Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3038 - Chương 3025: U Hồn Vương

Bất Diệt Long Đế Chương 3025: U Hồn Vương

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Vù vù!

Giữa không trung có một khe hở mở ra, sau đó một khí tức hung lệ đến cực điểm tràn ngập, bao phủ người toàn thành. Bên trong khe có một con quái vật màu đen thật lớn vọt ra, ánh mắt đỏ như máu, đứng thẳng thân hình cao lớn, cái đuôi như roi, hai cánh hữu lực, quan trọng nhất là khí tức âm lãnh, khiến tất cả quân sĩ trong thành như lâm vào đại địch.

- U Linh Vương!

Tuy Tô Ninh không phải cường giả trung tâm Tô gia, nhưng có thể tiếp xúc một vài bí mật. Hắn nhìn thấy U Linh Vương to lớn này, linh hồn cũng run rẩy. U Linh Vương là tồn tại mà võ giả Tứ Kiếp đỉnh phong mới có thể trấn áp. Chút thực lực ấy của hắn dường như không đủ nhét kẽ răng.

Vì sao trong không trung lại xuất hiện một con U Linh Vương?

Vấn đề này Tô Ninh không nghĩ ra, hắn chỉ biết Hoàng Tuyền Thành xong đời rồi. Nếu con U Linh Vương này đại khai sát giới, đánh chết hết mọi người trong thành, ai cũng không chạy thoát.

- Không đúng!

Con ngươi Tô Ninh nhìn lướt qua phía dưới, hắn đột nhiên phát hiện, trong tay U Linh Vương có người. Ừm... người này đều không gọi là người, cơ thể người này đều bị ăn mòn, thoạt nhìn như một khối hài cốt.

Một U Linh Vương xuất hiện, trong tay cầm khối hài cốt, ánh mắt hài cốt kia còn động?

Loại tình huống quỷ dị này, khiến con dân trong thành đều cảm giác quỷ dị đến cực điểm, ngay sau đó, người kia cử động, môi cháy đen mấp mấy nói một câu:

- Nơi này là đâu? Nói, nếu không... chết đi!

U Linh Vương không hề động thủ giết người? Hài cốt còn có thể nói chuyện?

Rất nhiều người cảm thấy tóc gáy dựng đứng, Tô Ninh cũng không dám động đậy, lập tức trả lời:

- Hồi bẩm đại nhân, đây là Hoàng Tuyền Thành!

- Không được tiết lộ chuyện của ta, ít nhất giữ bí mật một ngày, nếu không ta sẽ tàn sát hết dân chúng trong thành, bổn tọa nói được làm được!

Hài cốt kia để lại một câu, đôi cánh U Linh Vương chớp động, gào thét, bay về phía bắc. Tốc độ nhanh đến mức người thường không nhìn thấy rõ. Khi U Linh Vương đi rồi, tất cả mọi người trong thành như trút được gánh nặng, Tô Ninh cũng cảm thấy cả người ướt đẫm mồ hôi.

- Phong thành!

Hắn phản ứng rất nhanh, lập tức trầm quát:

- Mọi người toàn thành đã nghe rồi, không được tiết lộ tin tức này ra ngoài, sau một ngày, ta sẽ báo cáo Trưởng Lão Phủ.

- Chuyện này...

Một vài người chần chờ, nhưng mệnh lệnh của Tô Ninh không dám không nghe. Có người cũng hiểu Tô Ninh này vì sao làm vậy, bởi vì nếu U Linh Vương trở lại, tất cả mọi người trong thành phải chết, hơn ba trăm tiểu thiếp của Tô Ninh cũng phải chết.

Về phần giấu diếm tình báo không báo, Tô Ninh là người của Tô gia, việc này không ai làm gì được hắn. Hắn cũng có nguyên nhân của mình, nhiều nhất bị thóa mạ một chút, bị trừng phạt một phen. Nếu dám báo cáo, một khi U Linh Vương và cường giả thần bí kia trở về, tòa thành trì này cũng không còn nữa. Cho dù thành chủ hắn còn sống thì có ý nghĩa gì.

Hơn một ngày, tốc độ U Linh Vương dù nhanh cũng không bay được quá xa...

- Hoàng Tuyền Thành? Cách bờ biển hai ba ngày, hy vọng hết thảy thuận lợi, chỉ cần ra biển, ta có thể sống sót!

Sau khi Lục Ly bay về phía bắc mấy vạn lý, lập tức khống chế U Linh Vương bay đến phía đông. Hắn nhìn qua địa hình của Địa Ngục Đảo, Hoàng Tuyền Thành cách bờ biển chỉ có lộ trình hai ba ngày, hắn cũng không phải không có hy vọng chạy thoát.

Mạnh Tam gia thật căm giận, là trưởng lão chiến đường của Địa Ngục Phủ, Mạnh Tam gia ở Địa Ngục Phủ, thậm chí ở cả La Sát Hải đều là tồn tại nổi danh lừng lẫy. Cả đời này của hắn tự phụ đến cực điểm, quyền uy ở Địa Ngục Phủ nặng nề, nói một là một.

Thời gian trước, đại chiến La Sát Cung, hắn vỗ ngực, nhất định phải đánh bại La Sát Cung, kết quả hai bên đánh không phân thắng bại, Địa Ngục Phủ chết thảm trọng, điều này khiến hắn cảm thấy thật mất mặt.

Hiện tại lại xuất hiện chuyện này, khiến hắn cảm thấy càng thêm mất mặt. Công tử đệ nhất thế hệ trẻ tuổi Mạnh gia bị người ta bắt làm con tin, còn là bị một tên không tên tuổi bắt, một Nhị Kiếp Thiên Thần?

Tuy việc này còn chưa đồn đãi ra ngoài, nhưng Mạnh Tam gia sau khi nghe thấy tin tức này, cả người đều tức điên rồi. Nếu bị một Tứ Kiếp Thiên Thần bắt thì còn đỡ, việc Nhị Kiếp Thiên Thần này sau khi truyền ra, mặt mũi của cả Mạnh gia để ở đâu?

Mạnh Tam gia không phái người đến đây, thậm chí việc này cũng không công khai, mà sau khi xử lý xong việc, lập tức đi đến U Hồn Cốc. Hắn muốn đích thân xử lý chuyện này. Nếu cứu Mạnh Li khó khăn, hắn không ngại giết hết tên lang thang kia và Mạnh Li cùng nhau.

Dương trưởng lão tự mình tiếp đãi hắn, hơn nữa cùng hắn bay vào U Hồn Cốc, bay đi Phi Hồn Nhai. Hoắc lão mang một đám người bao vây Phi Hồn Nhai, tất cả quân sĩ đều ở đó, trên trời dưới đất đều bao vây, một con muỗi cũng không bay lọt ra ngoài.

Mạnh Tam gia và Hoắc lão gặp mặt, hai người lập tức cảm thấy bùng lửa, trong mắt hai người đều là địch ý, không gian giữa hai người như đóng băng. Một luồng sát khí vô hình tràn ngập bên cạnh hai người.

Mạnh Tam gia lạnh lùng nhìn quét Hoắc lão, trầm quát:

- Hoắc lão Lục, trưởng lão trấn thủ như ngươi làm việc thế nào vậy? U Hồn Cốc các ngươi xảy ra chuyện như vậy, ngươi khó tránh khỏi tội. Dẫn theo nhiều người như vậy tiến vào, lại không bắt được nghịch tặc kia, cần ngươi có tác dụng gì?

Lời nói của Mạnh Tam gia phi thường khí phách, lấy địa vị của hắn, nói như vậy cũng không phải không đúng. Nhưng đây là chuyện của Mạnh gia, Hoắc lão và Mạnh Tam gia vốn bất hòa, khó tránh khỏi tạo cảm giác Mạnh Tam gia lấy thế áp người.

Hoắc lão nở nụ cười, thoạt nhìn như lão giả hiền lành, nhưng đùa cợt trong mắt không thể nào che giấu, hắn nhẹ nhàng nói:

- Mạnh Tam gia, ngươi nói gì vậy. Ta lại không thể bỏ lại sự vụ của U Hồn Cốc không quản, cháu trai ngươi tự mình lén chạy đến đây, ta chẳng lẽ mỗi ngày đều phải xoay chuyển quanh hắn sao? Lần này tiến vào đây quả thật mang theo rất nhiều người, nhưng tiểu tử này có một con U Linh Vương, ta có thể giết hắn, vấn đề là cháu trai của ngươi cũng phải chết.

Bình Luận (0)
Comment