Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Cái gì?
Mục Vạn Vân có cảm giác như muốn nổ tung, vừa mới cảm giác Mục Doanh Doanh xảy ra chuyện, hiện tại lại không thấy Lục Ly? Nếu là ngày thường thì không sao cả, hôm nay chính là đại thọ của lão gia tử, tại sao lại liên tục xảy ra chuyện vậy, đây là muốn điên mất.
- Có lẽ là biến mất đêm qua!
Lão Hắc giải thích:
- Vừa rồi La Sát Cung chuẩn bị lại đây, nhưng lúc đi gọi Lục Ly, lại không ở trong phòng, người của chúng ta tìm kiếm một chút, cũng không tìm thấy người. Hiện tại ta đã sắp xếp người bí mật tìm kiếm ở trên đảo, mặt khác... Mục Uyển Nhi cũng mất tích.
“...”
Lần này Mục Vạn Vân hoàn toàn hết chỗ nói rồi, hắn dặn dò Mục Vạn Sơn hai câu, vội vàng mang theo Lão Hắc rời đi. Trong đại điện có rất nhiều người, nhìn thấy sắc mặt Mục Vạn Vân trở nên khó coi vội vàng rời đi, liền nghị luận sôi nổi lên.
Nếu không phải có chuyện lớn xảy ra, sợ là Mục Vạn Vân sẽ không rời khỏi nơi này, dù sao đại thọ cũng sắp bắt đầu rồi, lão gia tử cũng sắp đi ra. Nhiều khách quý tới như vậy, làm sao Mục Vạn Vân có thể rời khỏi nơi này?
Xảy ra chuyện gì?
Trong đầu vô số người hiện lên cái ý niệm này, tất cả các thế lực lớn ở La Sát Hải đều có người ở đây, khoảng thời gian này không ai muốn gây chuyện cả, chẳng lẽ có người ngoại giới xâm lấn La Sát Hải?
...
Trong trang viên La Sát Cung ở lại, sắc mặt đại trưởng lão cũng trở nên âm trầm không thôi, Lục Ly đột nhiên mất tích, chuyện này làm hắn tức giận không thôi. Lục Ly chính là Thần Tử, làm việc vẫn luôn có chừng mực, không có khả năng đi bộ một mình.
Đột nhiên Lục Ly mất tích, chuyện này làm cho hắn có một loại cảm giác không tốt, chẳng lẽ Lục Ly đã xảy ra chuyện? Bị người Địa Ngục Đảo ám sát? Nhưng người Địa Ngục Đảo đều đã đi qua mừng thọ. Lại nói Mục Thần Đảo nhiều cường giả như vậy, Lục Ly cũng không phải kẻ yếu, không có khả năng vô thanh vô tức bị người xử lý.
Đại trưởng lão không có lộn xộn, Mục gia phát động người, đang tìm kiếm khắp nơi, hắn động hay bất động đều giống nhau, Mục gia không tìm thấy, hắn dẫn người đi tìm cũng vô dụng.
Đám người Viên Linh Vận đứng ở một bên, trong mắt đám người đều lộ ra vẻ lo lắng, lo lắng trong mắt Viên Linh Vận càng đậm. Nàng không phải lo lắng Lục Ly đã xảy ra chuyện, mà lo lắng sự tình nàng giúp Lục Ly bị phát hiện.
Nàng biết Lục Ly đã đi rồi, nếu không người Mục gia cũng không thể không tìm thấy như vậy. Lục Ly đi rồi, bất luận cuối cùng hắn có bị bắt trở về hay không, ít nhất vị trí Thần Tử khó giữ được, nàng sẽ có cơ hội thượng vị.
Nếu sự tình nàng giúp Lục Ly bị phơi bày ra ánh sáng, coi như nàng không chết về sau cũng không ngẩng đầu ở La Sát Cung được. Mặt khác nàng cũng có một loại tình cảm đặc thù với Lục Ly, Lục Ly đi rồi khả năng cả đời sẽ không thể gặp lại, nàng nội tâm khó tránh khỏi có chút mất mát cùng thương cảm.
Nhiều loại cảm xúc đan lại với nhau, khiến sắc mặt Viên Linh Vận trở nên thật sự khó coi, cũng may giờ phút này sắc mặt mọi người đều khó coi như nhau, cũng không ai để ý suy nghĩ của Viên Linh Vận.
Thời gian trôi qua từng chút một, sau khi đợi nửa canh giờ, một người đi đến, sắc mặt âm trầm nói:
- Liễu trưởng lão, vừa mới nhận được tin tức, Thần Tử của các ngươi đi Mục Long Đảo, giờ phút này đã cưỡi Thần Hành Chu bay về phía bắc. Thần Nữ của chúng ta ở cùng hắn, chúng ta vẫn chưa thăm dò rõ ràng tình huống cụ thể.
- Mục Long Đảo?
Sắc mặt đại trưởng lão khẽ thay đổi, các trưởng lão còn lại liếc mắt nhìn nhau, tất cả đều có loại cảm giác không ổn. Vì sao đột nhiên Lục Ly không từ mà biệt, còn cưỡi Thần Hành Chu bay về phía bắc, hắn muốn làm cái gì?
- Chẳng lẽ…
Hai mắt đại trưởng lão trở nên lạnh lùng, trong đầu xuất hiện một cái ý niệm, chẳng lẽ Lục Ly muốn chạy trốn? Hắn muốn rời khỏi La Sát Hải? Nghe nói hắn gia nhập La Sát Cung chính là bị cưỡng ép, hiện tại hắn tìm được cơ hội, muốn chạy trốn?
Vấn đề là trong linh hồn Lục Ly có Huyền Thiên Phù, hắn dám chạy chắc chắn chỉ có đường chết. Mặt khác vì cái gì hắn lại ở cùng Thần Nữ Mục gia?
Trước nay hai người không quen biết, vì sao hai người lại cùng đi đến Mục Long Đảo, quan trọng nhất là không thông báo cho bất cứ ai, xem tình huống ngay cả người Mục gia Mục Doanh Doanh cũng không có thông báo.
Đại trưởng lão trầm ngâm một lát, nói:
- Hiện tại Mục gia xử lý chuyện này như thế nào? Cần chúng ta phối hợp không? Chúng ta xuất động đuổi theo không?
- Chúng ta đã sắp xếp người đi lên trước chặn lại, các võ giả ở phía bắc nhận được tin sẽ chặn lại, các ngươi đuổi theo cũng không đuổi kịp, các ngươi đều biết tốc độ Thần Hành Chu mà!
Vị trưởng lão kia lắc lắc đầu, tiếp theo hỏi:
- Ta muốn hỏi Liễu trưởng lão một chút, lúc trước Lục Thần Tử có biểu hiện gì đặc biệt không? Ví dụ như hắn để lại lời lời nói gì chẳng hạn?
- Có không?
Đại trưởng lão nhìn về phía Liễu Thiên Thiên và Viên Linh Vận, hai người này có quan hệ rất tốt với Lục Ly, nếu để lại lời nói mà nói, khẳng định sẽ nói cho hai người này.
Viên Linh Vận lắc đầu, Liễu Thiên Thiên nói:
- Đêm qua chúng ta đều đi tham gia yến hội, Thần Tử nói hắn không muốn nhìn thấy Tô Nguyệt Cầm, cho nên ở một mình trong phòng. Chúng ta không có hỏi nhiều, hôm nay muốn đi gọi hắn, lại phát hiện hắn không còn ở đó.
- Đúng rồi!
Liễu Thiên Thiên nghĩ đến một sự kiện nói:
- Đêm qua Thần Nữ của các ngươi cũng không xuất hiện, rất nhiều người còn cảm thấy kỳ quái, vì sao Thần Nữ của các ngươi không lộ mặt, chẳng lẽ… Đêm qua bọn họ ở bên nhau?
- Nói bậy gì đó?
Đại trưởng lão lập tức quở mắng, tuy là nói như vậy, nhưng tất cả mọi người đều có chút hoài nghi... Đêm qua Lục Ly và Mục Doanh Doanh đều rất kỳ lạ, hiện tại lại cùng đi Mục Long Đảo, còn cùng nhau bay về phía bắc, nói giữa hai người không có vấn đề ai cũng sẽ không tin tưởng.
- Hưu!
Sau khi đợi một lát, hai đạo bóng người bay vụt đến, thần niệm mọi người quét ra, phát hiện là một vị trưởng lão Mục gia mang theo một lão bà nhanh chóng bay tới, đại trưởng lão rất quen thuộc lão bà kia, là người bên cạnh La Phi Yên.