Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
U Linh Vương cắn nuốt thần đan đan dược của hắn, bắt đầu mọc ra cánh tay và đôi cánh. Nhưng xem tình huống, không đến mười ngày nửa tháng là không mọc ra được, muốn khôi phục chiến lực, ít nhất cần nửa tháng.
- Suy nghĩ nhiều rồi!
Rất nhanh Lục Ly cười khổ, cho dù U Linh Vương mọc ra lợi trảo và đôi cánh thì sao? Con U Linh Vương này chỉ là U Linh Vương vị thành niên, chiến lực chỉ có thể diệt sát võ giả Tứ Kiếp bình thường, gặp cường giả Mạnh gia vẫn bị đánh chết dễ dàng.
- Đi thôi!
Lục Ly không muốn nghĩ nhiều nữa, việc người nghe thiên mệnh vậy, có thể chạy thoát hay không phải xem ý trời.
Phi Hồn Nhai cách U Ma Sơn cũng không quá xa, đương nhiên cả U Hồn Giới cũng không lớn.Tốc độ Lục Ly bay nhanh nhất, bay một vòng U Hồn Giới, cũng chỉ mất bảy tám ngày.
Vấn đề Lục Ly không thể bay lung tung, trưởng lão của U Hồn Cốc đã vào đây rồi. Nếu hắn bay loạn, thật dễ dàng bắt gặp những trưởng lão này. Một khi bị truy tung sẽ có phiền toái lớn. Tứ Kiếp Thiên Thần cũng không phải nói giỡn, đối với Lục Ly, có áp chế về cảnh giới.
Tốc độ phi hành của Lục Ly cũng không quá mau, Phi Hồn Nhai ở phía bắc U Ma Sơn, cách hai ngày, dựa theo tốc độ của Lục Ly, ít nhất cần ba ngày.
Hắn vừa thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, lực cảm giác trở nên biến thái, ẩn mình trong núi rừng. Hắn bay thật thấp, thu hồi hơi thở, giống như một u hồn, như vậy dao động không gian sẽ không quá lớn.
Bay nửa ngày, vậy mà không gặp được ai, điều này khiến Lục Ly thật kinh nghi. Các trưởng lão của U Hồn Cốc đâu rồi, đều đi đâu rồi? Còn có quân sĩ thám báo của U Hồn Cốc đâu? Vì sao không nhìn thấy ai.
Lại bay một canh giờ, đằng trước rốt cục phát hiện một quân sĩ, có hơn mười ngày, đang tìm kiếm gần đó. Nội tâm Lục Ly ngược lại trầm tĩnh, thoải mái bay né đi, tiếp tục bay về phía trước.
- Hy vọng không gặp phải mấy trưởng lão.
Nội tâm Lục Ly âm thầm cầu nguyện, chỉ cần không gặp phải trưởng lão, chỉ bằng quân sĩ bình thường là không thể phát hiện hắn. Nếu có thể vô thanh vô tức bay đến Phi Hồn Nhai, ra ngoài Địa Ngục Đảo, vậy chờ người bên này phát hiện, hắn đã cao chạy xa bay.
Nửa ngày, một ngày!
Khiến Lục Ly kinh hỉ là thời gian dài như vậy, hắn lại không gặp một trưởng lão nào. Quân sĩ gặp rất nhiều, nhưng trưởng lão thì hắn không gặp được ai.
- Những trưởng lão này cố ý né tránh? Cố ý để ta chạy thoát sao?
Trong đầu Lục Ly hiện ra ý niệm này. Lúc trước có người cố ý cảnh báo, vậy chứng minh có người hy vọng hắn chạy thoát, vả mặt Mạnh gia. Giờ đây, không gặp một vị trưởng lão nào, cũng có thể là người nọ cố ý điều động cả đám trưởng lão rồi.
Lục Ly tăng nhanh tốc độ, hy vọng mau chóng đến Phi Hồn Nhai, sau khi bay nửa ngày nữa, cách Phi Hồn Nhai không còn xa lắm, nội tâm Lục Ly cũng trở nên kích động.
Nhưng...
Vận khí tốt của hắn đã dùng xong hết, hắn cảm ứng được phía trước có khí tức cường đại. Chờ hắn muốn tránh đi, một bóng người nhanh vụt đến, một thần niệm cường đại đảo qua, Lục Ly bị bao vây.
- Lục Tứ!
Một thanh âm già nua vang lên, Lục Ly khẽ biến sắc, người này hắn quen, là một trưởng lão của U Hồn Cốc, họ Phúc, thực lực còn mạnh hơn Dương trưởng lão, là một nhân vật hận độc.
Vù!
Phúc trưởng lão bay đến rất nhanh, một lát đã vọt đến trước ngàn dặm. Lục Ly giương cánh chạy trốn thật nhanh, bay vòng đến Phi Hồn Nhai.
Vù!
Không trung phía sau vang lên tiếng phá không, tiếp theo một luồng bạch quang phóng lên cao. Bạch quang kia nổ nứt giữa trời. Một đóa pháo hoa nở rộ, bạch quang chói mắt chiếu sáng phạm vi ngàn dặm, phỏng chừng ra ngoài mấy vạn lý cũng có thể nhìn thấy.
- Tín hiệu của đạn!
Phúc trưởng lão phát ra tín hiệu, phỏng chừng quân sĩ phụ cận sẽ lập tức tụ tập đến nơi này. Đồng thời từng tin tức truyền ra, tất cả trưởng lão và quân sĩ đều bao vây đến đây.
- Mẹ nó!
Sắc mặt Lục Ly hoàn toàn thay đổi, tín hiệu đạn bắn ra như vậy, phỏng chừng rất nahnh bốn phương tám hướng hắn đều là người. Mắt thấy sắp đến Phi Hồn Nhai, đây sắp phải uổng công rồi sao?
- Đi thôi!
Mặc kệ thế nào, đều phải đánh cược một lần. Hơn nữa, hắn có con tin trong tay, những trưởng lão của U Hồn Cốc nào dám xằng bậy? Hắn chỉ hy vọng người Mạnh gia chưa tiến vào, nhất là Tam gia gia của Mạnh Li không cần tiến vào.
Vù vù vù!
Một đội quân chen chúc từ bốn phương tám hướng, lần này đội quân khoảng vạn người đều được phái vào đây. Mấy chục người một tổ, không phải vì chiến đấu triền miên với tà ma quái thú, chỉ vì tìm người.
Sau khi trưởng lão tiến vào, gần như huyết tẩy cả U Hồn Giới, ngoài vài nơi đầy U Hồn Quái, các tà ma còn lại đều bị diệt sạch.
Đơng nhiên, lần này tiến vào, quân sĩ chết thật nghiêm trọng. Đám người Dương trưởng lão lại không chút để ý. Quân sĩ bình thường có nhiều lắm, sau này bổ sung toàn bộ là được. Nếu Mạnh Li chết, vậy đám trưởng lão cũng đừng mong còn sống.
- Đi thôi!
Lục Ly phóng nhanh như điên, tốc độ đạt cực hạn, sau đó Phúc trưởng lão đuổi theo từ xa, lại không lập tức đuổi theo. Rõ ràng hắn cũng không chắc chắn nháy mắt đánh chết Lục Ly, sợ Lục Ly giết chết Mạnh Li, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Rầm rầm rầm!
Đằng trước bay đến một đội quân sĩ, bọn họ cũng không cố kỵ gì, tất cả đều phóng ra công kích, công kích tập trung vào Lục Ly. Một đội người công kích với nhau, uy thế cũng thật kinh thiên, nhưng chiến lực quân sĩ bình thường cũng chỉ mạnh như vậy.
Vù!
Lục Ly không có tâm tư chiến đấu dây dưa với đám quân sĩ này. Hắn tránh né thật nhanh, có một luồng lưu quang oanh kích lên người hắn, khiến thân thể hắn khẽ run lên, tốc độ hắn không giảm, tiếp tục bay về xa.
Rầm rầm rầm!
Càng ngày càng nhiều quân sĩ bao vây, Dương trưởng lão đã hạ tử lệnh, phải nghĩ mọi biện pháp bắt được Lục Ly. Chỉ cần bắt được Lục Ly, cứu Mạnh Li, sẽ được công lớn, Dương trưởng lão sẽ có phần thưởng to lớn. Nếu ai cố ý thả Lục Ly chạy thoát, vậy giết chết không tha.
Một đội quân sĩ chạy vội đến, gần đó là hơn một ngàn quân sĩ, không ngừng có người vọt đến.