Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn thường xuyên hành tẩu một mình ở trong hoang lĩnh, đi lại ở nơi nguy hiểm tuyệt địa, dưới cái nhìn của hắn Thiên Hà Giới cũng không nguy hiểm lắm, trừ phi vận khí quá kém, gặp phải mấy con Quỷ Hoả Vương.
- Ngao ngao!
Một đường phi hành hơn bốn canh giờ, rốt cuộc Lục Ly cũng gặp phải cục diện làm cho hắn có chút áp lực, trong một mảnh rừng rậm màu đỏ lửa ở phía trước có mấy trăm đầu Hỏa Viêm Thú và vô số Hỏa Nghĩ lao ra.
- Ong!
Lục Ly không dám khinh thường, trước tiên thả U Linh Vương ra, U Linh Vương hóa thành một đạo tàn ảnh xông ra ngoài. Mặt khác Lục Ly cũng thả Quỷ Ảnh ra, để Quỷ Ảnh đối phó Hỏa Nghĩ. Lục Ly còn thả ra Hư Không Trùng, thử đi cắn nuốt Hỏa Nghĩ.
Phòng ngự và tốc độ của Hỏa Nghĩ đều rất mạnh, công kích nhờ vào nọc độc, khuyết điểm duy nhất chính là linh hồn rất yếu, cho nên để Quỷ Ảnh đi công kích là thích hợp nhất.
Quả nhiên!
Quỷ ảnh gào thét bay đi, vòng quanh phía trên một đám Hỏa Nghĩ, trong nháy mắt đám Hỏa Nghĩ kia đều bất động, linh hồn bị Quỷ Ảnh cắn nuốt. Lục Ly thấy một màn như vậy thì hoàn toàn yên tâm, ánh mắt nhìn về Hư Không Trùng.
Hư Không Trùng cắn nuốt cũng rất nhanh, đáng tiếc Hư Không Trùng không có thăng cấp, chỉ phân tách ra mà thôi, Lục Ly lại khống chế Hư Không Trùng đi cắn nuốt Hỏa Viêm Thú, kết quả vẫn là như thế.
U Linh Vương thế không thể đỡ, mỗi lần hiện lên ở bên cạnh Hỏa Viêm Thú, đầu Hỏa Viêm Thú kia sẽ lập tức sẽ bị xé rách. Lục Ly vốn định ra tay công kích một chút, nhưng phát hiện U Linh Vương và Quỷ Ảnh quá mạnh, không cần hắn ra tay.
Sau hai nén hương, U Linh Vương và Quỷ Ảnh đã quay lại, trên mặt đất toàn là chân gãy tay cụt và thi thể của Hỏa Nghĩ. Lục Ly thu hồi U Linh Vương và Quỷ Ảnh, nội tâm trầm tư lên. Xem ra phải nghĩ chút biện pháp khiến cho U Linh Vương và Quỷ Ảnh tiếp tục mạnh lên, hai thứ này chính là can tướng đắc lực của hắn, nếu có thể không ngừng mạnh lên mà nói, coi như gặp phải Tứ Kiếp Thiên Thần cường đại, hắn cũng không phải không có lực chiến một trận.
Tiếp tục đi về phía trước, trên đường đi gặp phải không ít Hỏa Mị Tinh Hỏa Viêm Thú và Hỏa Nghĩ, nhưng đối với Lục Ly mà nói chỉ có chút phiền toái mà thôi, chứ không thể mang đến bất luận uy hiếp gì cho hắn.
Bốn ngày sau, Lục Ly tìm một chỗ nghỉ ngơi, hắn ở trong một ngọn núi đá trụi lủi đào ra một cái hang, sau khi bố trí một ít thần văn, liền nhắm mắt nghỉ ngơi.
Đêm dần dần tối lại, khắp nơi là một mảnh yên tĩnh, nơi này không có bất cứ côn trùng điểu thú gì, chỉ có những tà ma quái thú được dưỡng dục ra. Cho nên xung quanh vô cùng yên tĩnh, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
Lúc sáng sớm, đột nhiên hai mắt Lục Ly mở ra, trong con ngươi là một mảnh lạnh băng.
Nơi xa có âm thanh không gian dao động rất nhỏ truyền đến, tuy vô cùng nhỏ nhưng lực cảm giác của Lục Ly nhạy bén như nào? Hắn lập tức cảm ứng được. Hơn nữa hắn còn có thể rõ ràng phán đoán ra, người tới không phải là tà ma quái thú, mà là người, ba người.
Đàm Long, Ninh Ngạo, Hồ Thiên Quân!
Lục Ly không cần tra xét, cũng có thể dễ dàng phán đoán ra là ba người bọn họ, bởi vì đây là ba vị Tứ Kiếp Thiên Thần, có khí tức sinh mệnh rất trẻ tuổi. Khóe miệng Lục Ly lộ ra một nụ cười lạnh lẽo, hắn không tìm bọn họ gây phiền toái, ba người này lại muốn dồn hắn vào chỗ chết?
Xử lý Thần Tử, bọn họ mới có hy vọng thượng vị?
Hắn tiếp tục giả bộ ngủ say, không phóng thích thần niệm tra xét, mà thúc giục Đại Đạo Chi Ngân đi cảm ứng. Tất cả tình huống trong phạm vi trăm dặm hắn đều nắm rõ như lòng bàn tay, hắn cũng có thể cảm giác rõ ràng sát ý trong mắt mấy người.
Hắn yên lặng lấy ra một viên tinh thạch ký ức, chuẩn bị lát nữa ghi lại cảnh chiến đấu, sau này mang đến Trưởng Lão Điện, xem những lão quái vật kia có gì để nói?
Ba người yên lặng tới gần Lục Ly, tiếp theo phân tán ra, đứng thành hình tam giác, ba người liếc nhau, gần như đồng thời lấy ra Dị Bảo, đánh về phía ngọn núi Lục Ly đang ở, chuẩn bị một kích giết chết hắn.
- Hưu!
Lục Ly phá sơn bay ra trước một giây, hắn vừa bay ra, toàn bộ tiểu sơn liền nứt vỡ, Lục Ly lộ vẻ tức giận, hét lớn:
- Đàm Long, Ninh Ngạo, Hồ Thiên Quân, các ngươi muốn làm gì? Mưu hại Thần Tử sao? Các ngươi thật to gan.
- Hắc hắc!
Đàm Long cười lạnh nói:
- Thần Tử còn sống mới là Thần Tử, Thần Tử chết rồi cái rắm cũng không phải. Lục Ly... Đừng trách chúng ta tàn nhẫn, mà là do ngươi lấy được đồ vật không nên lấy, đi chết đi!
- Hưu!
Ba người khống chế Dị Bảo bay về, tiếp theo hóa thành ba đạo lưu quang công kích Lục Ly. Ninh Ngạo và Hồ Thiên Quân không nói một lời, những lời nói kia đều là vô nghĩa không có bất luận ý nghĩa gì, không thể đánh chết Lục Ly, hơn nữa ba người còn gây ra phiền toái lớn.
- Ong!
Lục Ly thả U Linh Vương và Quỷ Ảnh ra, phân biệt bay về phía Hồ Thiên Quân và Ninh Ngạo. Cùng lúc đó hắn cũng phóng thích ra vô số Hư Không Trùng, không cầu lập công, chỉ cần có thể hơi cầm chân ba người một chút là được.
Hắn mở ra long dực, phi kiếm xuất hiện, va chạm với tòa bảo tháp của Hồ Thiên Quân, còn nắm tay hắn thì lấp lánh kim quang, nện lên chiến xa Đàm Long.
- Ầm ầm ầm!
Hai tiếng nổ nặng nề vang lên, phi kiếm và bảo tháp đều bay ngược ra ngoài, Lục Ly và chiến xa cũng như thế. Hào quang sáng lấp lánh, khí tức khủng bố phá vỡ thương khung, sóng xung kích cuồng bạo san bằng các ngọn núi ở gần, dưới đất cũng bị cạo ra một mảng.
Ninh Ngạo cầm bạch cốt đại bổng trong tay, chém giết cùng U Linh Vương. Chiến lực của Ninh Ngạo mạnh hơn so với Trương Dã một ít, tuy U Linh Vương chụp được hắn một trảo, nhưng cũng bị hắn đánh trúng bả vai. Bạch cốt đại bổng của hắn là Dị Bảo, nên bả vai U Linh Vương lập tức đầm đìa máu tươi.
- Ha ha!
Lục Ly nhìn thấy sau lưng Ninh Ngạo bị cào đến máu chảy đầm đìa, chiến giáp vỡ vụn thì nội tâm vui mừng. Tốc độ U Linh Vương rất nhanh, Ninh Ngạo không giết chết được nó, U Linh Vương bị thương một chút không sao cả, ném vào trong Thần Sơn là có thể nhẹ nhàng khôi phục.