Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cách bờ biển La Sát Hải chỉ còn lộ trình nửa ngày, cường giả chặn đường cuối cùng đã xuất hiện.
Mấy cường giả ngăn đón cũng không phải là người của Địa Ngục Phủ, cũng không phải người của mấy thế lực lớn còn lại, mà là ba lão ma.
Ba người này xem như có chút danh tiếng, bởi vì ba người xuất động đều là liên thủ hành động, thường xuyên giết người cướp của, không chuyện ác không làm.
Hàn Tử Tiếu, Vương Vĩ, Trương Nghị, được xưng là La Sát tam quái!
Bộ dáng ba người không khác biệt lắm, nhỏ gầy, tóc bạc, y phục đen, nếp nhăn đầy mặt như vỏ cây. Bất đồng là trên mặt lão giả bên trái có nốt ruồi, lão giả bên phải lưng còng, như vậy thoạt nhìn cũng có chút khác biệt.
Ba lão ma tuyệt đối là võ giả Tứ Kiếp, chỉ không biết là võ giả Tứ Kiếp trung kỳ hay hậu kỳ. Nếu là Tứ Kiếp sơ kỳ thì tốt rồi, U Linh Vương có thể xử lý ba người.
Vù!
Ba lão giả không đợi Lục Ly quay đầu, ngang nhiên ra tay, một lão giả đánh ra một trảo lớn màu ám kim, cả trời cao đều rung chuyển, một trảo lớn vượt qua trăm trượng hung hăng cào mạnh, khiến hư không chấn động, từng đợt sóng gợn tán ra.
- Lợi hại!
Lục Ly phát hiện tốc độ Thần Hành Thuyền giảm đi, không gian nổi dậy sóng gió như sóng biển, Thần Hành Thuyền giống như thuyền nhỏ bạo nộ trong biển, tốc độ làm sao cũng không thể nhanh hơn!
Vù!
Lục Ly nháy mắt thu vào Thần Hành Thuyền, không thể đào tẩu, vậy chỉ có thể tử chiến. Thân mình hắn vọt ra, U Linh Vương xuất hiện đầu tiên. Cùng lúc đó, vô số Hư Không Trùng xuất hiện, ùn ùn kéo đến ba lão giả.
- Ha ha ha!
Hàn Tử Tiếu cười lớn, phát ra thanh âm khiến hồn thể người khác lạnh run:
- Đứa nhỏ miệng còn hôi sữa, giao ra Thần Hành Thuyền, ta còn tha cho ngươi một mạng, nếu không chúng ta tối nay không muốn ăn thịt người cũng phải ăn thịt người.
Một quái còn lại, Vương Vĩ, bay vút từ phía khác, trong mắt là quang mang dâm tà, hắn nhìn Lục Ly chằm chằm, nói:
- Đứa nhỏ, ngươi cũng thật tuấn tú, giao ra Thần Hành Thuyền, nếu không rơi vào tay lão phu, nhất định khiến ngươi sống không bằng chết.
Còn có một lão quái không nói gì, chỉ vọt đến từ một phía khác. Trong tay hắn xuất hiện một liêm đao, ánh mắt lạnh như băng, như một sứ giả địa ngục, chuyên thu gặp tính mạng của người khác.
Vù!
U Linh Vương xông ra ngoài, công kích Hàn Tử Tiếu. Lục Ly khống chế Hư Không Trùng, ở phương hướng khác phóng ra quỷ ảnh công kích Vương Vĩ, hắn tự mình vọt đến Trương Nghị.
Không thể buông tha, không thắng sẽ chết!
Ba lão ma cũng không cho Lục Ly cơ hội gì, cùng người như vậy cũng không cần nhiều lời, hoặc đánh chết ba người, hoặc bị ba người đánh chết, cướp đoạt Thần Hành Thuyền và bảo vật cả người.
Trước sống chết, Lục Ly không bảo lưu lại gì, hắn chuẩn bị vận dụng Thần Thiết, nếu bất động, hắn có lẽ phải chết, so với chết trong tay ba lão ma, có bại lộ hay không thì có quan hệ gì?
Ầm!
Tốc độ của U Linh Vương quá nhanh, chỉ một chốc đã vọt đến bên người Hàn Tử Tiếu. Hàn Tử Tiếu tự nhiên không sợ hãi, lấy ra một thiết chùy thật lớn, chiến đấu với U Linh Vương. Cây búa này của hắn va chạm lên U Linh Vương, tiếng nổ vang nặng nề vọng ra, còn có hỏa hoa sáng lên, Hàn Tử Tiếu lại bị đánh lui trăm trượng.
- Linh thú này rất mạnh, lão Vương, lão Trương, các ngươi nhanh lên đi!
Trên khuôn mặt của Hàn Tử Tiếu lộ ra vẻ ngưng trọng, thân mình chớp động như du long, cây búa trong tay liên tục đập ra. Tốc độ U Linh Vương nhanh hơn, móng vuốt chớp động như quỷ trảo, không ngừng cào đến Hàn Tử Tiếu.
Vương Vĩ cũng muốn nhanh lên, nhưng quỷ ảnh gào thét đến, tiến ngay vào linh hồn hắn, cộng thêm vô số Hư Không Trùng bay tới. Hư Không Trùng cũng không sao, hắn có thể trấn áp, vấn đề là quỷ hồn quá mạnh mẽ, linh hồn hắn có yêu hồn, nhưng rõ ràng là không chịu nổi công kích của quỷ ảnh, chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ.
La Sát tam quái sở dĩ nổi tiếng là bởi vì ba người liên thủ rất lợi hại, khi ba người liên thủ, cho dù là Tứ Kiếp hậu kỳ cũng thật đau đầu.
Chỉ là bọn họ trăm triệu không ngờ, ba người đối phó một võ giả Nhị Kiếp nho nhỏ, lại không thể liên thủ. Lục Ly thả ra một con linh thú, còn có một con quỷ quái, cuốn lấy hai người còn lại, chỉ còn lại Trương Nghị quyết chiến với Lục Ly.
Áp lực phía Trương Nghị là nhỏ nhất, hắn thấy Lục Ly vọt đến, khóe miệng lộ ra tươi cười lạnh lẽo, liêm đao kia múa may đầy trời, mang theo sát khí.
Đây không phải sát khí giả mà là sát khí chân thật, là sát khí do giết vô số người ngưng tụ thành.
Lục Ly vọt qua, sát khí bao phủ, hắn cảm giác cả người lạnh run, tốc độ lại giảm đi.
Nội tâm hắn kinh hãi, lão ma này quả nhiên thủ đoạn nghịch thiên, nếu hắn không có thủ đoạn, sẽ dần trở nên chết lặng trong sát khí. Tốc độ sẽ ngày càng chậm lại, cuối cùng dễ dàng bị mất mạng.
Lục Ly không quản được nhiều như vậy, thần niệm hắn quét khắp bốn phía, xác định gần đó không có thám báo ẩn núp, hắn phóng đến chỗ Trương Nghị như cuồng long, hoàn toàn không để ý liêm đao bổ tới.
Xuy xuy!
Liêm đao bổ lên cổ Lục Ly. Nếu là võ giả bình thường, bị liêm đao bổ trúng, sợ là đầu đã bay mất. Lục Ly hiện giờ lại không trốn, chỉ vươn một bàn tay, chộp đến chỗ liêm đao.
Hừ hừ!
Trên mặt Trương Nghị lộ ra nụ cười lạnh, Lục Ly muốn bắt giữ liêm đao của hắn, tốc độ và lực lượng của liêm đao này của hắn phi thường khủng bố, bằng tay không hắn có thể bắt giữ sao?
Ách…
Giây tiếp theo, trên mặt hắn lộ vẻ kinh ngạc. Tay Lục Ly bắt lấy liêm đao, khiến tốc độ hắn giảm đi. Liêm đao cuối cùng bổ lên cổ Lục Ly, nhưng chỉ ở trên cổ Lục Ly lưu lại một vết máu, xương cốt cũng không hề gãy, càng đừng nói bổ đầu Lục Ly xuống.
- Chết đi!
Lục Ly nổi giận, gầm lên một tiếng, thần thiết xuất hiện trong tay, truyền vào thần lực, quét ngang khắp nơi. Từng luồng hắc quang phát ra, một cỗ thần uy khủng bố đến cực hạn tràn ngập khắp nơi.
- Hả?
Trên mặt Trương Nghị lộ vẻ kinh hãi và tuyệt vọng. Hắn trăm triệu không ngờ Lục Ly lại có trọng bảo như vậy? Thần uy khủng bố kia không thể ngăn cản, có thể phá hủy hết thảy.