Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trên mặt Liễu Thiên Thiên vừa rồi còn là tươi cười ngọt ngào, trong nháy mắt biến sắc, trong đôi mắt đều là vẻ kinh nghi, chỉ vào Lục Ly nói:
- Chỉ bằng hắn? Thần tử? Hồ thúc thúc, ngươi xác định?
- Càn quấy!
Vẻ mặt Hồ Bất Quy nghiêm nghị, khiển trách:
- Liễu Thiên Thiên, ngươi có thái độ gì? Để tay xuống, đây là thần tử được cung chủ tự mình chọn, mau nhận lỗi với thần tử.
- Chuyện này…
Trên mặt đám người đi theo Lưu trưởng lão cũng là vẻ kinh ngạc, nếu lời này không phải Hồ Bất Quy nói, sợ là bọn họ không ai tin tưởng. Một Nhị Kiếp Thiên Thần? Lại có thể làm thần tử? Phải biết rằng những người La Sát Cung cạnh tranh vị trí thần tử, thấp nhất cũng là Tam Kiếp đỉnh phong, võ giả Tứ Kiếp cũng không hề ít.
Tiểu Lạt Tiêu trước mắt này cũng muốn cạnh tranh, một khi được vị trí này, La Sát Cung sẽ không có thần tử, chỉ có thần nữ.
Cho nên giờ đây, biểu tình của Tiểu Lạt Tiêu có thể lý giải. Vị trí của mình bị đoạt đi, quan trọng nhất là một người thoạt nhìn như phế vật loại đoạt vị trí của mình, nàng làm sao không tức giận?
Hừ hừ hừ!
Liễu Thiên Thiên cũng không nhân lỗi, bất quá rút cái tay đang chỉ vào mũi Lục Ly. Nàng nhìn cũng không nhìn Lục Ly, chắp tay với Hồ Bất Quy, trực tiếp bay đi. Sau đó Truyền Tống Trận sáng lên, vậy mà truyền tống đi mất.
Lục Ly từ đầu đến cuối đều thật bình thản, cho dù là bị Liễu Thiên Thiên chỉ vào mũi, hắn cũng không tỏ vẻ gì. Hắn dùng dư quang liếc nhìn Hồ Bất Quy, nội tâm cười lạnh.
Con cáo già Hồ Bất Quy này đang cố ý đi?
Uy hiếp hắn rõ ràng, có lẽ chờ hắn đi La Sát Đảo, chờ đợi hắn là vô số đả kích ngấm ngầm hoặc công khai. Đám cạnh tranh vị trí thần tử thần nữ kia sẽ chen chúc đến, muốn hạ bệ hắn. Đến lúc đó có thể chứng minh với La Yên Phi, các nàng mới là thích hợp làm thần nữ thần tử nhất…
Hồ Bất Quy đang tạo áp lực với hắn, để hắn ngoan ngoãn nương tựa vào hệ mạch của bọn họ. Lục Ly không có chỗ dựa vững chắc, tuy là do La Yên Phi đích thân chọn, nhưng La Phi Yên sẽ quản việc này sao?
Một thần tử không thể phục chúng, La Phi Yên cũng sẽ không coi trọng, nếu bị người ám sát, nàng hẳn chỉ hạ lệnh trừng phạt một chút thôi?
Vù vù!
Ánh mắt Lục Ly hướng đến đám người Lưu trưởng lão, phát hiện trong mắt bọn họ đều là ý bất thiện, thật rõ ràng, nhóm người này là người hệ mạch Liễu trưởng lão kia. Nội tâm hắn trở nên trầm trọng, thần tử này sợ là không dễ làm.
“Mặc kệ, sống tốt trước đã!”
Đôi mắt Lục Ly trở nên lạnh lùng, nếu không phải La Yên Phi ra mặt, giờ đây hắn đã sớm chết rồi. Mạng này của hắn được nhặt trở về, cho dù chết ở La Sát Đảo cũng không vấn đề gì.
La Sát Đảo là một trong bốn đại đảo của La Sát Hải, không chỉ có một đảo nhỏ, mà là do một chủ đảo, ba vệ đảo tạo thành.
Chủ đảo rất lớn, lớn gấp mấy trăm Thiên Ma Đảo, bên trong có ba tòa chủ thành, trăm tòa đại thành, mấy ngàn tiểu thành. Địa hình trong đảo kỳ lạ, có vô số linh sơn, phúc địa, linh động, còn có rất nhiều địa hình kỳ quái.
La Sát Thành ở giữa chủ đảo, nơi đó có một chỗ phúc địa lớn nhất, tổng cộng có chín mươi chín tòa linh sơn. Trong những linh sơn này đều là cung điện, sống mấy chục vạn người.
Nơi này là khu vực trung tâm của La Sát Cung, phần lớn cường giả trưởng lão, người nhà tộc nhân của bọn họ đều ở nơi này. Nơi này là thánh địa của La Sát Cung, có thể sống ở nơi này là mục tiêu phấn đấu của tất cả đệ tử La Sát Cung.
Thanh Vân Phong!
Đỉnh núi này ở gần Phi Tiên Phong, đỉnh núi cao nhất nơi này. Trong Phi Tiên Phong có chỗ ở của La Phi Yên, không có trưởng lão nào có tư cách ở lại. Đương nhiên nghe nói bên trong có trên trăm nam sủng, nhưng những người này không bao giờ đi đường bình thường, giống như một con chim hoàng yến, rất nhiều người của La Sát Cung đều chưa từng gặp. Có lẽ chỉ có một vài trưởng lão cường đại biết được một ít nội tình.
Lục Ly được an bài trong Thanh Vân Phong, hắn có được một tòa trang viên độc lập, còn được bố trí mười tám thị nữ, một đội hộ vệ.
Hắn vốn nghĩ sau khi đến nơi này, lập tức sẽ có một đám công tử tiểu thư tìm đến cửa, trực tiếp tìm hắn đấu một trận,… Lại không ngờ rằng sau khi hắn đến nơi này, mọi thứ vẫn thật an tĩnh, không ai đến quấy rầy.
Hồ Bất Quy đưa hắn đến nơi này, dặn dò hắn nghỉ ngơi trước vài ngày. Không có việc gì có thể đi dạo làm quen ở gần đây, có gì cần thì phân phó hộ vệ thống lĩnh. Qua một thời gian nữa sẽ chính thức dẫn hắn đi nhận thức tất cả trưởng lão và đệ tử, công bố thân phận của hắn, lại không nghĩ rằng, phải đợi đến bốn năm ngày.
Nếu không ai tìm đến gây sự, Lục Ly ngược lại trở nên rảnh rỗi, không có việc gì thì đi dạo ở trong trang viên, ngẫu nhiên nói chuyện phiếm với hộ vệ thống lĩnh, chọc ghẹo tiểu thị nữ, bế quan tu luyện, mỗi ngày sống cũng thật thích ý.
- Nếu vẫn tiếp tục như vậy thì sẽ thật thoải mái!
Ngày thứ sáu, Lục Ly thoải mái tắm rửa trong ao, đang chuẩn bị tu luyện, một thị nữ đi đến, trong tay cầm một bộ đồ mới, quỳ trên mặt đất nói:
- Thần tử, đây là xiêm y Nội Vụ Đường đưa tới, làm riêng cho người, mời người thay. Nội Vụ Đường có một thống lĩnh đến đây, nói đợi lát nữa dẫn người đi Trưởng Lão Điện.
- Biết rồi, lui xuống đi!
Lục Ly phất phất tay, thị nữ đỏ mặt đi ra ngoài, ánh mắt nhìn cơ ngực lõa lổ của Lục Ly, thoạt nhìn hơi ngượng ngùng. Vẻ mặt Lục Ly không chút thay đổi đứng lên, thị nữ này diễn trò thật không chuyên nghiệp, dụng ý muốn quyến rũ mình thật rõ ràng. Có thể bước lên giường mình, thân phận thị nữ của nàng ta lập tức sẽ thăng cấp, chuyện này cũng có thể lý giải.