởng lão U Hồn Cốc có người có thù oán với Mạnh gia, hy vọng mình chạy thoát, khiến Mạnh gia khó xử.
- Đây là một cơ hội tốt, thừa dịp người của Mạnh gia còn chưa tiến vào hắn phải nhanh chóng tiến vào Phi Hồn Nhai, vậy hắn sẽ có cơ hội thoát khỏi U Hồn Giới.
Về phần sau khi chạy ra khỏi U Hồn Giới thì làm gì? Như thế nào mới có thể rời khỏi Địa Ngục Đảo, việc này Lục Ly vẫn chưa nghĩ ra. Bởi vì đối với hắn hiện tại, việc này hơi xa xôi. Trốn không thoát U Hồn Giới, hắn phải chết không thể nghi ngờ.
- Thật đáng tiếc!
Thần niệm của Lục Ly đảo quanh Thần Sơn.