Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3083 - Chương 3070: Không Cách Nào Vượt Qua

Bất Diệt Long Đế Chương 3070: Không Cách Nào Vượt Qua

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Một vị tiểu thư quần áo bị máu nhiễm đỏ, lộ vẻ đáng thương nhìn Lục Ly nói:

- Thần Tử, ngài đại nhân đại lượng, cứu chúng ta đi, ngài không mang theo chúng ta đi, chúng ta đều sẽ chết.

- Đúng vậy, Thần Tử, trước kia là chúng ta không đúng, chúng ta đều biết sai rồi. Ngài nhất định phải cứu chúng ta, không có ngài, khẳng định chúng ta đều không sống nổi.

- Thần Tử, lần này trở về, nhất định chúng ta sẽ báo công của ngài lên Trưởng Lão Điện, về sau chúng ta sẽ đi theo ngài.

Có mấy vị công tử cũng đi tới, tỏ vẻ trịnh trọng nói với Lục Ly, tư thái đều vô cùng thấp, thoạt nhìn như là một đám trẻ con đáng thương.

Lục Ly vẫn không tỏ vẻ gì như cũ, nhóm người này đều là con cháu đại gia tộc, lòng dạ thâm sâu, rất hiểu diễn kịch. Giờ phút này thoạt nhìn rất đáng thương, nói lời ngon ngọt, nhưng đoán chừng sau khi an toàn sẽ xoay người mắng chửi người cũng không biết chừng.

Viên Linh Vận thấy Lục Ly vẫn không trả lời, nàng cắn răng, muốn khuỵ hai chân định quỳ xuống, lực cảm giác của Lục Ly nhạy bén như nào? Bàn tay lập tức bắt được bả vai Viên Linh Vận, hắn hờ hững nhìn Viên Linh Vận nói:

- Được rồi, không cần như thế, ta mang các ngươi trở về.

- Đa tạ Thần Tử!

Trên mặt Viên Linh Vận lộ ra vẻ vui mừng, gương mặt mấy vị tiểu thư cũng nổi lên hồng quang, đám công tử kia thì thở ra một hơi thật dài. Ba người Đàm Long biến mất mấy ngày rồi, xem tình huống rất có khả năng không về được, dựa vào Viên Linh Vận bọn họ không trở về Thiên Hà Thành được.

- Tất cả nghỉ ngơi chữa thương tại chỗ, nửa ngày sau xuất phát!

Lục Ly phất tay, thân thể bay lên, đi đến một ngọn núi nhỏ gần đó ngồi xếp bằng tu luyện. Đám công tử tiểu thư kia lập tức hành động, sự trấn định và thực lực cường đại của Lục Ly, khiến các nàng tìm được người tin cậy, đám người đều thả lỏng lại.

Trên người các nàng không thiếu linh dược, mọi người tự tìm chỗ ngồi xếp bằng xuống chữa thương. Viên Linh Vận sắp xếp hai người tuần tra ở xung quanh, còn mình thì bay về phía Lục Ly.

Viên Linh Vận không bị thương, trên người cũng không có máu, lúc tới gần mùi thơm cơ thể xông vào mũi, nhưng Lục Ly không có mở mắt, mà tiếp tục ngồi xếp bằng.

Viên Linh Vận đứng ở bên người Lục Ly, suy nghĩ từ trên cao nhìn xuống như vậy không lễ phép với Lục Ly, nàng lấy ra một cái đệm hương bồ ngồi xếp bằng lên, nhìn qua gò má Lục Ly hỏi:

- Thần Tử, ngươi có từng nhìn thấy Đàm Long Ninh Ngạo Hồ Thiên Quân?

- Có thấy!

Lục Ly lạnh nhạt trả lời, nội tâm Viên Linh Vận trầm xuống, gương mặt xinh đẹp khẽ biến hỏi:

- Bọn họ… Còn sống chứ?

- Gần như vậy!

Lục Ly mở to mắt, lấy ra một viên ký ức thạch ném tới, Viên Linh Vận ngẩn ra tiếp theo quán chú thần lực, dùng thần niệm tra xét. Một lát sau sắc mặt nàng càng thêm kém, nàng thở ra một hơi thật dài, liếc mắt nhìn Lục Ly một cái thật sâu, thành khẩn nói:

- Ba người bọn họ coi như gieo gió gặt bão, cung chủ chọn ngươi làm Thần Tử là đúng, chiến lực ngươi mạnh hơn so với chúng ta nhiều, chúng ta đều là đóa hoa trong nhà kính, không chịu nổi sóng gió quá lớn, ngươi mới là cường giả chân chính. Ân... Về sau ta sẽ chặt đứt ý niệm Thần Nữ, một lòng tu luyện võ đạo, trở về tranh thủ một vị trí trưởng lão.

- Hả?

Lục Ly kinh ngạc nhìn Viên Linh Vận một cái, hắn nhìn chằm chằm vào hai mắt Viên Linh Vận vài lần, có chút không rõ nàng là thiệt tình hay giả ý. Chỉ số thông minh của nữ tử này quá cao, giỏi ngụy trang, ai biết nàng nói thật hay giả?

Lục Ly trầm ngâm một lát nói:

- Nên tranh, ngươi nên tranh một chút, cái Thần Tử chi vị này ta ngồi không lâu, hơn nữa sau khi ba người kia trải qua sự tình lần này, khẳng định danh dự ở La Sát Cung sẽ giảm đi. Một khi ta thoái vị, Thần Nữ chi vị chính là của ngươi, ngươi phải nỗ lực. Cảnh giới ngươi rất cao, cường độ linh hồn rất mạnh, nhưng năng lực thực chiến của ngươi cần phải đề cao. Ngươi nên quên thân phận là một nữ thần được mọi người ái mộ đi, biến mình trở thành một võ giả, hảo hảo đi rèn luyện một phen, thành tựu tương lai của ngươi sẽ lớn hơn nữa.

Có thể nói lời này của Lục Ly là từ trong tâm, giọng điệu vô cùng chân thành, Viên Linh Vận cũng có thể cảm nhận được sự chân thành của hắn. Nàng có chút không hiểu, vì sao Lục Ly nói vị trí này ngồi không lâu? Thần Tử chi vị không tốt sao? Đây là vị trí bao nhiêu người tha thiết ước mơ.

Nàng ngẩng đầu nhìn Lục Ly một cái, nhìn con ngươi đen nhánh đến mức lấp lánh kia, nội tâm nàng hơi rung động lên, tất cả những gì Lục Ly nói đều là sự thật.

Nàng có thể mơ hồ cảm thụ được... cuối cùng sẽ có một ngày, Lục Ly muốn cao chạy xa bay, hắn không có lòng trung thành với nơi này, giống như lúc trước hắn có một đoạn thời gian không hoà hợp với mọi người vậy.

Hắn không thuộc về nơi này, cũng không thích nơi này, hắn ở lại nơi này là vì không thể kháng cự.

Đột nhiên hai mắt nàng hơi chuyển, dường như nhớ tới cái gì, nàng truyền âm hỏi:

- Thần Tử, có phải ngươi bị gieo Huyền Thiên Phù hay không?

Lục Ly không nói cái gì, chỉ liếc mắt nhìn Viên Linh Vận một cái, ánh mắt vừa chạm vào nhau, Viên Linh Vận liền hiểu ra tất cả.

Nàng nhớ lại lúc trước nàng tìm hiểu được một tin tức về Lục Ly...Lục Ly phản bội Địa Ngục Phủ, bắt cóc Tô Nguyệt Cầm và Mạnh Ly, một đường bị người đuổi giết, ở Địa Ngục Phủ còn bị tứ đại thế lực vây công, cuối cùng lúc cận kề tuyệt cảnh, La Phi Yên xuất hiện, mang hắn về La Sát Cung.

- Khó trách hắn không muốn làm Thần Tử, hoá ra là bị bắt ép!

Nội tâm Viên Linh Vận bị xúc động, thoạt nhìn Lục Ly một mực không hoà hợp, vẫn luôn giống như một con cô lang, hoá ra là nguyên nhân ở chỗ này.

Ánh mắt nàng cũng dần trở nên nhu hòa, sau khi trầm tư ước chừng một nén nhang thời gian, nàng mở miệng nói:

- Thần Tử, nếu về sau có yêu cầu gì xin cứ việc phân phó, Linh Vận nhất định toàn lực ứng phó.

Tại một khắc này Viên Linh Vận đã nghĩ thông suốt, nàng phải nghĩ biện pháp trợ giúp Lục Ly rời đi, cũng chỉ có Lục Ly rời đi, nàng mới thật sự có cơ hội trở thành Thần Nữ.

Bình Luận (0)
Comment