Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mục Doanh Doanh nói rất đúng, người thường không dám đi vào nơi này, chỉ dựa vào mấy chục tên trưởng lão, sau khi tiến vào bên trong giống như là cục đá rơi vào biển rộng nội, có thể nhẹ nhàng tìm được hắn sao?
- Được, vậy thì đi Phi Hoả Sơn!
Lục Ly gần như không có chút do dự, trực tiếp hạ quyết tâm, hắn cũng nghĩ tới đây có phải một cái bẫy hay không, nhưng cuối cùng hắn lựa chọn tin tưởng Mục Doanh Doanh.
Phi Hoả Sơn ở Thiên Nhãn Lĩnh, thậm chí ở La Sát Hải đều rất nổi tiếng, nơi này còn có một cái biệt danh gọi là Hỏa Diệm Sơn. Mấy ngàn dặm bên kia gần như không có thực vật, từng cục đá trụi lủi và vô tận hoả diễm.
Nơi này không chỉ có hoả diễm khủng bố, còn có vô số thần văn, mặt khác còn có một ít tà ma hỏa hệ, đối với võ giả bình thường mà nói nơi này chính là tuyệt địa. Coi như võ giả Tam Kiếp đỉnh phong cũng không dám đi loạn vào, bởi vì trước kia có rất nhiều Tam Kiếp đỉnh phong muốn đi vào tầm bảo, kết quả rất nhiều người đều một đi không trở về.
Sở dĩ đi vào tầm bảo, là bởi vì mười mấy vạn năm trước có một cái lão ma cư trú ở bên trong Phi Hoả Sơn, lão ma kia vô cùng mạnh mẽ, ngay cả lĩnh chủ Thiên Nhãn Lĩnh cũng không phải đối thủ của hắn. Sau này tổng bộ Tề gia phái một cường giả tới, đại chiến một hồi với lão ma này, cuối cùng hai người đánh ngang tay, hai bên đạt thành hiệp nghị, để ngọn núi này cho lão ma.
Ban đầu Phi Hoả Sơn cũng không phải như vậy, mà là do lão ma kia bố trí vô số thần văn, còn câu dẫn địa hỏa, mới làm cho Phi Hoả Sơn chậm rãi biến thành bộ dạng này.
Lão ma ngây người ở Phi Hoả Sơn hơn mười vạn năm gì đó, cuối cùng không biết đi đâu, có lẽ đã chết, có lẽ đã đi rồi. Theo thời gian trôi qua thần văn ở Phi Hoả Sơn chậm rãi lụi tàn, cũng có người lớn mật đi vào tra xét mấy lần, lấy được một ít bảo vật ở bên trong.
Tin tức chậm rãi truyền ra, càng ngày càng nhiều người tiến vào nơi này, rất nhiều thần văn nơi này đã bị hủy diệt, vô số người chết ở bên trong.
Cuối cùng Tề gia xuất động hai vị nhân vật tuyệt đỉnh, quét sạch bên trong, đại bộ phận bảo vật thần tài đều bị lấy hết.
Về sau không ngừng có người tiến vào, nhưng bởi vì không có bảo vật, tiến vào rất dễ dàng chết đi, nên nơi này chậm rãi biến thành tuyệt địa, không ai dòm ngó.
- Phi Hoả Sơn?
Trong một ngọn núi lớn ở phía nam Thiên Nhãn Lĩnh, Mục Vạn Vân đại trưởng lão và mấy vị trưởng lão khác đứng ở chỗ này, sau khi nhận được tin tức, sắc mặt đám người đều âm trầm xuống.
Ban đầu bọn họ tưởng rằng Lục Ly sẽ chỉ phi hành về phía bắc, lại không nghĩ tới hắn sẽ chuyển hướng, sau khi tiến vào Thiên Nhãn Lĩnh, không ngờ hắn chuyển hướng bay về phía đông.
Bọn họ triệu tập rất nhiều thám báo, phía nam Thiên Nhãn Lĩnh có ít nhất mấy vạn người, hành tung của Lục Ly vẫn luôn bị khống chế.
Vấn đề là bọn họ muốn mở ra vực môn cần phải có thời gian. Chờ bọn họ chạy tới, Lục Ly đã bay được ba canh giờ, sau khi ba người yêu cầu nhóm thám báo xác định hành tung, liền chờ thêm tin tức truyền tới, lại tiêu phí mấy canh giờ, đến khi bọn họ nhận được tin tức, Lục Ly đã bay được hơn năm canh giờ.
Đương nhiên, hành tung của hắn cũng bị xác định, rất rõ ràng hắn muốn đi Phi Hoả Sơn. Bởi vì đi qua Phi Hoả Sơn, là hắn có thể đến Mai Khê Lĩnh, một khi tiến vào Mai Khê Lĩnh, hắn sẽ thật sự như cá vào nước, không dễ bắt được hắn.
Mục Vạn Vân lấy ra một phần bản đồ quan sát, sắc mặt hắn trở nên ngưng trọng, lắc đầu thở dài:
- Lão Liễu, sợ là chúng ta rất khó chặn hắn được, nếu hắn bay về phía bắc mà nói, chúng ta có thể nhẹ nhàng chặn hắn lại, hiện tại hắn đi phía đông, trừ phi chúng ta đi tìm Tề gia mở ra truyền tống trận khoảng cách siêu xa. Vấn đề là tìm Tề gia cần thời gian câu thông, chờ mở ra truyền tống trận khoảng cách siêu xa, sợ là Lục Ly đã tiến vào Phi Hoả Sơn.
Đại trưởng lão nhìn vài lần, hơi gật đầu nói:
- Đúng vậy, không cần đi van xin, không ý nghĩa, chúng ta trực tiếp đi Phi Hoả Sơn. Địa phương kia nguy hiểm như vậy, một mình hắn không có khả năng dễ dàng đi xuyên qua, chúng ta triệu tập một đám trưởng lão đi vào, vẫn có hy vọng lớn bắt được hắn.
- Ân!
Mục Vạn Vân gật đầu nói:
- Cầu người sẽ thiếu nhân tình, ta quay đầu lại phái người đi chào hỏi người Tề gia một cái, chút mặt mũi này họ vẫn phải cho chúng ta, đi thôi!
Thân hình đám người bay lên, Mục Vạn Vân vừa phi hành, vừa hạ đạt một đám mệnh lệnh, những thám báo kia mang mệnh lệnh của hắn truyền ra.
Từng đạo mệnh lệnh được truyền ra như tuyết hoa, Mục gia triệu tập hai ba vạn người, những người này đều bay về phía Phi Hoả Sơn. Tất cả cường giả Tứ Kiếp đều được triệu tập qua, trong đó bao gồm người Phùng gia, cùng với đám người Tô Thiên Thiềm vừa mới mở ra vực môn lại đây.
Khoảng cách từ bên này đến Phi Hoả Sơn có chút xa, coi như Tứ Kiếp Thiên Thần dựa vào tốc độ bay qua, ít nhất cũng phải ba bốn ngày, võ giả bình thường chậm hơn một chút, ít nhất phải sáu bảy ngày. Lục Ly cưỡi Thần Hành Chu tốc độ nhanh hơn một ít, chỉ cần hơn một ngày là có thể đi qua.
Tuy rằng Lục Ly đến Phi Hoả Sơn sớm hơn một bước, nhưng mọi người không có quá lo lắng, trong Phi Hoả Sơn không thể phi hành, chỉ có thể đi bộ, bên trong có vô số thần văn cấm chế, có rất nhiều tà ma hỏa hệ. Tuy thực lực Lục Ly không tệ, nhưng có thể đi bao xa? Bọn họ tin tưởng có thể nhẹ nhàng đuổi theo.
- Báo!
Vừa mới phi hành được nửa canh giờ, một tên thám báo từ trước mặt bay vụt mà đến, Mục Vạn Vân ngừng lại, tên thám báo kia nhìn thoáng qua đại trưởng lão, truyền âm nói:
- Đại trưởng lão, tộc trưởng đưa tin tới, bảo ngươi đi theo từ xa là được, đừng động thủ đánh chết Lục Ly, hắn nói khả năng Thần Nữ và Lục Ly đã đạt thành hiệp nghị nào đó, không phải thật sự bị bắt cóc.
- Hả?
Mục Vạn Vân hơi kinh ngạc, thế nhưng rất nhanh hắn đã che giấu đi, đột nhiên lão gia tử phái người truyền một câu như vậy là có ý tứ gì? Bắt cóc còn có thể là giả sao?