Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3097 - Chương 3084: Phong Thế Giới

Bất Diệt Long Đế Chương 3084: Phong thế giới

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly thúc giục Đại Đạo Chi Ngân âm thầm quan sát, chờ sau Thường trưởng lão bố trí tốt, Lục Ly mới khẽ gật đầu, trình độ của vị trưởng lão này trên phương diện thần văn cũng tạm được, uy lực thần văn bố trí ra rất không tồi.

- Ong!

Lục Ly yên lặng để Huyết Linh Nhi xâm nhập vào dưới lòng đất, đi ghi chép lại cái thần văn này, lấy năng lực của Huyết Linh Nhi đoán chừng không tốn bao lâu là có thể tìm hiểu xong, lần sau sẽ có thể bố trí ra.

Động tác nhỏ của Lục Ly khiến cho rất nhiều người chú ý, đại trưởng lão nhàn nhạt liếc mắt một cái, nhưng không nói cái gì. Phùng trưởng lão hơi hừ một cái, cuối cùng không nói chuyện.

Huyết Linh Nhi đi qua đi lại dưới nền đất hai vòng liền trở về, chui vào trong cơ thể Lục Ly, Phùng trưởng lão lại hừ lạnh một tiếng nói thầm:

- Toàn là một ít mưu mẹo nham hiểm.

- Được rồi, Lão Phùng!

Đại trưởng lão phất tay nói:

- Ta tọa trấn ở đây một đoạn thời gian, ngươi và mấy người Lão Thường chia làm năm tổ, mỗi tổ sáu người, phân biệt mang theo năm trăm quân sĩ, mặt khác mang theo cả bọn nhỏ nữa, từng tổ đi xung quanh càn quét tà ma, có cơ hội thì cho bọn nhỏ luyện tập, nếu có tình huống gì lạp tức báo cho ta biết.

- Được!

Phùng trưởng lão gật đầu bắt đầu phân tổ, các công tử tiểu thư trở lên hưng phấn, có các vị trưởng lão đi theo, còn có nhiều quân sĩ như vậy, khẳng định an toàn không thành vấn đề. Hơn nữa còn có cơ hội nhìn thấy các trưởng lão ra tay, có cơ hội thể hiện chính mình, tự nhiên bọn họ hưng phấn.

Có lẽ Thường trưởng lão là người của đại trưởng lão, hắn chỉ vào Liễu Thiên Thiên Viên Linh Vận nói:

- Thiên nha đầu, còn có Linh Vận nữa, mấy người các ngươi đi theo Lão Thường ta đi, ừm... nếu không Thần Tử cũng đi cùng cùng chúng ta đi?

Hiển nhiên, đại trưởng lão đã sớm dặn dò việc này, Lục Ly và Viên Linh Vận liếc nhau, từ trong ánh mắt nàng nhìn ra chút gì đó. Hắn gật đầu nói:

- Làm phiền Thường trưởng lão rồi.

Có lẽ chiến lực Thường trưởng lão rất mạnh, không yếu hơn so với Phùng trưởng lão, khuôn mặt hòa ái, ngày ấy ở Trưởng Lão Điện từ đầu tới đuôi đều không nói chuyện, hắn lựa chọn mấy vị trưởng lão, mang theo năm trăm quân sĩ, Lục Ly Liễu Thiên Thiên Viên Linh Vận và bảy tám người trẻ tuổi bay về phía bắc.

Liễu Thiên Thiên rất vui vẻ, đoán chừng vô cùng quen thuộc với mấy người Thường trưởng lão, trên đường không ngừng ríu rít hỏi cái này cái kia, Thường trưởng lão rất cưng chiều nàng, biết cái gì là trả lời cái đó, không có nửa lời giấu giếm, Lục Ly cũng nhận được một ít tình báo.

Nơi này có rất nhiều Phong Ma Thú, thế nhưng Phong Ma Thú ở gần đều đã bị quét sạch một lần, chỉ cần mọi người không hành quân quá nhanh, càn quét từng chút một, thì nguy hiểm gần như không có. Bởi vì Phong Ma Thú không phải quái thú sống thành đàn, nhiều nhất cũng chỉ gặp phải mấy con một lúc, một mình Thường trưởng lão cũng có thể ứng phó.

- Ngao ngao!

Đi về phía trước nửa canh giờ, trong không trung truyền đến một tiếng thú rống thật lớn, tiếp theo một tảng đá lớn giữa không trung vỡ vụn, một con cự thú xinh đẹp gào thét.

Con cự thú kia dài vài chục trượng, toàn thân màu lam, ngoại hình như là thiên mã, trên đầu có lông mao xinh đẹp, chân có cánh chim, trên đầu còn có một cái sừng, giờ phút này tản mát ra lam quang nhàn nhạt.

- Vù!

Phong Ma Thú hóa thành một đạo lam quang, nháy mắt đến trước mặt mọi người, Thường trưởng lão hừ lạnh lấy ra một cây roi màu bạc bỗng nhiên vút đi.

- Vù!

Chiếc sừng trên đỉnh đầu Phong Ma Thú bắn ra một đạo lam quang đánh trúng roi, cây roi run lên, thế đi giảm xuống, thế nhưng tay Thường trưởng lão hơi vung một cái, cây roi tiếp tục gia tốc bổ tới.

- Phanh!

Roi của Thường trưởng lão quất lên người Phong Ma Thú, Phong Ma Thú lập tức bị đánh bay, hóa thành lam quang biến mất ở phương xa. Nó vòng một vòng tròn, gần như ngay lập tức vọt tới phía sau đại quân, tốc độ nhanh đến mức mấy người không phản ứng kịp.

- Quả nhiên tốc độ còn nhanh hơn so với U Linh Vương, chiến lực hơi chút yếu một chút.

Lục Ly hơi gật đầu, xem ra công kích chủ yếu của Phong Ma Thú là dùng sừng bắn ra chùm sáng, không có lợi trảo và răng nanh, cũng không có thần thông kỳ dị gì khác.

Rất nhanh hắn đã phát hiện mình sai rồi.

Phong Ma Thú vỗ cánh lên, đột nhiên cuồng phong gào thét, một cỗ gió lốc khủng bố thổi tới, vậy mà toàn bộ đám người Lục Ly bị cuốn lên, bay giữa không trung. Một số người hoàn toàn không khống chế được thân thể của mình, không ngừng quay cuồng ở giữa không trung.

- Hả…

Lục Ly cảm giác một khối thân thể mềm mại đột nhiên đánh vào trên người hắn, hai tay còn duỗi ra gắt gao ôm lấy hắn, toàn bộ thân thể đẫy đà mềm mại kia dán lên, hắn có thể cảm giác có chỗ bị ép tới biến hình…

Lục Ly vốn định đẩy người này ra, dù sao nam nữ thụ thụ bất thân, hắn không muốn có nửa điểm giao thoa với các tiểu thư La Sát Cung. Hắn nhìn thoáng qua người này, phát hiện vậy mà lại là Tiểu Lạt Tiêu Liễu Thiên Thiên, hơn nữa vẻ mặt nàng kinh hoảng ngại ngùng.

Lục Ly suy nghĩ một chút không nhẫn tâm đẩy nàng ra, rất nhanh Liễu Thiên Thiên đã phản ứng lại, tách thân thể ra, nhưng không dám buông tay, đôi mắt mang theo một tia ngượng ngùng và kinh ý.

Mấy trăm người quay cuồng ở giữa không trung, tình cảnh này rất hùng tráng. Đương nhiên mọi người chỉ là đột nhiên không kịp phòng ngừa, rất nhanh đã có người khống chế được bản thân, ổn định thân thể ở giữa không trung.

- Vù!

Một đạo tiên ảnh bay lại đây, lại đánh bay Phong Ma Thú đang tới gần mọi người một lần nữa, lần này roi rất nặng, lưu lại một vết máu thật sâu trên người Phong Ma Thú.

- Khả năng khống chế gió của Phong Ma Thú rất mạnh cường, đây là thần thú trời sinh có thể điều khiển gió.

Lục Ly đứng thẳng ở giữa không trung, Liễu Thiên Thiên đã buông hắn ra, còn rời đi mấy mét, bay đến bên người Viên Linh Vận. Trên mặt Viên Linh Vận lộ ra biểu tình cười như không cười, làm Liễu Thiên Thiên nổi giận khó nhịn, nhưng không tiện phát tác.

Rất nhiều người dồn dập kinh ngạc, bọn họ đều là võ giả Tam Kiếp,vậy mà vừa rồi không khống chế được chính mình, thoáng cái bị gió bão cuốn lên giữa không trung.

Bình Luận (0)
Comment