Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly khẽ cười vài tiếng không nói chuyện nữa, mà liếc mắt nhìn Viên Linh Vận một cái, đứng hờ hững tại chỗ.
Lục Ly không phải chờ quá lâu, chỉ qua hai nén hương thời gian đại trưởng lão đã dẫn theo hai vị trưởng lão đi ra, hắn liếc mắt nhìn toàn trường một cái, ánh mắt hơi dừng lại ở trên người Lục Ly, rồi phất tay nói:
- Đi thôi, truyền tống đến La Phù Thành.
Một cái truyền tống trận mở ra, cái truyền tống trận này rất lớn, dùng một lần có thể truyền tống hơn trăm người. Đại trưởng lão mang theo một đám trưởng lão đi lên trước truyền tống đi qua. Chờ đám người đại trưởng lão đi rồi, đám người Lục Ly mới đi vào truyền tống trận, truyền tống đi qua theo.
La Phù Thành ở phía bắc La Sát Đảo, là một cái thành trì trung đẳng, sau khi đám người Lục Ly đi ra, có một vị trưởng lão đã chờ sẵn, mang theo mọi người lên một con thuyền chiến, phá không bay về phía bắc.
Rất nhiều công tử tiểu thư đều vô cùng hưng phấn, tụm năm tụm ba lại với nhau nói chuyện ríu rít, đa số người đều đang nói chuyện lần này thu phục được mấy con Phong Ma Thú. Nếu có thể thu phục mấy con dùng để kéo xe mà nói, chắc chắn sẽ vô cùng phong cách.
Tốc độ Phong Ma Thú rất nhanh, quan trọng nhất là ngoại hình vô cùng đẹp, thu phục bốn con dùng để kéo xe mà nói, sẽ vô cùng khí phách. Trong vô hình tăng lên không ít sức ép, chiến lực cũng mạnh hơn so với rất nhiều công tử tiểu thư, chiến thú như vậy ai ai cũng thích.
Chiến thuyền phi hành mấy canh giờ, đến một cái hẻm núi thật lớn, nơi này đã sớm có quân đội trấn thủ, ba bước một người, đoán chừng trong phạm vi vạn dặm đều bị giới nghiêm.
- Toàn bộ người nghe đây!
Trên hẻm núi, trưởng lão lạnh lùng nhìn đám người Lục Ly nói:
- Tuy rằng tình huống trong Phong Ma Giới đã ổn định, nhưng vẫn còn rất nhiều Phong Ma Thú, đại đa người ở nơi này số gặp phải Phong Ma Thú hẳn là phải chết, cho nên sau khi tiến vào các ngươi cần hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của ta, nếu không lập tức đuổi trở về, hơn nữa báo cáo Hình Luật Đường.
Đám công tử tiểu thư vội vàng gật đầu, Liễu Thiên Thiên lại nghịch ngợm thè lưỡi, Lục Ly không lộ biểu tình gì, cũng nói một lời.
- Đi xuống!
Trưởng lão vung tay lên, đám người từ trên chiến thuyền bay xuống, đi theo lão giả nhảy vào hẻm núi phía dưới, rất nhanh đã biến mất ở trong hẻm núi đen ngòm.
- Oa, thế giới này thật thần kỳ!
- Đúng vậy, ở thế giới này ta cảm giác thật nhẹ, giống như không cần phi hành, thân thể cũng bay lên vậy!
- Các ngươi nhìn bên kia, có rất nhiều cục đá lơ lửng giữa không trung kìa!
- Hình như trọng lực này vô cùng nhỏ, ở đây tốc độ của chúng ta sẽ tăng lên rất nhiều.
- Gió ở nơi này thật lớn, có phải nguyên nhân là do gió hay không?
Đám người Lục Ly xuất hiện trong một cái thế giới kỳ dị, bọn họ đứng trên một mảnh hoang lĩnh, bốn phương tám hướng đều là tảng đá trụi lủi. Sau khi Lục Ly tiến vào, lập tức cảm giác bản thân muốn bay lên, trọng lực nơi này quá nhỏ, có người thử dùng sức nhảy một cái, không vận dụng thần lực, đã nhẹ nhàng bay lên cao vạn trượng.
Gió nơi này rất lớn, Lục Ly vừa tiến đến đã cảm giác sắp bị gió thổi bay, ánh sáng thì hơi ảm đạm, nhiệt độ không khí có chút lạnh, cảm giác rấ tà dị.
- Tất cả đừng đi loạn!
Một giọng nói uy nghiêm vang lên, Lục Ly nhìn thấy được một người quen, phó trưởng lão Chiến Đường Phùng trưởng lão, hắn mang theo năm vị trưởng lão ngồi xếp bằng trên một khối đá lớn. Lục Ly quan sát xung quanh vài lần, phát hiện xung quanh có rất nhiều quân sĩ, mặt đất còn có thần văn nhàn nhạt, xem ra nơi này đã được bố trí một phen, làm đại bản doanh tạm thời.
Không thấy bóng dáng đám người đại trưởng lão, hẳn là đã đi càn quét tà ma quái thú ở xung quanh. Dưới mệnh lệnh của Phùng trưởng lão, mọi người thành thật ngồi sang một bên, lẳng lặng chờ đợi.
- Thơm quá.
Một lát sau, có một đạo u hương truyền đến, hơn nữa hương thơm quá mức thơm, thấm tim phổi người. Phùng trưởng lão lập tức gầm lên:
- Tất cả ngừng thở, đây là mùi thơm do một loại dị thú thả ra, ngửi lâu có thể làm linh hồn người đi vào bên trong ảo cảnh, dễ dàng động dục, Lão Trần dẫn người đi xem.
Mọi người vội vàng ngừng thở, gương mặt của đám tiểu thư đều đỏ lên, hơn nữa ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi. Nếu các nàng trúng chiêu, tự xé rách quần áo của chính mình, chủ động cầu hoan mà nói, chờ các nàng tỉnh táo lại sợ là chưa nhìn thấy ai, đã trực tiếp tự tử.
Phùng trưởng lão cũng không có lặp lại lời dặn dò, xem ra loại dị thú này không quá mạnh, hắn cũng nói ngửi lâu mới bị, mọi người chỉ ngửi một chút hẳn là sẽ không xảy ra vấn đề.
Một vị trưởng lão mang theo quân sĩ đi qua, lát sau mang về một con dị thú lớn cỡ hồ ly, ném xuống trước mặt mọi người nói:
- Loại dị thú này gọi là Hồn Hương Thú, rất phổ biến ở Phong Ma Giới, chiến lực không quá mạnh, chỉ cần chú ý lúc ngửi thấy mùi hương lập tức ngừng thở là không có việc gì.
Đám người Liễu Thiên Thiên lập tức vây lại đây, vẻ mặt tò mò như trẻ con, Liễu Thiên Thiên còn lấy binh khí ra chọc chọc vào thi thể nó. Đám người Phùng trưởng lão mặc kệ, mấy vị trưởng lão nhìn như đang ngồi xếp bằng, nhưng thật ra vẫn luôn giám sát tình huống ở bốn phía.
Lục Ly an tĩnh ngồi xuống, chờ đợi đám người đại trưởng lão trở về. Đám người Liễu Thiên Thiên thì tụ tập lại với nhau nói chuyện ríu rít, Viên Linh Vận liếc mắt nhìn Lục Ly một cái, nhưng không dám lại đây nói chuyện với Lục Ly.
Lần này vừa đợi chính là một ngày, toàn bộ đội quân ba nghìn người kia quay lại đây, bị đám người Phùng trưởng lão bố trí trấn thủ ở xung quanh, sau khi một ngày trôi qua đám người đại trưởng lão cũng trở lại.
- Lão Thường!
Sau khi đại trưởng lão trở về, lập tức vung tay lên hạ lệnh, nói:
- Bố trí một ít thần văn ở xung quanh, thần văn nơi này vẫn quá yếu, bọn nhỏ ở đây, phải chú ý an toàn một chút.
- Được, ta đi bố trí một cái Thiên Thuẫn Đại Trận.
Một vị lão giả dẫn theo mấy người làm việc lu bù lên.