Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bà lão vừa tiến vào, liền lấy ra một khối lệnh bài quát lên:
- Đại trưởng lão, cung chủ có lệnh, lập tức bắt lấy Lục Ly, không bắt sống được, thì mang thi thể trở về!
- Lập tức bắt lấy, mang thi thể trở về?
Bà lão nói, làm sắc mặt toàn bộ người La Sát Cung đều thay đổi, ý tứ của La Phi Yên quá rõ ràng, nàng muốn giết chết Lục Ly. Còn vì sao phải giết chết Lục Ly? Nguyên nhân rất dễ hiểu... là vì Lục Ly chạy trốn!
Lục Ly phá giải Huyền Thiên Phù, cưỡi Thần Hành Chu bỏ trốn mất dạng, giờ phút này đã ra khỏi Mục Long Đảo, bỏ chạy về phía bắc La Sát Hải. Bay về phía bắc chỉ cần nửa ngày là có thể rời khỏi La Sát Hải, một khi rời đi, bên ngoài rộng lớn vô hạn, muốn đuổi theo sẽ rất khó khăn.
- Thật to gan!
Lúc trước Phó trưởng lão Chiến Đường - Phùng trưởng lão đã nhìn Lục Ly khó chịu, trước đó Lục Ly từng chống đối hắn, trên người hắn đằng đằng sát khí, nhìn về phía đại trưởng lão, quát lạnh nói:
- Đại trưởng lão, chúng ta lập tức đuổi theo, nếu để cho hắn chạy ra La Sát Hải sẽ phiền toái.
- Trước tiên tất cả các ngươi đuổi theo đã, trên đường đi ta sẽ để người Mục gia đưa tin cho các ngươi.
Đại trưởng lão vung tay lên, ánh mắt nhìn về phía đám người Viên Linh Vận dặn dò:
- Các ngươi cứ thành thành thật thật đợi, dựa theo tình huống bình thường đi mừng thọ lão gia tử, lễ vật ở đây, Thiên Thiên đại biểu chúng ta.
Đại trưởng lão đưa cho Liễu Thiên Thiên một cái không gian giới, tiếp theo hắn nhìn vị trưởng lão Mục gia kia nói:
- Vạn Vân huynh ở đâu, đưa ta đi tìm hắn.
Đại trưởng lão vội vàng rời đi cùng trưởng lão Mục gia, Phùng trưởng lão mang theo một đám trưởng lão bay thẳng đến truyền tống trận, đám người Liễu Thiên Thiên lập tức như quần long vô chủ, không biết làm sao.
- Đi thôi, coi như chưa có chuyện gì phát sinh!
Viên Linh Vận miễn cưỡng trấn định xuống, nội tâm nàng lại vô cùng khổ sở, Lục Ly đi thì đi đi, vì sao phải mang theo Mục Doanh Doanh cùng đi? Sợ là việc này sẽ nháo lớn mất.
Đại trưởng lão gặp được Mục Vạn Vân ở trong một cái trang viên, không chỉ có Mục Vạn Vân mà còn có mấy vị trưởng lão khác cũng ở bên trong, một người là trưởng lão Tình Báo Đường, hai người khác cũng là trưởng lão có quyền lực.
Đại trưởng lão đi vào, trên mặt Mục Vạn Vân liền lộ ra một tia cười khổ, thở dài:
- Liễu huynh, vị Thần Tử này nhà các ngươi hại chết ta rồi, sợ là lần này lão gia tử sẽ nổi trận lôi đình.
- Hắn đã không phải là Thần Tử nhà chúng ta nữa!
Sắc mặt Đại trưởng lão trở lên âm lãnh nói:
- Hắn đã làm phản, cung chủ nhà ta hạ lệnh đuổi giết hắn, bất luận chết sống.
- Làm phản?
Sắc mặt Mục Vạn Vân đại biến, trầm giọng nói:
- Thần Nữ nhà ta đi cùng hắn, chẳng lẽ là… Bị hắn bắt cóc?
- Bất kể có phải bắt cóc hay không!
Đại trưởng lão cấp bách nói:
- Ta cầu xin Vạn Vân huynh giúp ta một phen, nghĩ mọi cách giúp ta chặn hắn lại, có cần triệu tập một ít người mở ra vực môn lên phía trước chặn lại không?
- Được!
Mục Vạn Vân gật đầu nói:
- Thế nhưng khoảng cách từ nơi này đến biển quá gần, hắn lại cưỡi Thần Hành Chu, lúc nào cũng có khả năng thay đổi lộ tuyến, tuy rằng ta đã hạ lệnh mọi người ở phía bắc chặn lại, nhưng đoán chừng không có bất cứ hiệu quả gì, có được hay không phải xem thiên mệnh.
- Người đâu!
Mục Vạn Vân trầm giọng nói:
- Hạ lệnh người Chiến Đường xuất động, mở vực môn ra đi lên trước chặn đường, không cần đánh chết Lục Ly, cuốn lấy là được. Nếu có thể bắt sống thì càng tốt, mặt khác xin nhóm trưởng lão, cung phụng Ám Đường xuất động!
- Còn nữa!
Mục Vạn Vân gần như không ngừng hạ lệnh:
- Đưa tin cho tất cả trưởng lão tọa trấn ở phía bắc xuất động, phối hợp người Tình Báo Đường, cần phải ngăn Thần Hành Chu lại.
Đại thọ Mục lão gia tử, phần lớn cường giả gia tộc đều ở Mục Thần Đảo, hôm nay cường giả tới làm khách cũng nhiều, cho nên Mục Vạn Vân không thể triệu tập quá nhiều người đi ra ngoài, sợ chẳng may Mục Thần Đảo xảy ra chuyện.
Thế nhưng Lục Ly chỉ có một mình, hắn triệu tập ít nhất ba mươi vị võ giả Tứ Kiếp và mấy ngàn quân đội, cộng thêm các loại thám báo linh tinh, số người xuất động gần trên vạn người.
Cho nên Mục Vạn Vân vẫn có tin tưởng chặn được Lục Ly, đám người Phùng trưởng lão đuổi theo, chỉ cần chặn được, còn xử trí Lục Ly như thế nào, chính là chuyện của La Sát Cung.
Đại trưởng lão không có đuổi theo, bởi vì thực lực Lục Ly cũng không phải quá mạnh, Phùng trưởng lão là phó trưởng lão Chiến Đường, chiến lực không tồi. Hắn mang theo tám trưởng lão đi, bắt Lục Ly quá dễ. Thêm một mình đại trưởng lão cũng không nhiều, hắn ở đây có thể tùy thời nắm rõ tình huống, thong dong bố cục.
Mục Vạn Vân phong tỏa tin tức, gần như khách khứa lần này tới không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng đều cảm giác không đúng. Dù sao Mục Vạn Vân cũng không có xuất hiện, bản thân chuyện này chính là vấn đề rất lớn rồi.
Hơn nữa đám người đại trưởng lão không xuất hiện, chỉ có mấy người Viên Linh Vận đại biểu, cộng thêm Mục Doanh Doanh cũng không hiện thân, nếu nói không xảy ra vấn đề ai cũng sẽ không tin.
Đương nhiên, các tân khách cũng không vạch trần, mọi người đều coi như không biết, lão gia tử cũng ra, trên mặt không có bất luận cứ cảm xúc khác thường gì, cười tủm tỉm tiếp nhận các lời chúc mừng ở khắp nơi.
Thậm chí lão gia tử còn không dò hỏi một câu, tại sao đám người Mục Vạn Vân Mục Doanh Doanh không tới, lão gia tử sống nhiều năm như vậy, từng oai phong một cõi ở La Sát Hải, có tình huống gì chưa từng thấy qua? Nếu thật sự có chuyện lớn xảy ra tự nhiên sẽ nói cho hắn, nếu không có chuyện lớn, vì sao hắn phải hỏi nhiều? Ảnh hưởng tâm tình của hắn.
Mọi người đều là người từng trải, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, tiếp tục vui cười, coi như không biết cái gì.
Trong sân chỉ có đám người Liễu Thiên Thiên Viên Linh Vận là không được tự nhiên, Viên Linh Vận lo lắng chuyện mình giúp Lục Ly bại lộ, Liễu Thiên Thiên thì đang nghĩ vì sao Lục Ly lại làm phản?