Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trong mắt hắn toàn là vẻ hưng phấn, chỉ cần linh hồn không bị người khác khống chế, hắn sẽ không lo lắng, chỉ cần chạy trốn kịp thời, ra khỏi La Sát Hải, đó chính là biển rộng tuỳ cá bơi lội.
Lần này và lúc trước không giống nhau, lúc trước thời gian hắn ra biển quá lâu, địch nhân có thể chặn đường ở phía trước. Lần này chỉ cần tốc độ đủ nhanh, đám người đại trưởng lão tuyệt đối không có cơ hội chặn hắn lại, tốc độ Thần Hành Chu vô cùng biến thái.
Hắn xem qua bản đồ, chỉ cần nửa ngày thời gian là hắn có thể ra biển, sau khi ra biển, hắn sẽ hoàn toàn an toàn. La Phi Yên không có khả năng bởi vì một tiểu nhân vật như hắn, đuổi giết mấy tháng được?
Chỉ một nén nhang thời gian, Mục Doanh Doanh lại xuất hiện lần nữa, thần sắc nàng khôi phục lại vẻ bình tĩnh, thế nhưng ánh mắt vẫn có chút trốn tránh, nàng nhìn Lục Ly nói:
- Lục Thần Tử, chuyện của ngươi ta đã làm xong.
- Ong!
Lục Ly lấy năm tòa Thần Sơn ra, không có nửa điểm lưu luyến đưa cho Mục Doanh Doanh, sau khi nàng tiếp nhận Thần Sơn, vẻ mặt lập tức vui mừng. Tổng cộng sáu tòa Thần Sơn, cộng thêm một tòa của Mục gia, vậy là chỉ còn thiếu hai tòa nữa là Cửu Kỳ Sơn có thể quy vị.
- Được rồi, Doanh Doanh tiểu thư!
Lục Ly mỉm cười nhìn Mục Doanh Doanh nói:
- Tiếp theo chúng ta lại nói chuyện hợp tác, ta vẫn còn Thần Sơn, ngươi… Có muốn không?
Lúc trước Lục Ly không lấy ra toàn bộ Thần Sơn, mà để lại một tòa, chính là vì đàm phán kế tiếp.
Tòa Thần Sơn này có tác dụng với hắn, Mục Doanh Doanh cầm năm tòa Thần Sơn, cộng thêm Mục gia có một tòa, như vậy Mục Doanh Doanh sẽ càng thêm cần thiết hai tòa còn lại, điều kiện gì cũng dễ nói.
- Hả?
Mắt đẹp Mục Doanh Doanh tỏa sáng, ban đầu sắc mặt có chút tái nhợt, giờ phút này lại có vẻ vô cùng hồng nhuận, xinh đẹp không gì tả nổi. Môi nàng hơi mở ra, tiếp theo lại mím lại, có chút giận dữ nhìn Lục Ly nói:
- Lục Thần Tử, ngươi làm như này có chút không đúng rồi, vì sao lúc trước không lấy ra.
- Đừng nóng!
Lục Ly mỉm cười nói:
- Doanh Doanh tiểu thư, ngươi bình tĩnh mà xem xét, lần giao dịch này hẳn là ngươi chiếm lời thì phải? Coi như ta lấy hai ba tòa Thần Sơn, ngươi cũng sẽ giúp ta phá giải Huyền Thiên Phù đúng không? Nhưng ta lại cho ngươi sáu tòa.
- Được rồi!
Mục Doanh Doanh cong môi cười nói:
- Đích thật là ta quá tham rồi, Doanh Doanh xin tạ lỗi với Lục Thần Tử. Ta muốn hỏi một chút… Lục Thần Tử chỉ có một tòa sao? Còn tòa nào khác nữa không?
- Không có!
Lục Ly rất khẳng định nói:
- Lần này thật sự không lừa ngươi, nếu có mà nói, ta sẽ không dễ dàng cho các ngươi như thế, một tòa còn lại, cần các ngươi tự mình đi tìm.
Trên mặt Mục Doanh Doanh lộ ra một chút thất vọng, gật đầu nói:
- Lục Thần Tử nói đi, ngươi còn cần ta làm cái gì?
- Tiễn ta một đoạn đường!
Lục Ly mỉm cười nói:
- Vì lý do an toàn, ta hy vọng Mục Doanh Doanh đưa ta ra La Sát Hải, làm bộ như bị bắt cóc, sau khi ra La Sát Hải ngươi liền có thể rời đi. Đương nhiên, chuyện này sẽ có chút ảnh hưởng đối với danh dự của Doanh Doanh, ngươi cẩn thận suy nghĩ một chút.
- Chuyện này...
Sắc mặt Mục Doanh Doanh trở nên hơi khó coi, điều kiện này của Lục Ly quá làm khó người. Đương nhiên nàng biết Lục Ly sẽ không khó xử nàng, bản thân nàng cũng không e ngại Lục Ly. Nhưng làm bộ bị bắt cóc, vậy sẽ có ảnh hưởng tới danh dự của nàng, Tô Nguyệt Cầm lúc trước và lần này đều có chút không dám ngẩng đầu.
Nàng có thể hiểu cách làm này của Lục Ly, có nàng làm con tin, ít nhất người Mục gia sẽ không làm xằng làm bậy. Không có địa đầu xà như Mục gia, chỉ dựa vào đám người đại trưởng lão La Sát Cung, muốn đuổi giết sẽ khó khăn hơn rất nhiều.
Còn có một chuyện nữa…
Hôm nay là đại thọ Mục lão gia tử, Lục Ly làm như vậy mà nói, lần đại thọ này sẽ hỏng, Mục lão gia tử sẽ tức chết.
Cho nên nàng chần chờ một lát, nói:
- Hay là để… Qua hôm nay, ngày mai ta sẽ đi theo ngươi, ngươi cũng biết, hôm nay là đại thọ lão gia tử.
- Không được!
Lục Ly kiên định nói:
- Thời điểm ngươi ở phá giải Huyền Thiên Phù, hẳn là La cung chủ đã biết, ta đoán rất nhanh đại trưởng lão sẽ nhận được mệnh lệnh, cho nên ta cần lập tức rời đi, nếu còn không đi, sẽ muộn.
Lục Ly suy nghĩ một chút nói:
- Ngươi phải suy nghĩ, Cửu Kỳ Sơn quan trọng hay là đại thọ quan trọng? Nếu lão gia tử biết ngươi lấy được nhiều Thần Sơn như vậy, đoán chừng hắn sẽ vui mừng, đây là lễ vật tốt nhất. Hẳn là ngươi cũng biết... Cửu Kỳ Sơn có ý nghĩa như nào đối với Mục gia? Nếu ngươi không phối hợp cũng không có việc gì, ta thu lại tòa Thần Sơn này trước, trở về có cơ hội sẽ bán cho nhà các ngươi. Hiện tại ngươi lấy cái gì, ta đều sẽ không bán, bởi vì ta muốn đề phòng Mục gia các ngươi đuổi giết ta. Nếu... Mục gia các ngươi đuổi giết ta, ta chỉ có thể hủy diệt.
- Đừng làm xằng làm bậy!
Mục Doanh Doanh nóng nảy, Cửu Kỳ Sơn hoàn chỉnh mới là Cửu Kỳ Sơn, nếu hủy diệt một tòa mà nói, Cửu Kỳ Sơn liền vô dụng, chỉ có thể coi như một vật kỷ niệm.
Nội tâm Mục Doanh Doanh trở lên rối rắm, sợ là việc rối rắm mấy ngày nay vượt qua cả đời nàng. Nàng vẫn luôn sống ở dưới cánh chim người nhà, chuyện lớn không tới phiên nàng làm chủ, hiện tại Lục Ly lại lặp đi lặp lại nhiều lần bắt nàng quyết định, chuyện này khiến cho nàng nhận áp lực rất lớn.
Trầm tư khoảng nửa nén hương thời gian, nàng cắn răng nói:
- Được, ta đáp ứng ngươi. Thế nhưng chúng ta bí mật rời khỏi Mục Thần Đảo, chờ có truy binh, ngươi lại nói bắt cóc ta, được không?
So sánh với Cửu Kỳ Sơn, danh dự cá nhân nàng cũng không quan trọng. Bị bắt cóc thì sao? Lục Ly làm nhiều chuyện lớn như vậy, nàng cũng không tính mất mặt, nàng là một nữ tử, cũng không phải quá mạnh, chuyện này không sao cả.
Về phần đại thọ của lão gia tử, Lục Ly nói không sai, Cửu Kỳ Sơn chính là lễ vật tốt nhất cho hắn, nếu nàng mang Cửu Kỳ Sơn về, khẳng định lão gia tử sẽ nói nàng làm tốt.