Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3046 - Chương 3033: Không Ai Bì Nổi

Bất Diệt Long Đế Chương 3033: Không ai bì nổi

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Trong thành trì này còn có trưởng lão, Đường chủ, nhóm thống lĩnh, đều truyền tống đến đó. Chuyện lớn như thế, cao tầng khẳng định nổi giận, bọn họ làm sao không đi hỗ trợ.

Chỗ Thiên Minh Thành đã tụ tập rất nhiều người, vốn trong thành chỉ có mấy vạn người, giờ đây, Truyền Tống Trận liên tục lóe sáng, không ngừng có người truyền tống lại đây, dân cư đều cùng một lứa.

Mấy người Dương trưởng lão của U Hồn Cốc cũng đến đây, bất kì trưởng lão nào thu được tin tức này đều sẽ đuổi đến đây. Đám người Dương trưởng lão vừa đến Hoàng Tuyền Thành, sau khi được tin tức đều trở nên sợ hãi, toàn bộ truyền tống đến Thiên Minh Thành.

- Tiểu tử này gây náo loạn có hơi lớn rồi...

Vân lão hơi đau đầu, vốn chỉ muốn để Mạnh gia mất mặt, hiện tại mặt mũi của cả Địa Ngục Phủ cũng không biết để đâu. Sự tình quá huyên náo, nếu cao tầng truy cứu xuống, tất cả trưởng lão của U Hồn Cốc đều khó thoát tội.

- Ta cũng không ngờ tới!

Hoắc lão xoa trán, sự tình náo loạn đến mức này, cũng không phải do hắn muốn.

Hắn trầm ngâm một lát, giận dữ nói:

- Chúng ta đừng quản nữa, coi như đến xem náo nhiệt. Ta dự đoán, lão phủ chủ sẽ tự mình xuất động, hắn phi thường xem trọng thần nữ này.

Vù!

Truyền Tống Trận lại sáng lên, đám người Mạnh Tam gia truyền tống đến, hơi thở cả thành trì như đông cứng lại. Các quân sĩ cấp thấp trong thành câm như hến, thở cũng không dám thở mạnh.

Ánh mắt Mạnh lão Tam đảo qua trên người đám người Hoắc lão, hừ lạnh hai tiếng, nhưng cũng không nói gì. Hắn dẫn người bay lên không trung, lẳng lặng chờ đợi Lục Ly lại đây.

Vù!

Sau nửa canh giờ, một chiến thuyền phá không đến. Phía sau và hai bên trái phải chiến thuyền đều có chiến thuyền đi theo, nhưng đều không dám quá thân cận.

Trên chiến thuyền có hai cột cờ, trên cột cờ treo đầu người máu chảy đầm đìa, cột cờ phía dưới có Mạnh Li bị trói, thần tình xấu hổ và giận dữ.

Trong sàn tàu, Lục Ly khoác áo bào thanh sam, lạnh lùng đứng thẳng. Trên cột cờ phía sau hắn nhỏ máu tươi tí tích, cộng thêm cả người Mạnh Li đều là thương tích, bộ dạng thê thảm đến cực hạn. Nếu không biết chi tiết, người thấy hình ảnh này, còn tưởng rằng Lục Ly là một lão ma tuyệt thế...

Lục Ly vốn có thể để U Linh Vương mang mình đi trước, như vậy tốc độ sẽ nhanh hơn rất nhiều, ngay cả lúc này, tốc độ chiến thuyền này hắn cũng không khống chế tốc độ phi hành nhanh nhất.

Hắn còn có thể lệch khỏi quỹ đạo Thiên Minh Thành, nhưng hắn cố tình đến Thiên Minh Thành. Hắn làm vậy là có mục đích. So với bị người khác đánh lén, đuổi giết, ám sát, không bằng quang minh chính đại, oanh oanh liệt liệt.

Làm như vậy có lợi cũng có hại, lợi chính là hắn sẽ khiến toàn bộ mọi người biết thần nữ nằm trong tay hắn. Nếu cường giả Mạnh gia muốn làm chuyện xằng bậy, không thể không kiêng kị. Nếu thần nữ vì bọn họ mà chết, Mạnh gia không thể bàn giao lại cho Tô gia.

Cái hại là như vậy quá mức nghênh ngang, sẽ khiến tất cả cao tầng Địa Ngục Phủ tức giận, sẽ hấp dẫn thêm nhiều cường giả đến đây. Những cường giả này có thủ đoạn gì, Lục Ly cũng không biết, lỡ như có thủ đoạn giết người trong vô hình thì sao? Lỡ như có thể nháy mắt đông cứng thời gian và không gian thì sao?

Lục Ly cũng không có biện pháp, chỉ có thể đánh cược một phen, cược bọn họ ném chuột sợ vỡ đồ, cược bọn họ sợ Tô Nguyệt Cầm chết, đây là thần thể Tinh Nguyệt đó.

Chiến thuyền phi hành chậm rãi trên trời cao, cuồng phong thổi tới, thổi bay phấp phới xiêm y của Lục Ly, thổi bay lá cờ trên cột cờ. Lá cờ này là lá cờ của Địa Ngục Phủ, giờ đây thoạt nhìn thật châm chọc.

Phù phù phù!

Vô số trưởng lão bay lên không, vô số quân sĩ bay giữa không trung, tản ra khắp bốn phía, rẽ thành hình quạt bao vây chiến thuyền bay đến từ xa. Cộng thêm phía sau chiến thuyền của Lục Ly có mấy chiến thuyền, cho nên Lục Ly bị bao vây chặt chẽ, nếu không có chỗ dựa, trên trời dưới đất, hắn cũng không còn đường trốn.

Mạnh Tam gia mang theo đám trưởng lão đứng giữa không trung, bọn Hoắc lão đứng phía sau hắn, nơi này, địa vị cao nhất là Mạnh Tam gia, thực lực cũng là mạnh nhất, tự nhiên lấy hắn làm trung tâm.

Chiến thuyền cách Mạnh Tam gia ba trăm lý thì dừng lại. Tuy ba trăm lý hay ba nghìn lý đều có ý nghĩa giống như, đối với cường giả cấp bậc như Mạnh Tam gia có thể đi qua trong nháy mắt, nhưng đến gần rồi, Lục Ly vẫn không yên tâm.

Vù!

Thân mình Lục Ly khẽ động, bay vụt lên, mang Mạnh Li trên cột cờ xuống. Hắn dẫn Mạnh Li đến đầu thuyền, khong nói một lời, cứ như vậy lạnh lùng nhìn thẳng vào đám cường giả.

Mấy vạn võ giả toàn trường đều tập trung vào Lục Ly, còn có nhiều cường giả như vậy, đây là một loại áp lực rất lớn. Nhưng Lục Ly không chỉ không có chút biểu cảm, ngược lại khóe miệng lộ ra ý cười nhàn nhạt.

Mạnh Li thanh tỉnh, giờ đây, hắn hận không thể hôn mê bất tỉnh.

Trên mặt hắn còn có vết máu, đỏ sậm đỏ thẫm. Hắn cảm giác mặt mình nóng rực, hắn gục đầu xuống, không dám nhìn bất luận kẻ nào, nội tâm hắn xấu hổ đến cực điểm.

Hôm nay là ngày hắn khuất nhục nhất, hắn còn không thể tự sát, nếu không, hắn đã sớm chết rồi.

Người đệ nhất thế hệ trẻ tuổi Mạnh gia, công tử đỉnh cấp Địa Ngục Phủ, thậm chí La Sát Hải. Hắn từng phong hoa tuyệt đại, không ai bì nổi. Hiện tại, hai tay hắn gãy, thần đan bị phế. Còn giống như con chó bị người khác đùa bỡn, làm trò trước mặt tộc nhân của hắn, trước mặt trưởng bối của hắn.

Nỗi nhục này, hắn không thể chấp nhận!

Hô hấp của hắn trở nên dồn dập, hắn hận không thể để Lục Ly một đao đâm chết hắn. Răng nanh hắn cắn chặt, vang lên răng rắc. Hắn đột nhiên ngẩng đầu lên, điên cuồng rống lớn:

- Tam gia gia, giết hắn đi, giết cả ta nữa. Li hổ thẹn với Mạnh gia, hổ thẹn với Địa Ngục Phủ! Mau giết hắn, mau giết tên tạp chủng này!

Mạnh Li cũng không biết Tô Nguyệt Cầm bị bắt, Lục Ly an trí Tô Nguyệt Cầm một mình trong thiên điện, Mạnh Li còn tưởng rằng Lục Ly chỉ bắt hắn đã uy hiếp nhiều cường giả như vậy.

Toàn trường an tĩnh, ngoài tiếng hô to của Mạnh Li còn quanh quẩn, không còn thanh âm gì nữa, Mạnh Tam gia không nói gì, đám người còn lại tự nhiên cũng không dám lên tiếng.

Ha hả!

Bình Luận (0)
Comment