Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Loại tình huống không thể khống chế này vô cùng hiếm thấy, tuy rằng không mang đến thương tổn cho bọn hắn, nhưng vẫn cảm giác rất đáng sợ.
- Vù, vù, vù!
Roi của Thường trưởng lão vung lên rất đều đặn, không ngừng đánh ra, Phong Ma Thú lần lượt xông tới, lần lượt bị đánh bay, thương thế trên người càng ngày càng nặng, tốc độ cũng chậm lại.
- Lão Trần, Lão Nghiêm!
Thường trưởng lão công kích một lát, liền dặn dò hai vị trưởng lão, hai người kia lập tức bay vụt lên, liên thủ công kích Phong Ma Thú. Thân hình Thường trưởng lão lập loè, bố trí ở xung quanh, Lục Ly đã nhìn Thường trưởng lão bố trí thần văn đạo tràng vài lần, có lẽ lần này là khốn trận.
- Có lẽ Thường trưởng lão chuẩn bị cho đám công tử tiểu thư này lên sân khấu, đi chiến đấu, rèn luyện với Phong Ma Thú.
Lục Ly hơi gật đầu, lực công kích của Phong Ma Thú không quá mạnh, hiện tại bị thương, tốc độ lại rất nhanh, vô cùng thích hợp để rèn luyện.
Ba nén hương trôi qua Thường trưởng lão đã bố trí xong một cái thần văn, hai vị trưởng lão kia lập tức công kích mạnh hơn một ít, đồng thời đẩy Phong Ma Thú vào bên trong thần văn đạo tràng.
- Ong!
Thần văn đạo tràng sáng lên, một cái vòng sáng vượt qua vạn trượng xuất hiện, bao phủ Phong Ma Thú vào bên trong, phía trên vòng sáng kia có sọc hình võng, Phong Ma Thú vừa chạm vào, lập tức kêu thảm một tiếng lùi lại.
- Vù!
Thường trưởng lão nhảy vào bên trong, lần này hắn thu hồi roi, lấy ra một thanh trường kiếm. Toàn bộ khí tức trên người hắn được phóng xuất ra, thân hình như quỷ mị, tác động về phía trước thân thể Phong Ma Thú, trường kiếm chợt lóe, không ngờ chém cái sừng của Phong Ma Thú xuống.
- Hả…
Lục Ly trợn mắt, chỗ khủng bố nhất của Phong Ma Thú hẳn là cái sừng này, hiện tại sừng không còn, coi như có thể khống chế phong lực công kích, thì lực sát thương cũng sẽ yếu đi rất nhiều. Như vậy Phong Ma Thú còn là quái thú sao? Nhiều nhất chỉ là một món đồ chơi mà thôi.
Thường trưởng lão lui trở về, nhìn đám người Lục Ly Liễu Thiên Thiên Viên Linh Vận nói:
- Các ngươi thay phiên đi vào chiến đấu cùng Phong Ma Thú, trước làm quen một chút, lần sau ta sẽ không chém sừng của nó nữa. Ừm... Các ngươi có thể thử thu phục chúng nó, ai thu phục được chính là chiến thú của người đó.
- Ta tới trước!
Liễu Thiên Thiên lập tức lộ ra vẻ mặt hưng phấn, vọt vào trong vòng sáng, nàng cầm theo một thanh trường kiếm màu đỏ, trên người cũng hiện lên chiến giáp màu đỏ, uy phong lầm lẫm, khí tức bức người.
Liễu Thiên Thiên là võ giả Tứ Kiếp, chiến lực ở các phương diện đều không tồi, nhưng kinh nghiệm chiến đấu rất ít, đầu Phong Ma Thú này đã bị thương nặng, nàng chiến đấu vẫn có chút khó khăn,
Phong Ma Thú bị chặt đứt sừng, nên nó chỉ có thể khống chế phong lực công kích, nó giang rộng hai cánh, từng đạo gió bão càn quét ở bên trong và phong nhận bay múa đầy trời. Chiến giáp của Liễu Thiên Thiên có lực phòng ngự rất mạnh, những đạo phong nhận đó không cách nào khiến nàng bị thương, nhưng có thể nhẹ nhàng đánh lui nàng.
Liễu Thiên Thiên phóng thích rất nhiều công kích, đáng tiếc tốc độ Phong Ma Thú thật sự quá nhanh, cảm giác nó giống như là một cơn gió, luồn lách trái phải, hoàn toàn không có bất cứ quy luật gì, Liễu Thiên Thiên công kích nửa nén hương, cũng không tổn thương đến một sợi lông tơ của nó.
- Ha ha, Tiểu Lạt Tiêu trở về đi.
Sau khi trải qua non nửa canh giờ, Thường trưởng lão cười nói, Liễu Thiên Thiên công kích lâu như vậy cũng chỉ đánh trúng Phong Ma Thú một lần, tiếp tục nữa chính là lãng phí thời gian.
- Tốc độ của con quái thú này quá biến thái, thân pháp cũng quá quỷ dị, tức chết ta rồi.
Liễu Thiên Thiên thở phì phì bay về, một vị công tử lập tức phi thân lên, chiến cùng Phong Ma Thú. Thế nhưng vị công tử này chỉ là Tam Kiếp đỉnh phong, hắn đi lên hoàn toàn là bị Phong Ma chơi đùa, chỉ mấy nén hương thời gian đã mang theo một thân thương tích trở lại.
Lục Ly không có ý tứ động thủ, Viên Linh Vận cũng không nhúc nhích, các công tử tiểu thư còn lại thay phiên nhau lên sân khấu, thế nhưng chiến lực đều có hạn, muốn thương tổn Phong Ma Thú gần như là không có khả năng, chỉ có thể không ngừng tránh né Phong Ma Thú công kích.
Các trưởng lão đứng ở một bên cười tủm tỉm, những quân sĩ cũng hưng phấn nhìn lên, ngày thường bọn họ không có cơ hội xem đám công tử các tiểu thư này bị hành hạ? Đặc biệt là mấy vị tiểu thư có dáng người hoàn hảo, nhìn rất đẹp mắt.
Các công tử tiểu thư đều đã lên sân khấu, chỉ còn lại Viên Linh Vận và Lục Ly, Thường trưởng lão nhìn lại đây, Viên Linh Vận thấy Lục Ly không có ý tứ động thủ, nàng gật đầu nói:
- Ta đi chơi một chút.
Thân hình nàng như con bướm bay lên, trong tay xuất hiện một cây thần cung màu đen, có lẽ thần cung này là bảo vật, thần văn phía trên, lấp lánh rực rỡ.
- Ong!
Trong mắt nàng loé lên một đạo quang mang, sáng lên rồi biến mất bắn vào trong cơ thể Phong Ma Thú, gần đây nàng rất hay phóng thích công kích linh hồn. Đồng thời nàng kéo thần cung ra, chín đạo quang tiễn bay đi, như là chín đầu giao long.
- Ngao ngao!
Phong Ma Thú rống to hai tiếng, không ngờ công kích linh hồn của Viên Linh Vận không mang đến quá nhiều phiền toái cho nó, nó cảm nhận được uy hiếp từ chín đạo quang tiễn kia, thân hình chớp động ở giữa không trung, vẽ ra vô số đường cong không thể tưởng tượng, hiểm hiểm tránh né hết.
- Hí hí!
Nó vỗ mạnh hai cánh, từng cơn gió bão thổi tới, cuốn Viên Linh Vận lên giữa không trung, đồng thời có vô số phong nhận gào thét bay đi, bao phủ Viên Linh Vận vào trong.
- Vù vù!
Thân thể Viên Linh Vận ở giữa không trung, nhưng không ngừng kéo thần cung, từng đạo quang tiễn bắn nhanh đến, thân hình nàng cũng loé lên ở giữa không trung. Một người một thú công kích lẫn nhau, không ngừng né tránh, khung cảnh nhìn rất đẹp, nhưng rất rõ ràng dường như hai bên đều không làm gì được đối phương?
Rất nhiều nam tử nhìn chằm chằm vào Viên Linh Vận, ánh mắt lộ ra vẻ si mê, Viên Linh Vận bay múa ở giữa không trung, cảm giác giống như là một tiên nữ trên chín tầng trời, đẹp đến mức làm cho người ta hít thở không thông, nhìn nàng và Phong Ma Thú chiến đấu quả thực giống như là một bữa tiệc thị giác.