Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Việc này ta cũng không dám làm, đến lúc đó ngươi đi Trưởng Lão Phủ cáo trạng ta, nói ta hại chết cháu trai ngươi, tội này ta nhận không nổi.
Lời nói của Hoắc lão có vẻ phong khinh vân đạm, nhưng trong bông có kim, mỗi câu nói đều như đang trào phúng. Hai mắt Mạnh gia bốc hỏa, lại không bắt được sơ hở của Hoắc lão, cũng không thể phản bác. Rất nhiều chuyện mọi người đều rõ ràng trong lòng, nhưng không thể nói thẳng ra.
Hừ hừ!
Mạnh gia hừ lạnh vài tiếng, vung tay hạ lệnh:
- Tất cả trưởng lão tiến vào trong Phi Hồn Nhai, tìm kiếm Lục Tứ. Sau khi tìm được thì đưa tin cho ta, bổn tọa tự mình kết liễu hắn.
- Hành động đi!
Hoắc lão vung tay lên, tất cả trưởng lão đều xuất động, bay vào Phi Hồn Nhai. Hoắc lão và Vân lão liếc nhau, khóe miệng hai người đều mang theo tươi cười nhàn nhạt. Nếu vận khí Lục Ly tốt, giờ đây hẳn đã chạy thoát rồi? Bọn họ chỉ cần chuyển một vòng ở Lệ Hành Công Sự, qua một thời gian, tin tức Lục Ly chạy ra ngoài sẽ truyền khắp nơi.
Một khi Lục Ly trốn ra được bên ngoài, việc này sẽ không thể áp chế. Mạnh gia sẽ mất hết mặt mũi. Đây là mục đích của bọn họ, khiến Mạnh gia mất mặt, có thể khiến nội tâm bọn họ thống khoái, xem như đại thù được báo.
Một đám trưởng lão đi qua thạch động, tất cả mọi người đều có yêu hồn bảo hộ. Trưởng lão cường đại đi thạch động lớn, trưởng lão yếu ớt thì đi thạch động nhỏ. Rất nhiều người tỏ ra kinh nghi, nơi này nhiều U Hồn Quái như vậy, Lục Ly sao có thể chống lại?
Tìm ba ngày, không có thu hoạch gì, không phát hiện thi thể hay dấu vết gì!
Sau một ngày, đám người Hoắc lão phát hiện dấu vết, trong một thông đạo phía trên u tuyền thạch động lớn nhất, Lục Ly đánh nát thạch bích nơi này, để lại đá vụn đầy đất.
Hoắc lão và Vân lão đi xuống thạch động ngầm, nhưng không phát hiện dấu vết gì, Lục Ly sống không thấy người, chết không thấy xác. Hai người tìm tòi gần đó, cảm thấy mỹ mãn đi ra ngoài.
Không tìm thấy Lục Ly, không tìm thấy thi thể, chứng tỏ Lục Ly có thể đã chạy thoát rồi. Bọn họ tiếp tục đi dò xét xung quanh, có lẽ tin tức sắp truyền đến rồi.
Sau một ngày rưỡi, một khối ngọc phù trong tay Dương trưởng lão vỡ vụn, hắn bay ra trước, một hạ thủ truyền tin, sắc mặt Dương trưởng lão đắng cay.
- Tam gia!
Hắn bay đến tòa đảo gần đó, Mạnh Tam gia ở đó đợi tin tức. Hắn đi đến bên cạnh Mạnh Tam gia, cười khổ nói:
- Lục Tứ đã chạy ra khỏi U Hồn Giới!
Hửm?
Mạnh Tam gia mở to mắt, trong con ngươi đều là sát khí, cả giận nói:
- Lối ra không phải bị phong ấn sao? Trong các ngươi có gian tế? Hoắc lão Lục âm thầm thả hắn rời đi?
- Không phải...
Dương trưởng lão cười khổ lắc đầu, nói:
- Hắn căn bản không đi ra ngoài từ lối ra, hẳn là từ một lối ra của Phi Hồn Nhai chạy ra ngoài. Nghe nói Phi Hồn Nhai có một lối ra. Nơi hắn xuất hiện là Hoàng Tuyền Thành, bên trong thành có vô số người nhìn thấy, giờ đây, hắn đang bỏ chạy ra biển.
- Hoàng Tuyền Thành?
Sắc mặt Mạnh Tam gia nhất thời trở nên cực kỳ âm trầm, một Mạnh Li chết thì chết, Mạnh gia cũng không có tổn thất gì quá lớn. Nhưng sau khi việc này truyền ra ngoài, thể diện Mạnh gia sẽ bị quét sạch, vốn rất nhiều người bất mãn với hắn, càng sẽ lấy chuyện này chèn ép Mạnh gia.
Ầm!
Mạnh Tam gia càng nghĩ càng nổi giận, một chưởng đấm lên mặt đất, cả tiểu đảo nhất thời chấn động, vỡ ra từ giữa, Mạnh Tam gia nổi giận phóng lên cao, cuồng bạo bay sang bên kia.
Phù phù phù!
Đám người Hoắc lão chỗ Phi Hồn Nhai cảm nhận được dao động, đều bay ra, Hoắc lão nhìn thấy Dương trưởng lão tỏ ra chua sót, khóe miệng lập tức lộ ra tươi cười nhàn nhạt.
- Hoắc lão!
Dương trưởng lão liếc mắt nhìn Hoắc trưởng lão từ xa, truyền âm nói:
- Việc này... ngươi cũng có xuất lực phải không?
- Ăn có thể ăn bậy, lời không thể nói bậy được!
Hoắc lão lầm bầm hai tiếng, truyền âm nói:
- Lão Dương, con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta xuất lực? Nói chuyện làm việc đều phải có chứng cớ, ngươi nói xấu lão phu như vậy, tin hay không ta cáo trạng ngươi với Trưởng Lão Phủ?
- Được rồi, ta không tranh với ngươi!
Dương trưởng lão lười cãi cọ với Hoắc lão, lắc đầu thở dài, bay về phía U Hồn Cốc. Việc này qua đi, sợ hắn sẽ bị Trưởng Lão Phủ giáo huấn. Hắn có hơi hối hận lúc trước vì sao đáp ứng Mạnh Li đến nơi này? Hắn là trưởng lão quản sự, hắn trốn không thoát liên quan.
- Ha hả!
Hoắc lão và Vân lão liếc nhìn nhau, trong mắt hai người đều là ý cười, Hoắc lão thở dài, truyền âm nói:
- Tiểu tử này quả nhiên không tệ, lại có thể chạy thoát. Hiện tại có lẽ đã trốn rất xa, thoát được càng lâu, việc này ảnh hưởng càng lớn càng tốt, tốt nhất dắt Mạnh Li đi khắp thế giới.
- Đáng tiếc một nhân tài!
Vân lão cảm khái, quan điểm của hắn và Hoắc trưởng lão không giống nhau, Lục Ly trốn không thoát. Tuy Hoàng Tuyền Thành cách bờ biển không xa, nhưng nếu Mạnh Tam gia xuất động vẫn để Lục Ly đào tẩu, hắn sẽ không làm được trưởng lão chiến đường của Địa Ngục Phủ rồi.
Tin tức của Lục Ly là Tô Ninh báo cáo, nhưng Tô Ninh đã báo muộn một ngày, tạo đủ thời gian tranh thủ cho Lục Ly. Nếu không Lục Ly hiện giờ hẳn đã bị phát hiện, còn bị đánh chết.
Thời gian một ngày rưỡi, giúp Lục Ly khôi phục thương thế rất nhiều. Hắn thoạt nhìn thật thảm, kỳ thật thương thế cũng không quá nặng. Bởi vì xương cốt không có đứt đoạn, nội tạng cũng không có thương tổn, linh hồn cũng không bị hao tổn, chỉ bị thương ngoài da.
Lục Ly có thần dược đỉnh cấp, luyện hóa một ít, cộng thêm khả năng khôi phục của thân thể cường đại, một ngày rưỡi, thương thế đã khôi phục tốt khoảng bảy tám phần.
Lục Ly cách bờ biển cũng không quá xa, nếu tốc độ phi hành cao nhất, chỉ có lộ trình nửa ngày, nhưng lộ trình nửa ngày hắn lại cảm giác như mất vài ngày.
U Linh Vương đã thu hồi lại, nếu không thu lại, hắn sớm muộn gì cũng bị phát hiện. Hắn bao phủ mình trong hắc bào, bay đi quỷ mị, thúc giục Đại Đạo Chi Ngân mọi lúc để cảm ứng.
Như vậy thật hao phí tinh lực, nhưng nếu không như vậy, hắn sẽ không đi tiếp được, bởi vì có rất nhiều thám báo đang truy tung hắn.