Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Không phải Tứ Kiếp đỉnh phong, cũng là Tứ Kiếp hậu kỳ, tốc độ có lẽ nhanh hơn U Linh Vương. Cho nên Lục Ly không nắm chắc tránh được truy tung của Mạnh Tam gia. Hắn vẫn cảm ứng tình huống phía sau, nếu phía sau có không gian dao động, hắn sẽ lấy ra Thần Hành Thuyền đào tẩu ngay.
Mạng sống là quan trọng nhất, nếu chết, bảo vật sẽ thuộc về người khác, bại lộ không bại lộ đều không sao cả.
Thời gian trôi qua thật mau, mới một chút, một canh giờ đã trôi qua, Lục Ly đã phi hành không biết bao xa. Hắn chỉ biết bay về phía đông nam, bên kia là có thể đi ra khỏi La Sát Hải.
Dọc đường đi, hắn phát hiện rất nhiều thám báo. Địa Ngục Phủ hẳn đã sớm thả ra ngoài rất nhiều thám báo, cho nên Lục Ly biết hành tung của mình đang bị khống chế.
Lại bay thêm một canh giờ, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng dao động rất nhỏ, Lục Ly đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy mấy điểm rất nhanh lướt qua.
- Đến đây!
Trên mặt Lục Ly lộ vẻ chua sót, xem ra không thể không vận dụng Thần Hành Thuyền, nếu không hắn bỏ chạy không thoát. Hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, phát hiện tốc độ người phía sau phi thường khủng bố, xem ra là đám người Mạnh Tam gia không thể nghi ngờ.
- Sáu người, hẳn đều là trưởng lão của Địa Ngục Phủ!
Lục Ly hơi vuốt cằm, nhẫn trên tay sáng ngời, Thần Hành Thuyền xuất hiện. Hắn thu vào U Linh Vương, thân mình vọt vào trong Thần Hành Thuyền. Huyết Linh Nhi lập tức chui ra khỏi Thần Sơn. Thần Hành Thuyền chợt lóe sáng, sau đó hóa thành lưu tinh bay ra xa.
Người tới phía sau thật là đám người Mạnh Tam gia, ngoài người mạnh nhất Tam gia, Thái thượng trưởng lão, những cường giả khác đều đến. Hoắc lão và Vân lão cũng đến, hai người này không có biện pháp không đến. Chuyện này ảnh hưởng quá lớn, bọn họ khó trốn khỏi trách nhiệm, giờ đây, nếu không đến giải quyết, lão phủ chủ khẳng định trách phạt bọn họ.
Thần niệm của sáu người đều rất mạnh, tập trung ngay vào Lục Ly. Một khắc bọn họ phát hiện ra Lục Ly, cả đám người như trút được gánh nặng, chỉ cần đuổi kịp Lục Ly, vậy Lục Ly không thể bỏ chạy.
Ách…
Ngay sau đó, một đám người đều trợn tròn mắt, Lục Ly lấy ra một con thuyền, sau đó hóa thành một lưu quang bay đi, tốc độ kia thật dọa người. Tốc độ này còn nhanh hơn đám Mạnh Tam gia đến mấy chục lần, bọn họ làm sao đuổi theo?
- Đây là thần khí phi hành? Sao có tốc độ nhanh như vậy, Lục Tứ làm sao có bảo vật như vậy? Nếu hắn có bảo vật, sao không bỏ trốn từ sớm?
Vân lão nghĩ không thông, thì thào, Hoắc lão cũng nghĩ không thông, nhưng sau khi hắn nhận ra bảo vật này, hắn phun ra ba chữ:
- Thần Hành Thuyền!
- Thần Hành Thuyền!
Ánh mắt Mạnh Nhị gia hơi co rụt lại, bảo vật loại này hắn tự nhiên từng nghe nói đến, nhưng chưa từng gặp qua. Thần Hành Thuyền ngay cả phủ chủ đều không có, cả La Sát Hải chỉ có một người có, đó là cung chủ La Sát Cung.
Đây chính là chí bảo viễn cổ!
Hiện tại nghe nói có một đại sư có thể luyện chế, vấn đề là khó tìm ra tài liệu, giống như một trăm năm mới có thể chế tạo ra một con thuyền. Quan trọng nhất là đại sư kia không ở Tử Dương Đại Lục, cho nên căn bản không có biện pháp mua được.
Một võ giả Nhị Kiếp nho nhỏ, chỉ là tiểu binh khi gia nhập Địa Ngục Phủ, là tồn tại thấp kém nhất của Tù Binh Doanh. Sau đó cơ duyên xảo hợp cứu thần nữ, được thăng làm thống lĩnh.
Đừng nói một tiểu thống lĩnh, cho dù đường chủ hay trưởng lão bình thường, trong mắt đám người Mạnh Tam gia, đó cũng không tính là gì. Dương trưởng lão ở U Hồn Cốc quyền cao chức trọng? Nhưng hắn có bảo vật gì? Mảnh vỡ Đế Binh còn không có.
Những tài nguyên này là phi thường trân quý, có thứ tốt tự nhiên là các đại nhân vật dùng trước, các đại nhân vật không cần thì mới đến phiên trưởng lão bình thường. Về phần thống lĩnh, Đường chủ, trên cơ bản đều không đến phiên bọn họ được thứ tốt.
Hiện tại một thống lĩnh nho nhỏ, lại có một con Thần Hành Thuyền?
Mọi người nhìn thấy làm sao có thể không rung động, Vân lão cũng âm thầm hối hận, sớm biết Lục Ly có vật tốt như vậy, hắn đánh chết cũng sẽ không bỏ qua cho Lục Ly, cưỡng ép tranh đoạt cũng phải cướp được vào tay.
Tô Nguyệt Cầm còn đang hôn mê, nếu bọn họ từ trong miệng Tô Nguyệt Cầm biết được Lục Ly còn có mảnh vỡ Thánh Binh, sợ là Hoắc lão hay Vân lão đều sẽ tự tát mình?
- Được, được rồi!
Trên mặt Mạnh Tam gia lộ ra hồng quang, tuy tốc độ Thần Hành Thuyền phi thường mau, nhưng mục tiêu của hắn còn lớn hơn, hắn vừa lúc thiếu một kiện bảo vật phi hành, lần này đuổi giết Lục Ly, không ngờ có niềm vui ngoài ý muốn?
Lục Ly vừa lấy ra Thần Hành Thuyền, kinh động không ít người. Vùng hải vực này đến không ít thám báo, thám báo của ba đại thế lực còn lại, còn có rất nhiều thế lực trung cấp phái thám báo đến đây.
Thần Hành Thuyền không phải ai cũng nhận thức, nhưng Lục Ly đột nhiên lấy ra một kiện bảo vật, tốc độ dọa người như vậy, tất cả thám báo đều bị dọa, lập tức thông qua phương pháp của mình, truyền tin tức trở về.
Tin tức truyền ra khắp bốn phương tám hướng như tuyết hoa lan tỏa, một ít lão ma gần đó lập tức chiếm được tin tức, toàn bộ xuất động đến đây.
Nửa ngày, chỉ nửa ngày, thế lực cả La Sát Hải đều chiếm được tin tức.
Mục gia, Thiên Đường Các, La Sát Cung đều xuất động. Hơn nữa người xuất động không ít, Mục gia, Thiên Đường Các xuất động mười trưởng lão, còn có cường giả cấp bậc như Mạnh Tam gai mang đội.
Người La Sát Cung xuất động tương đối ít, chỉ xuất động vài người, còn là trưởng lão bình thường. Nhưng bọn họ triệu tập người xuất động, muốn đại biểu bọn họ cũng muốn chia một phần canh.
Lục Ly biến thành đầu cơ trục lợi, hoặc là nói… hắn biến thành chuột chạy qua đường, mỗi người đều muốn đánh.
Không có biện pháp!
Thực lực Lục Ly không mạnh, còn lẻ loi một mình, sau lưng không có thế lực lớn bảo hộ, trên người lại mang trọng bảo như vậy. Một con dê béo bở như thế đi vào nơi hoang dã, dã thú trong núi đều muốn gặm một miếng.
Còn có vô số lão ma xuất động, Thần Hành Thuyền này mọi người đều muốn, thứ này cho dù bán đi thì cũng là giá lên trời. Có Thần Hành Thuyền, hành tẩu ở La Sát Hải, cũng là chuyện rất có phong cách.