Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mặc dù tốc độ của Lục Ly rất nahnh, nhưng công kích liên tục, vẫn không tránh khỏi. Cũng may thân thể hắn quá mạnh mẽ, tiếp nhận hơn mười công kích, cũng không bị thương thế nặng nề gì.
Bay hơn một giờ, Lục Ly phát hiện Phúc trưởng lão vẫn đuổi theo phía sau. Theo đạo lý, tốc độ của Phúc trưởng lão hẳn phải đuổi kịp hắn rồi. Dù sao chiến lực người này không tồi, nhưng hắn vẫn ở phía xa xa, chỉ không ngừng đuổi theo, điều này khiến Lục Ly hơi buồn bực và nghi ngờ.
Nếu Phúc trưởng lão không đuổi theo, Lục Ly sẽ không quản, tiếp tục cấp tốc bay vào Phi Hồn Nhai. Dù sao nếu trưởng lão này công kích hắn, hắn che Mạnh Li ở trước, xem trưởng lão dám công kích hắn?
Hắn cách Phi Hồn Nhai không quá xa, lại bay nửa canh giờ, hắn từ xa có thể nhìn thấy một vùng biển, Phi Hồn Nhai ở ngay cạnh vùng biển này.
- Tốt lắm!
Hắn nhìn xung quanh vài lần, phát hiện Phúc trưởng lão vẫn cách ngàn dặm như trước, nội tâm hắn hơi thả lỏng. Chỉ cần tiến vào Phi Hồn Nhai, vậy hắn sẽ an toàn hơn một chút. Bởi vì hắn không sợ U Hồn Quái bình thường, có nhiều U Hồn Quái hơn nữa đều không thể thương tổn hắn. Nhưng đám trưởng lão này cũng không nhất định không sợ?
- Vùng đất kia là Phi Hồn Nhai sao?
Lại bay thêm mấy vạn lý, Lục Ly nhìn thấy một vách đá vô biên vô hạn. Trong vách đá có vô số thạch động. Nhìn từ xa, trong thạch động có hắc khí cuồn cuộn, khí tức tà ma có thể cảm ứng từ rất xa, quả nhiên là hang ổ của U Hồn Quái.
- Được!
Lục Ly mừng rỡ giang cánh, tiếp tục bay về phía bên kia. Nhưng chỉ bay ngàn dặm, sắc mặt hắn lập tức trở nên khó coi.
Bởi vì hắn phát hiện Hải Vực gần Phi Hồn Nhai có đứng bảy người, hơi thở đều thật khủng bố cường đại. Có hơi thở hai người khiến hắn cảm thấy hít thở không thông, rõ ràng là hai trưởng lão mạnh nhất U Hồn Cốc.
Hắn ban đầu còn kỳ quái, vì sao các trưởng lão còn lại không xuất hiện? Hiện tại xem ra các trưởng lão đã sớm ở đây, ôm cây đợi thỏ.
Sau khi Hoắc lão chỉ điểm cho Lục Ly, vẫn bay tới hướng này, sau khi Phúc trưởng lão đưa tin, Hoắc trưởng lão liền triệu tập người đến đây chờ.
Hắn âm thầm chỉ điểm cho Lục Ly, cũng không đại biểu chuyện gì hắn cũng không làm, nếu không hắn không thể bàn giao cho Địa Ngục Phủ. Hắn dẫn người đến đây ngăn đón, chỉ muốn bày ra tư thái. Bọn họ làm việc, nhưng kết cục thế nào, cũng không liên quan bọn họ.
Chạy không thoát rồi!
Sau khi Lục Ly nhìn thấy Hoắc lão, thì biết hắn chạy không thoát. Nếu Lục Ly cứ đi vào bên trong, hắn sẽ chết thật thảm. Hiện tại hắn nên làm không phải trốn mà là đàm phán.
Hắn có con tin trong tay, người Mạnh gia còn chưa đến, đám trưởng lão này hẳn là sợ ném chuột vỡ đồ, cho nên tốc độ hắn giảm bớt, chậm rãi bay về phía Phi Hồn Nhai. Hắn vừa động, Hoắc trưởng lão vung tay lên, bảy trưởng lão tản ra, hình thành một vòng tròn bao vây Lục Ly từ xa, sau đó chậm rãi thu nhỏ vòng vây.
Vù!
Hào quang Thần Sơn của Lục Ly chợt lóe, Mạnh Li xuất hiện bên ngoài, một bàn tay của Lục Ly nắm cổ hắn, mắt lạnh, trầm giọng nói:
- Đều không được đến gần, nếu không ta sẽ giết chết Mạnh Li!
Bộ dáng Mạnh Li thật thảm, thương thế còn chưa hoàn toàn khôi phục, cả người toàn máu, xiêm y nát bét, tóc tai bù xù, thoạt nhìn so với công tử ca lúc trước là hai người khác nhau.
Mạnh Li cũng cảm thấy thật mất mặt, tuy hắn biết cục diện hôm nay là không thể tránh hỏi, sớm đã tâm lý chuẩn bị. Giờ đây vẫn cảm thấy nổi giận, khó chấp nhận. Nhưng hắn có thể làm gì bây giờ, Thần Đan của hắn bị phế, kinh mạch và linh hồn bị Lục Ly phong ấn, hắn muốn chết cũng không thể.
- Mạnh công tử!
- Lục Tứ, ngươi muốn chết sao, lại dám phế bổ Mạnh công tử?
- Lục Tứ, lập tức thả Mạnh công tử ra, ngươi còn có thể có một đường sống, nếu không, cả nhà ngươi đều phải chết!
- Lục Tứ, bình tĩnh một chút!
Mấy trưởng lão rống to lên, bọn họ có quan hệ không tồi với Mạnh gia, có hai người còn dựa vào Mạnh gia lên chức. Mạnh Li xem như tiểu chủ của bọn họ, nhìn Mạnh Li thảm như vậy, bọn họ đều nổi giận không thôi.
- Đều đừng nhúc nhích!
Lục Ly lạnh mắt quét nhìn toàn trường, trầm quát:
- Ai đến gần một bước, Mạnh Li lập tức chết. Các ngươi đừng nói lời vô dụng nữa, thả hắn ta cũng phải chết, ta cũng không ngốc như vậy. Ta lẻ loi một mình, không thân không thích, ngươi muốn giết cả nhà ta, cứ việc đi.
Một đám trưởng lão không dám động, Lục Ly dám phế bỏ Mạnh Li, dám đánh chết Tào thống lĩnh, bắt Long thống lĩnh, chứng minh hắn là một kẻ điên, chuyện gì cũng dám làm. Nếu mọi người đến gần, Mạnh Li khẳng định sẽ chết.
Ánh mắt một đám trưởng lão nhìn Hoắc lão, toàn trường chỉ có một mình Hoắc lão có thể đánh chết Lục Ly trong nháy mắt, khiến hắn không có biện pháp đánh chết Mạnh Li.
Hoắc lão nở nụ cười, nhìn Lục Ly, nội tâm thật vừa lòng. Tiểu tử này quả thật là một nhân vật, lập tức đoán ra ý tưởng của hắn, đến Phi Hồn Nhai này.
Sau khi hắn nhìn thấy Lục Ly thu Mạnh Li vào Thần Sơn, hắn càng vừa lòng. Lục Ly thu Mạnh Li vào, hắn có lý do không động thủ rồi, có thể nói là sợ ném chuột vỡ đồ.
Quả nhiên, Lục Ly quát lạnh:
- Trong không gian thần khí của ta, có một linh thú, các ngươi đừng nghĩ đến việc giết ta, ta chết rồi, hắn vẫn hoàn toàn chấp hành mệnh lệnh của ta, đánh chết Mạnh Li!
Vù vù!
Thần Sơn của Lục Ly sáng lên, sau đó một dòng khí tức hung lệ tràn ra, bao phủ phạm vi ngàn dặm. Đây là khí tức của U Linh Vương, Lục Ly muốn dùng nó kinh sợ mọi người.
Ách...
Đám người trưởng lão hai mặt nhìn nhau, bọn họ rất nhiều người không cảm ứng ra khí tức của U Linh Vương, nhưng thú uy hung lệ phi thường cường đại, không nói đối chiến với bọn họ, ít nhất diệt sát Mạnh Li là không thành vấn đề.
- Con U Linh Vương vị thành niên kia bị hắn thu phục rồi?
Hoắc lão và Vân lão liếc nhìn nhau, trong con ngươi hai người đều là vẻ chấn động. Khó trách trong U Ma Sơn cũng không tìm được con U Linh Vương kia, thì ra là bị Lục Ly thu phục rồi.
- Nhân tài a!