Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ầm!
Sau khi Lục Ly đấm ra hơn trăm quyền, thần đan của Tô Nguyệt Cầm rốt cục chấn nát, thống khổ kịch liệt khiến Tô Nguyệt Cầm khó có thể chịu đựng, chớp mắt liền hôn mê.
Vù vù!
Lục Ly há mồm thở dốc như trút được gánh nặng, bắt được Tô Nguyệt Cầm, hắn chân chính có hậu thủ cường đại, cơ hội chạy thoát khỏi Địa Ngục Phủ càng tăng lên.
Mạnh Tam gia giờ đây ở trong một tòa Đại Thành gần bờ biển, tòa Đại Thành kia gọi là Thiên Quỷ Thành, không chỉ có hắn, tất cả cường giả gần như đều đến đây.
Chuyện này ảnh hưởng Mạnh gia rất lớn, nếu Lục Ly ở U Hồn Giới, chuyện này còn có thể áp chế. Hiện tại Lục Ly đã xuất hiện bên ngoài, gần như cả Địa Ngục Phủ đều biết. Điều này khiến Mạnh gia rất mất mặt, khiến Mạnh Tam gia vẫn luôn tự phụ nổi giận tới cực hạn.
Triệu tập mấy vạn quân sĩ, trên vạn thám báo tinh nhuệ, xây dựng mấy phòng tuyến, Mạnh Tam gia tin tưởng vững chắc Lục Ly sẽ ra biển. Nếu không ra biển, vậy rất tốt, Lục Ly sẽ núp ở trong Địa Ngục Đảo, giống như con cá trong chậu, sớm hay muộn cũng sẽ bị bắt.
Như Lục Ly nghĩ, Mạnh gia có một ít cường giả, những người này cũng không thể tự mình lùng bắt. Những người lớn tuổi của Mạnh gia đều cầu xuất chiến, muốn xử lý Lục Ly thiên đạo vạn quản, Mạnh Tam gia lại áp chế không cho bọn họ đi.
Thời gian trôi qua mấy ngày, vẫn không có tin tức gì truyền ra, thậm chí cũng không có manh mối gì, đám người Mạnh gia trở nên nóng nảy, Lục Ly không phải đã lén ra biển rồi chứ?
- Báo!
Một tiếng truyền báo chói tai vang lên, khiến tinh thần đám người Mạnh Tam gia trong thành chấn động, rốt cục tìm được tiểu tử này rồi sao? Nhưng người truyền báo giống như hơi sốt ruột, chẳng lẽ xảy ra tình huống đặc thù gì?
Lòng dạ đám người Mạnh Tam gia rất sâu, bốn lão gia trong phòng bất động như núi, chờ đám người thám báo kia vọt vào, Mạnh Tam gia nhìn thấy bộ dáng bối rối của hắn, hắn phẫn nộ quát lên:
- Trời sập rồi hay sao? Bối rối như thế, còn có thể thống gì?
Bùm!
Thám báo quỳ trên mặt đất, trầm giọng bẩm báo:
- Bẩm Nhị gia, Tam gia, hai vị trưởng lão, đã xảy ra chuyện lớn rồi. Lục Tứ xuất hiện ở Hoàng Long Thành, đánh chết hai trưởng lão, bắt cóc thần nữ. Hắn đã cưỡi chiến thuyền bay ra biển. Trên cột cờ cao nhất chiến thuyền treo đầu của Long thống lĩnh U Hồn Cốc, Li công tử cũng bị cột lên cột cờ, làm trò trước người toàn thành. Hắn để thần nữ quỳ gối trên chiến thuyền, thần đan còn bị phế bỏ...
- Cái gì?
Đám người Mạnh Tam gia đứng lên hết, sắc mặt đại biến, Mạnh Tam gia tức đến đến mức cả người run lên. Cho dù năm đó La Sát Cung tiến công Địa Ngục Phủ, đánh chết vô số cường giả của bọn họ, hắn cũng chưa từng nổi giận như vậy.
Giết người tế cờ, cột cháu trai hắn lên cột cờ? Để thần nữ quỳ xuống, hơn nữa chặt đứt cánh tay nàng, phế bỏ thần đan nàng?
Giết người cũng phải xem địa bàn của ai, tên tạp chủng này đang đạp lên mặt tất cả cường giả Địa Ngục Phủ. Đạp thì thôi đi, hắn còn không ngừng phun nước miếng sỉ vả, thậm chí còn đạp lên đầu bọn họ.
Ầm!
Mạnh Tam gia vẫn không thể áp chế lửa giận trong lòng, khí tức cuồng bạo trên người trút xuống, nháy mắt cả tòa thành biến thành bột mịn. Bụi đất cuồn cuộn đầy trời, từng luồng sát khí tung hoành, khiến mọi người toàn thành lạnh run.
“Bùm, bùm!”
Bên trong thành, rất nhiều quân đội quỳ xuống, trên mặt đều là vẻ sợ hãi, sợ Mạnh Tam gia nổi giận, khiến tất cả quân sĩ trong tòa thành đều bị liên lụy.
- Vô cùng nhục nhã, vô cùng nhục nhã!
Tiếng rống giận của Mạnh Tam gia vang lên, đời này hắn chưa từng bị vũ nhục như thế. Nếu đối phương là cường giả thế lực lớn, hắn còn có thể chịu được. Lục Ly chỉ là tiểu võ giả bình thường chỗ Địa Ngục Phủ. Tuy sau đó tấn chức thành thống lĩnh, nhưng trong mắt Mạnh Tam gia, Lục Ly chỉ là tên phế vật.
Một tên phế vật lại làm nên chuyện lớn, lúc đầy bắt Mạnh Li, chỉ là vả mặt Mạnh gia. Giờ đây còn làm ra việc nhân thần đều phẫn nộ như thế, đây là vả mặt cả Địa Ngục Phủ.
Mạnh Tam gia rất rõ ràng, trong Địa Ngục Phủ có không ít gian tế, gian tế của các thế lực lớn đều có. Việc này gây huyên náo như vậy, ai cũng không thể che giấu, đều sẽ bị gian tế tra xét ra.
Cho nên việc này rất nhanh sẽ truyền khắp La Sát Hải. Cho dù cuối cùng tru sát được Lục Ly, cứu thần nữ, Mạnh Li, thể diện của Địa Ngục Phủ cũng đã mất hết.
Mạnh Tam gia có thể tưởng tượng, không qua bao lâu nữa, cả La Sát Hải sẽ lấy việc này làm trò cười trong buổi ẩm trà uống rượu. Về sau, người của Địa Ngục Phủ ra ngoài, đều sẽ trở thành trò cười của đối thủ. Trong khoảng thời gian này, Địa Ngục Phủ sẽ không ngốc đầu dậy nổi.
La Sát Hải rất lớn!
Bốn đại thế lực hàng năm đều sẽ hấp dẫn vô số người nương tựa, cũng chỉ có không ngừng thay máu, mới có thể duy trì sức sống, mới có thể không ngừng sinh ra cường giả, mới có thể phồn hoa hưng thịnh.
Hiện tại Địa Ngục Phủ trở thành trò cười của cả La Sát Hải, về sau sẽ không ngốc đầu dậy nổi. Đừng nói hấp dẫn cường giả ngoại giới đến tìm nơi nương tựa, cho dù là võ giả của Địa Ngục Phủ cũng sẽ rời đi. Bọn họ cảm thấy hổ thẹn, cảm giác ra ngoài sẽ bị người khác cười nhạo, mất mặt.
Vù vù!
Mạnh Tam gia hít sâu mấy hơi thở, thuyết phục bản thân phải bình tĩnh lại, sự việc đã xảy ra rồi, vậy phải xử lý thật tốt. Nếu không Lục Ly sẽ đào tẩu, hoặc thần nữ bị giết, vậy cục diện sẽ càng ác liệt hơn.
- Tiểu tử này giờ đang ở đâu?
Mạnh Tam gia lạnh giọng hỏi, thám báo nơm nớp lo sợ trả lời:
- Theo tính toán, hắn hẳn đã sắp đến Thiên Minh Thành. Tô trưởng lão của Hoàng Tuyền Thành, còn có các trưởng lão gần thành trì đang cưỡi chiến thuyền truy tung hắn.
- Đi thôi!
Thiên Minh Thành cách nơi này không quá xa, nếu đám người Mạnh Tam gia dùng tốc độ nhanh nhất, cũng chỉ cần hai ba canh giờ. Đương nhiên, đám người mạnh gia sẽ không ngốc nghếch bay qua đó, trong thành có Truyền Tống Trận.
- Truyền tin tức về cho Địa Ngục Thành, báo cáo phủ chủ!
Sau khi Mạnh Tam gia để lại một câu, mang theo một đám người truyền tống đến Thiên Minh Thành.