Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trương Nghị không hề nghĩ ngợi, lui về sau. Nhưng hắn quên, liêm đao của hắn bị Lục Ly nắm giữ, còn lực chú ý của hắn bị thần thiết hấp dẫn, cho nên không ngờ đến việc của liêm đao, muốn lui về sau mới phát hiện điểm này, hắn bị Lục Ly kéo mạnh.
Ầm!
Thần thiết đập mạnh xuống, đầu Trương Nghị nổ tung, sau đó nửa thân mình bị chém thành bột mịn, bị chết không thể chết lại. Sương máu bay lả tả đầy trời, Không Gian Giới tự động rời khỏi, liêm đao bị Lục Ly thu vào tay.
Vù!
Lục Ly thu hồi thần thiết trong nháy mắt, thứ này không thể bại lộ, nếu không sẽ bị người tra xét. Hắn thu hồi liêm đao nhanh như chớp vào không gian giới, không để ý thương thế trên cổ mình, quay đầu vọt tới Vương Vĩ.
- Cái gì?
Hàn Tử Tiếu đang khổ chiến với U Linh Vương, nhìn lướt qua, thần tình hoảng sợ. Hắn đang khổ chiến với U Linh Vương, cũng không có quá nhiều tinh lực chú ý Lục Ly. Tốc độ của U Linh Vương quá nhanh, nếu hắn phân ra quá nhiều tinh lực, sợ là hắn sẽ bị U Linh Vương cào chết.
Vừa rồi Lục Ly phóng thích thần thiết, thần uy rất khủng bố, hắn mới quét thần niệm ra, phát hiện Trương Nghị đã biến thành thi thể, hắn còn không thấy rõ ràng Trương Nghị chết thế nào?
Ách?
Vương Vĩ cũng như thế, hắn đang đau khổ khống chế hồn lực ngăn cản thế công của quỷ ảnh. Thần uy của thần thiết đánh thức hắn, thần niệm hắn đảo qua, phát hiện Trương Nghị đã chết, Lục Ly vọt đến chỗ hắn.
Hắn sợ tới mức hồn phi phách tán, hồn vía lên mây. Lục Ly có thể chém giết Trương Nghị trong nháy mắt, chiến lực của hắn và Trương Nghị không khác biệt lắm. Giờ quỷ ảnh còn đang điên cuồng công kích linh hồn hắn, hắn có thể ngăn trở Lục Ly sao?
- Trốn đi!
Hắn và Hàn Tử Tiếu cách đó không xa, liếc nhìn nhau, hai người đều không chần chờ. Trên người Lục Ly khẳng định có trọng bảo, thần uy vừa rồi là do trọng bảo phóng ra.
Tuy bảo vật rất tốt, nhưng hai người cũng không có mạng cầm, không trốn, hai người đều phải chết ở đây.
- Còn có thể trốn sao?
Long Dực của Lục Ly xuất hiện, tốc độ lập tức đạt cực hạn. Hắn cách Vương Vĩ vốn không xa, nháy mắt liền vọt qua. Hắn không phóng thích thần thiết, bởi vì thần lực của hắn không còn nhiều lắm, cho dù phóng thích thần thiết cũng không thể đạt uy lực mạnh nhất.
Hắn áp dụng một loại đấu pháp phi thường nguyên thủy, trực tiếp ôm lấy Vương Vĩ, lợi dựng lực lượng cường đại ôm hắn, hai đấm đột nhiên đấm liên tục sau lưng hắn, đồng thời dùng đầu va chạm mạnh lên đầu Vương Vĩ...
Hắn tin tưởng năng lực của quỷ ảnh này, Vương Vĩ này vẫn không nhúc nhích, rõ ràng đang đau khổ chống lại thế công của quỷ ảnh. Vậy chỉ cần hắn ảnh hưởng Vương Vĩ, Vương Vĩ cuối cùng sẽ bị quỷ ảnh xé rách linh hồn.
Thân thể Lục Ly cường đại thế nào?
Dáng người Vương Vĩ vốn nhỏ gầy, bị Lục Ly ôm lấy, giống như ôm một đứa nhỏ, căn bản không thể giãy thoát. Hai đấm của Lục Ly hung hăng đấm xuống, va chạm nhanh như tia chớp.
Thân thể của Vương Vĩ cũng không quá yếu, nhưng so với Lục Ly vẫn có chút chênh lệch. Dưới va chạm mãnh liệt này, Vương Vĩ nhất thời đầu rơi máu chảy, phía sau lưng truyền đến đau nhức, nội tạng cũng hơi bị chấn thương.
Đầu rơi máu chảy, nội tạng bị thương, đây cũng không có gì!
Vấn đề mấu chốt nhất là ở quỷ ảnh, bị Lục Ly quấy nhiễu, Vương Vĩ không thể toàn lực ứng phó công kích của quỷ ảnh, yêu hồn của hắn rất nhanh không chống đỡ nổi, bị quỷ ảnh xé rách.
A...
Yêu hồn bị xé rách, linh hồn của Vương Vĩ biến thành không còn phòng vệ, quỷ ảnh vọt vào, trực tiếp hao mồn linh hồn hắn, Vương Vĩ hồn phi phách tán, không gian giới tự động thoát ly.
Bịch!
Lục Ly tùy tay vứt đi thi thể của Vương Vĩ, quỷ ảnh gào thét, ánh mắt Lục Ly nhìn Hàn Tử Tiếu cách đó không xa. Cả người Hàn Tử Tiếu tóc gáy dựng đứng, giống như một con cự thú bị theo dõi.
Vốn nghĩ rằng Lục Ly chỉ là một con dê con, hiện tại xem ra cũng là một mãnh khổ khoác da dê. Giờ đây, mãnh hổ này nhếch mép lộ răng nanh cười với hắn, hắn làm sao không kinh hãi.
Vù!
Hắn không quản gì nữa, một búa đánh lui U Linh Vương, thân mình như mũi tên nhọn bay đi xa xa. Lục Ly làm sao để hắn đào tẩu? Lập tức khống chế quỷ ảnh đuổi theo, U Linh Vương cũng lập tức đuổi theo.
Vù!
Lục Ly không đuổi theo, tốc độ không đủ nhanh. Tốc độ của Hàn Tử Tiếu kém hơn U Linh Vương, tốc độ của quỷ ảnh cũng đủ nhanh, thoải mái đuổi theo Hàn Tử Tiếu, có U Linh Vương phối hợp quỷ ảnh, Hàn Tử Tiếu này chạy không thoát.
Lục Ly thu vào Hư Không Trùng, thân mình phóng vào biển như sét đánh, phía trước hắn dùng thần niệm tra xét, cũng không tra xét chi tiết. Giờ đây thúc giục Đại Đạo Chi Ngân tra xét, hắn phát hiện đáy biển có mấy thám báo ẩn núp. Thuật ẩn núp của mấy thám báo này rất cao minh, dung hợp một thể với đá ngầm dưới đáy biển.
Nếu đánh chết hai võ giả Tứ Kiếp này, Hàn Tử Tiếu cũng không chạy thoát. Lục Ly tự nhiên sẽ không bại lộ thần thiết, mấy chục thám báo này hắn phải đánh chết.
Sau nửa nén hương, Lục Ly đánh chết tất cả thám báo, hắn rất nhanh bay đến đối diện. Hắn có thể thông qua tinh thần liên hệ cảm ứng vị trí của U Linh Vương.
Quả nhiên!
Chỉ là đuổi theo nửa canh giờ, Lục Ly thấy được U Linh Vương và Hàn Tử Tiếu. Hàn Tử Tiếu hơi thảm, yêu hồn của hắn cũng không quá cường đại, cùng cấp bậc với Vương Vĩ. Nếu chỉ là U Linh Vương hoặc quỷ ảnh, hắn có thể chống đỡ. Nếu cả hai cùng đánh, có hơi chịu không nổi.
Khi Lục Ly đi qua, vết thương của hắn đã phủ khắp nơi, một cánh tay bị U Linh Vương cào nát, ngực lưng đùi toàn là vết thương, vô cùng thê thảm.
Khi Hàn Tử Tiếu thấy Lục Ly bay đến, ánh mắt hắn lộ vẻ tuyệt vọng. Hắn nghĩ nghĩ, cắn răng rống lên:
- Lục Tứ, ta cung cấp ít tình báo cho ngươi, đổi một mạng của ta thế nào? Để chiến thú của ngươi dừng lại đi.
- Tình báo?
Lục Ly nhíu mày nói:
- Nói thử xem, ngươi còn có thể chống đỡ một hồi, nói không tốt, vậy đi chết đi.
Hàn Tử Tiếu nóng nảy, cũng không dám chậm trễ thời gian, vừa cực lực chống công kích U Linh Vương, vừa nói.