Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3044 - Chương 3031: Vương Bài Trong Tay

Bất Diệt Long Đế Chương 3031: Vương bài trong tay

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Không có đạo lý này!

Hắn cũng không muốn giảng đạo lý với Tô Nguyệt Cầm, giải quyết xong Tô Nguyệt Cầm hắn mới có thể sống sót. Nếu không chờ đợi hắn chỉ có tử vong, cường giả của Mạnh gia rất nhanh sẽ đến đây.

Vù!

Hắn khống chế U Linh Vương, phóng nhanh đến, khống chế quỷ ảnh bay theo hướng này. Hắn lấy ra Thiên Biến Đỉnh, phóng ra Sát Đế Quỷ Trảm, lợi dụng uy lực thiên địa trấn áp hắn.

Một mặt khác, Lục Ly còn phóng ra Hư Không Trùng, khắp nơi toàn Hư Không Trùng. Nử tử nào cũng sẽ sợ trùng, những con trùng này không thương tổn được nàng, nhưng có thể ảnh hưởng đến nàng.

Lục Ly cường công vài lần, Tô Nguyệt Cầm cảm thấy hơi áp lực, nhất là quỷ ảnh và con trùng này, thoạt nhìn phi thường ghê tởm. Tô Nguyệt Cầm sợ tới mức sắc mặt tái nhợt.

Váy áo nàng sáng lên một luồng bạch quang, nàng vẫn mặc kiện váy dài màu trắng nhạt, đó là một kiện bảo vật phòng ngự, năm đó dựa vào bảo vật này ngăn chặn được nhiều lần tiến công của Hạ lão ma.

Xoẹt xoẹt!

Sát Đế Quỷ Trảm phóng ra, uy lực thiên địa trấn áp, hạn chế tốc độ của Tô Nguyệt Cầm. Quỷ ảnh và U Linh Vương tiến công một trái một phải, cộng thêm đám trùng ùn ùn kéo đến, khiến Tô Nguyệt Cầm có hơi luống cuống.

Tô Nguyệt Cầm cũng không hoàn toàn là bình hoa di động, nàng không chút do dự, trực tiếp vận dụng Thiên Vũ Kiếm. Hai trưởng lão đều chết dưới tay U Linh Vương, nếu bị U Linh Vương tiến đến gần, nàng tin bằng vào lực phòng ngự của mình là không ngăn được.

Thiên Vũ Kiếm sáng lên từng ánh sáng mờ, một luồng thần uy mênh mông tràn ngập, khiến không gian phụ cận đều nổi lên sóng gió. Thiên Vũ Kiếm rõ ràng cường đại hơn thần thiết của Lục Ly. Thanh kiếm này là một thanh đoạn kiếm, sau đó được phủ chủ Địa Ngục Phủ các đời ôn dưỡng tế luyện. Tuy binh khí này vẫn kém hơn Đế Binh nhưng uy lực vẫn phi thường khủng bố.

Vù vù!

Một luồng ánh sáng mờ bay ra, rất nhanh tỏa sáng, bắn thẳng đến U Linh Vương. Đối với nàng, uy hiếp của U Linh Vương lớn nhất, quỷ ảnh và Lục Ly, nàng ngược lại không sợ.

Thân là thần nữ, trong linh hồn nàng tự nhiên có yêu hồn bảo hộ, còn là yêu hồn phi thường cao cấp, lục phẩm. Nàng tin tưởng, nếu yêu hồn có thể chống lại quỷ ảnh, về phần chiến lực của Lục Ly, Tô Nguyệt Cầm căn bản không để tâm, một võ giả Nhị Kiếp còn có thể lật tung trời sao? Sát Đế Quỷ Trảm của Lục Ly bổ lên thân thể hắn, còn không kịp mang đến thương tổn gì cho nàng.

Xoẹt xoẹt!

Một ánh mờ vụt ra, tốc độ quá nhanh, U Linh Vương lại cách quá gần, căn bản không thể tránh đi, chỉ có thể di động gần đó.

Ánh mắt U Linh Vương lộ ra vẻ kinh hãi, khí tức của mảnh vỡ Thánh Binh này nó vừa cảm ứng đã thấy sợ hãi, phải biết rằng, Lục Ly trước kia dùng mảnh vỡ Thánh Binh thiếu chút nữa đập chết nó.

Cho nên khi nó phát hiện mảnh vỡ Thánh Binh được thúc giục, lập tức di động thân thể, tránh được một bộ phận hà quang, nhưng vẫn có một ít hà quang đánh lên vai trái nó. Cánh tay trái của nó bị giảo nát, vai trái cũng bị chém nát, nó phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, thống khổ không chịu nổi.

Ô ô...

Quỷ ảnh bay qua hướng khác, hóa thành một bóng đen vọt vào thân thể Tô Nguyệt Cầm. Tô Nguyệt Cầm cảm giác cả người lạnh run, một khí tức tà dị tràn ngập toàn thân nàng, khiến nàng phi thường không thoải mái, cả người đều nổi da gà, tóc gáy dựng đứng.

Loại khí tức không thoải mái này đạt đến cực điểm. Tô Nguyệt Cầm cảm thấy mình bị vứt vào đầm nước thối, loại cảm giác này khiến nàng thiếu chút nữa sụp đổ.

Quỷ ảnh điên cuồng chui vào trong linh hồn của Tô Nguyệt Cầm, bắt đầu xâm lấn linh hồn nàng. Yêu hồn trong linh hồn nàng vọt ra, khiến Tô Nguyệt Cầm khiếp sợ là yêu hồn của nàng lại chiến đấu với quỷ ảnh bất phân thắng bại, chỉ có thể miễn cưỡng chống lại.

Điều này khiến Tô Nguyệt Cầm trở nên luống xuống. Nếu yêu hồn không chống lại nổi yêu hồn, vậy linh hồn nàng sẽ hỏng mất, nàng rơi vào vạn kiếp bất phục. Trong khoảng thời gian ngắn, nàng ngây ngẩn cả người, không biết làm sao.

Không thể không nói, tuy toàn thân Tô Nguyệt Cầm toàn là bảo vật, cảnh giới cũng xem như không tồi, chiến lực cũng đặc biệt cao. Nhưng dù sao vẫn là một thần nữ, không tham gia quá nhiều chém giết đẫm máu, càng không thể thường xuyên trải qua quyết đấu sinh tử.

Năng lực thực chiến của nàng tự nhiên vẫn còn khiếm khuyết, thời khắc này, nàng lại ngây người một khắc, cường giả đang giao chiến, chỉ một khắc đã đủ trí mạng.

Lục Ly còn là người đầy kinh nghiệm, cả đời gần như xông pha trong chém giết, cơ hội tốt như thế sao có thể bỏ qua? Thân mình hắn chợt lóe, lập tức cuồng bạo vọt lên, trong tay xuất hiện thần thiết, tỏa ra hắc quang vạn trượng, hung hăng chém lên cánh tay của Tô Nguyệt Cầm.

Hắn biết nếu thần thiết này chém lên đầu Tô Nguyệt Cầm, sợ là Tô Nguyệt Cầm sẽ biến thành một thi thể không đầu. Hắn muốn bắt sống Tô Nguyệt Cầm, tự nhiên chém lên hai tay nàng.

Cảm nhận được thần uy vô cùng, Tô Nguyệt Cầm rốt cục phản ứng lại, nhưng trong mắt nàng chợt hiện lên vẻ kinh nghi. Lục Ly cầm trong tay lại là mảnh vỡ Thánh Binh? Một võ giả Nhị Kiếp nho nhỏ lại có mảnh vỡ Thánh Binh?

Thần thiết đập đến, trong đầu Tô Nguyệt Cầm lại còn nghĩ Lục Ly vì sao có mảnh vỡ Thánh Binh? Chờ nàng hoàn toàn phản ứng lại, thần thiết của Lục Ly đã quét qua.

- A...

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, giọng nói của Tô Nguyệt Cầm rất êm tai, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng thật êm tai. Hai cánh tay của Tô Nguyệt Cầm bị chém nát, hai cánh tay ngọc vung vẫy giữa không trung, máu tươi nhiễm đỏ cả bầu trời cao.

Ầm!

Lục Ly cũng không phải người thương hoa tiếc ngọc, hắn thu về thần thiết, nắm cổ Tô Nguyệt Cầm, tay còn lại đấm vào bụng Tô Nguyệt Cầm.

Rầm rầm rầm!

Lục Ly đấm từng quyền lên bụng Tô Nguyệt Cầm, váy dài sáng chói quang mang, nhiễm máu đỏ tươi, bảo vệ thân thể nàng.

Vấn đề là bảo vật cường thịnh thế nào thì có thể mạnh đến đâu chứ? Cũng không phải Đế Binh, lực lượng nắm đấm của Lục Ly rất lớn, một quyền rồi một quyền, không ngừng có lực lượng cường đại truyền vào.

Một đôi tay của Tô Nguyệt Cầm bị giảo nát, giờ đây Tô Nguyệt Cầm còn bị đấm tục vào bụng, máu tươi không ngừng phun ra, sắc mắt tái nhợt vô cùng. Trên mặt nàng đều là vẻ thống khổ, thân thể lạnh run vì sợ hãi.

Bình Luận (0)
Comment