Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly lại nhìn về phía Hồ Thiên Quân, Quỷ Ảnh nhập thể, Hồ Thiên Quân không có quá nhiều kinh hoảng, thế nhưng sau khi phi kiếm bay đến, sắc mặt hắn hơi có chút tái nhợt. Trong linh hồn có Quỷ Ảnh công kích, phi kiếm lại xuất hiện ở khắp nơi, hơn nữa còn có vô số sâu, chuyện này làm cho hắn khổ không nói nổi.
Lục Ly yên tâm xuống, chuyên tâm đối phó Đàm Long. Trong ba người thì Đàm Long yếu nhất, vừa rồi va chạm với chiến xa, Lục Ly cũng chỉ cảm giác cánh tay hơi đau nhức, không thể làm cho hắn bị thương trí mạng.
Hắn không liều chết với Đàm Long, mà dựa vào tốc độ cực nhanh bay lượn ở xung quanh, không ngừng khống chế phi kiếm công kích Hồ Thiên Quân, thỉnh thoảng còn đâm mấy kiếm về phía Ninh Ngạo.
- Lục Ly, có gan đừng chạy! Ngươi có phải nam nhân hay không?
Tốc độ Đàm Long không bằng Lục Ly, chỉ có thể chạy theo phía sau Lục Ly, hắn giận không thể ta, không ngừng hét to. Hắn biết Hồ Thiên Quân và Ninh Ngạo bên kia sắp không chống đỡ được, nếu hai người bị giết mà nói, chờ đợi hắn chính là tử vong.
- Đàm Long, có phải ngươi ngốc hay không?
Lục Ly trợn trắng mắt, lạnh nhạt nói:
- Ba người các ngươi vây giết ta, đã là ba đánh một rồi, ngươi còn bảo ta đứng lại không được cử động? Thật không biết tại sao thái thượng trưởng lão lại có một tên hậu bối ngu xuẩn như ngươi? Làm mất hết mặt mũi Đàm gia các ngươi! Mặt khác, không ngờ ba người các ngươi dám mưu hại Thần Tử, sau khi trở về, ta nhất định phải đòi gia tộc các ngươi cho ta một lời giải thích!
Lục Ly nói quang minh lẫm liệt, khí thế như hồng, thanh âm như sấm, chấn cho màng tai ba người đau nhói. Sắc mặt ba người trở nên tái nhợt, bởi vì giờ phút này ba người rơi vào hạ phong, nếu bị Lục Ly đánh chết, vậy cái gì cũng không cần phải nói, nếu bị bắt, chờ về tới La Sát Cung, sẽ càng phiền toái hơn.
Ba người nỗ lực giãy giụa, nhưng bọn hắn càng nóng vội, càng dễ xảy ra vấn đề, một khi tâm không đủ bình tĩnh, sẽ dễ dàng lộ ra sơ hở. U Linh Vương công kích sẽ không lưu tình, một bên nội tâm sốt ruột, một bên bình tĩnh công kích, rất nhanh toàn thân Ninh Ngạo đều bị thương.
Hồ Thiên Quân là con cháu Hồ Nhất Đao, tuy Hồ Nhất Đao là trưởng lão Chiến Đường, nhưng không có nghĩa có vô tận tài nguyên, cấp bậc Yêu Hồn bên trong linh hồn Hồ Thiên Quân không cao, chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ được Quỷ Ảnh công kích.
Bị phi kiếm của Lục Ly quấy rầy, Hồ Thiên Quân khổ không nói nổi, trên người đã có nhiều chỗ bị thương. Đoán chừng không chống đỡ được lâu nữa, nếu tiếp tục đi xuống rất nhiều chỗ trên thân thể sẽ xuất hiện huyết động.
Đàm Long nổi giận, một mực đuổi theo Lục Ly, nhưng Lục Ly không muốn chính diện giao thủ với hắn, mỗi lần hắn phóng thích chiến xa, Lục Ly sẽ dùng một quyền đánh bay chiến xa, Đàm Long không đuổi kịp Lục Ly, chỉ có thể chạy vòng vòng theo hắn.
- A!
Lại nửa nén hương trôi qua, Ninh Ngạo phát ra một tiếng hét thảm, một bàn tay của hắn bị U Linh Vương xé rách, đau đến mức kêu oai oái. Cả người hắn toàn là vết cào, chảy máu quá nhiều khiến tốc độ phản ứng của hắn giảm đi.
- Xong rồi…
Trên mặt Ninh Ngạo lộ ra vẻ ảm đạm, sợ là lần này thất bại rồi, cho dù không chết, ít nhất cũng bị Lục Ly đánh cho thương nặng, chỉ có thể xem Lục Ly có lưu lại một đường sống hay không.
- A!
Rất nhanh, Hồ Thiên Quân cũng phát ra một tiếng hét thảm, một chân của hắn bị phi kiếm chặt đứt, phi kiếm lượn một vòng, lúc bay trở về, cái chân còn lại của hắn cũng bị chặt đứt.
Thật ra chân bị chặt đứt, không có ảnh hưởng quá lớn đến chiến lực. Vấn đề là Lục Ly có thể chặt đứt hai chân hắn, thì cũng có thể chặt đứt hai tay hắn, trận chiến này bọn họ đã thất bại thảm hại.
Đàm Long tức giận không thôi, nhìn thấy Ninh Ngạo và Hồ Thiên Quân thê thảm như thế, hắn giống như thấy được kết cục của chính mình. Hắn gào thét lên:
- Lục Ly, ngươi có gan thì giết chúng ta đi!
- Các ngươi nghĩ nhiều rồi…
Lục Ly cười lạnh, nói:
- Đối với ta mà nói sự sống chết của các ngươi chả là cái cóc khô gì, nếu không phải là gia tộc của các ngươi, bóp chết các ngươi cũng đơn giản như là con kiến vậy. Các ngươi yên tâm, ta sẽ mang các ngươi về, để trưởng bối các ngươi cẩn thận dạy dỗ giáo các ngươi đạo lý làm người.
- Hưu!
Phi kiếm của Lục Ly xuyên phá trường không, đâm vào thần đan Ninh Ngạo, Ninh Ngạo phát ra một tiếng kêu thảm thiết, thân mình lập tức rơi xuống. U Linh Vương và Quỷ Ảnh hợp lại, cùng nhau công kích Đàm Long.
Đàm Long vốn đang đuổi giết Lục Ly, sau khi bị U Linh Vương và Quỷ Ảnh công kích, lập tức khổ không thể tả, Lục Ly nhìn Hồ Thiên Quân nói:
- Hồ Thiên Quân, quan hệ giữa ta và Hồ trưởng lão không tệ lắm, ta cho ngươi một chút thể diện. Ngoan ngoãn đứng im đấy, để ta phong ấn thần đan của ngươi, nếu không kết cục của ngươi sẽ giống như Ninh Ngạo.
Trên mặt Hồ Thiên Quân hiện đầy chua xót, thấy Lục Ly bay tới, trong mắt loé lên vẻ rối rắm, bảo tháp trong tay lúc sáng lúc tối, giống như đang do dự có tiếp tục công kích hay không.
- Đừng tự rước lấy nhục, chiến lực của ngươi có thể mạnh hơn La Sát Tam Quái sao? Lục Ly truyền âm cho Hồ Thiên Quân:
- Nếu còn dám làm xằng làm bậy, ta sẽ phế đi thần đan của ngươi, chặt đứt hai tay ngươi.
Lục Ly bay đến, cuối cùng Hồ Thiên Quân cũng bất đắc dĩ thu Dị Bảo lại, mặc cho Lục Ly phong ấn thần đan và linh hồn hắn. Hắn lấy ra đan dược nuốt vào, vẻ mặt như tro tàn, cười khổ nói:
- Được, Thần Tử, ngươi thắng!
- A!
Đàm Long bên kia vô cùng thảm, dưới sự công kích của Quỷ Ảnh và U Linh Vương, rất nhanh hắn đã biến thành huyết nhân, thần đan cũng bị U Linh Vương tươi sống chụp vỡ, nếu không phải Lục Ly khống chế U Linh Vương mà nói, giờ phút này Đàm Long đã bị xé thành thịt nát.
- Hưu!
Lục Ly bay qua, lấy Thiên Tà Châu ra, ném ba người vào, đồng thời phái Huyết Linh Nhi và Quỷ Ảnh đi vào giám thị bọn họ, nếu có bất luận dị động gì, Huyết Linh Nhi sẽ báo cho hắn trước tiên.
- Ngoan ngoãn đợi ở bên trong!