Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Phải biết rằng đây chính là chuyện đại tổn hại danh dự Mục Doanh Doanh. Mục Doanh Doanh không chỉ đại biểu cá nhân nàng, nàng là Thần Nữ, nên nàng còn đại biểu cả Mục gia.
Lục Ly bắt cóc không chỉ là Thần Nữ Mục gia, mà còn là thể diện Mục gia!
Một đại gia tộc quan trọng nhất là thể diện, trừ phi Mục Doanh Doanh điên rồi, sao có thể phối hợp với Lục Ly? Coi như Lục Ly lấy ra mảnh nhỏ một kiện thánh binh cũng không đáng.
Mục Vạn Vân không nghĩ ra, thế nhưng hắn tin tưởng lão gia tử, ánh mắt lão gia tử vô cùng tinh tường, hắn là một người có trí tuệ. Năm đó Mục gia thiếu chút nữa gặp tai ương diệt tộc, chính lão gia tử đã một mình vực lại Mục gia, còn làm cho Mục gia trở thành một trong những thế lực mạnh nhất La Sát Hải.
- Làm sao vậy?
Đại trưởng lão nghi hoặc hỏi một câu, Mục Vạn Vân lắc đầu nói:
- Không có gì, tiếp tục đuổi theo.
Tự nhiên có một số việc Mục Vạn Vân sẽ không nói cho đại trưởng lão, vẫn nên chờ đến khi đuổi theo được Lục Ly rồi nói. Thế nhưng lần này hắn dẫn người đuổi theo non nửa canh giờ, lại có người tiến đến đưa tin, một tên thám báo nói Lục Ly Mục Doanh Doanh đã đến bờ biển, Mục Doanh Doanh bảo người truyền tin cho hắn nói.
- Không cần chặn lại, tới địa phương an toàn, tự nhiên hắn sẽ thả ta!
Mục Vạn Vân liên tục nhắc lại lời Mục Doanh Doanh truyền đến, nội tâm hắn càng thêm kinh nghi, chẳng lẽ những gì lão gia tử suy đoán đều chính xác? Mục Doanh Doanh thực sự không bị bắt cóc, mà là cùng Lục Ly diễn kịch?
Rốt cuộc Lục Ly đã lấy ra cái gì? Hay là Mục Doanh Doanh bị Lục Ly mê luyến, nhất kiến chung tình? Vì hắn không tiếc hủy diệt danh dự của chính mình?
Mục Vạn Vân vẫn không nghĩ ra, lần này hắn trầm ngâm ước chừng nửa nén hương, mới triệu tập thám báo tới truyền âm nói:
- Ngươi đi truyền mệnh lệnh của tộc trưởng cho tất cả trưởng lão, bảo bọn họ theo lệnh mà hành sự. Mặt khác rút lui đại bộ phận thám báo và võ giả bình thường, dù sao đến Phi Hoả Sơn bọn họ cũng không giúp được gì.
Mục Vạn Vân dặn dò một hồi, lại tiếp tục đi về phía trước, lần này đại trưởng lão không có hỏi nhiều. Nhưng hắn cảm giác có chút không đúng, xem ra Mục gia không quá tình nguyện xuất lực?
Thế nhưng không sao cả, hắn tin tưởng chỉ cần hắn đến được Phi Hoả Sơn, sẽ có thể nhẹ nhàng đuổi theo Lục Ly, sau đó mang Lục Ly về, bất kể là người hay là… Thi thể.
Thật ra trên đường đi Phi Hoả Sơn, cũng có người chặn lại, thế nhưng đều là một vài tiểu võ giả, không nói Lục Ly “Bắt cóc” Mục Doanh Doanh, coi như cho bọn chặn hắn lại, cũng không có năng lực này.
Lục Ly thay đổi phương hướng, một đường vô cùng thuận lợi đến Phi Hoả Sơn, lúc Lục Ly nhìn thấy Phi Hoả Sơn, tuy hắn kiến thức rộng rãi, nhưng vẫn bị chấn động thật sâu.
Nơi xa có một ngọn núi lớn đâm xuyên mây, liên miên phập phồng, nhìn không thấy cuối. Núi non cao ngất Lục Ly đã thấy nhiều, nhưng toàn bộ núi non bao phủ ở trong hoả diễm thì rất hiếm thấy.
Ngọn núi kia hoàn toàn trụi lủi, không có bất cứ hoa cỏ cây cối gì, nếu có chỉ là núi non trụi lủi, và đầy trời hoả vân. Không sai, chính là hoả vân, Lục Ly đứng từ xa nhìn lại, nhìn thấy từng mảnh hoả vân phiêu đãng trên ngọn núi kia, từng đoàn hoả diễm du tẩu phiêu đãng ở trên trời, khí tức nóng cháy ập vào trước mặt.
Khoảng cách từ chỗ Lục Ly đến Hỏa Vân Sơn còn mấy ngàn dặm, hơn nữa còn ở trong Thần Hành Chu, nhưng hắn đã có thể cảm nhận được khí tức cực nóng. Trong không khí tràn ngập khí tức khô nóng và lưu huỳnh, khiến người ta cảm thấy bực mình và hít thở không thông.
Sau khi Lục Ly khống chế Thần Hành Chu đi về phía trước mấy trăm dặm, hắn khống chế Thần Hành Chu ngừng lại, hắn đứng dậy chắp tay nói:
- Được rồi, Doanh Doanh tiểu thư, đoạn đường này đã khiến ngươi chịu ấm ức, chúng ta chia tay ở đây đi, nếu ngày sau có duyên, Lục mỗ sẽ đến cảm tạ đại ân của ngươi.
Mục Doanh Doanh đứng dậy đáp lễ, Lục Ly lấy Thần Sơn ra đưa cho Mục Doanh Doanh, sau nàng tiếp nhận xong vẫn không có rời đi, ngược lại mở miệng nói:
- Lục công tử, ta tiễn ngươi vào Phi Hoả Sơn, chờ ngươi tiến vào Mai Khê Lĩnh chúng ta lại chia tay.
- Hả?
Trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ kinh ngạc, còn có con tin chủ động yêu cầu bị bắt cóc sao? Phi Hoả Sơn nguy hiểm như nào hẳn là Mục Doanh Doanh rõ ràng hơn so với hắn, đầu óc Mục Doanh Doanh bị cửa kẹp rồi sao, tại sao lại đi mạo hiểm cùng hắn?
Lục Ly cười khổ nói:
- Sao Doanh Doanh tiểu thư phải khổ như vậy? Phi Hoả Sơn nguy hiểm như thế, hơn nữa khẳng định người nhà ngươi sẽ đuổi lại đây, hơi không cẩn thận liên luỵ ngươi xảy ra chuyện, ta chết trăm lần cũng không cách nào chuộc tội.
- Không nghiêm trọng như vậy!
Mục Doanh Doanh giơ Thần Sơn trong tay lên nói:
- So sánh với chuyện Doanh Doanh làm, Lục công tử cho chúng ta càng nhiều, nếu Doanh Doanh không giúp Lục công tử một chút, lương tâm sẽ bất an. Hơn nữa ta nghe danh Phi Hoả Sơn đã lâu, cũng muốn đi vào dạo chơi một chút, Doanh Doanh vẫn có một ít năng lực tự bảo vệ mình, lại nói... phía bắc là địa bàn Mục gia chúng ta, mấy nhà còn lại không có lá gan thương tổn ta.
Mục Doanh Doanh là một người thiện lương, Lục Ly cho nàng bảy tòa Thần Sơn, đối với Mục gia mà nói chuyện này là đại ân, nàng cảm thấy cho Lục Ly quá ít.
Quan trọng nhất là... nàng muốn đi cùng Lục Ly một chuyến, nam tử này quá đặc thù, nàng sẽ luyến tiếc nếu cứ như vậy rời đi, nàng muốn bồi hắn đi nhiều hơn một đoạn đường. Coi như cuối cùng hai người không gặp mặt, thì cũng lưu lại một đoạn hồi ức tốt đẹp trong cuộc đời.
Lục Ly mấp máy miệng, hỏi:
- Ngươi xác định?
Mục Doanh Doanh kiên định gật đầu, Lục Ly không nhiều lời nữa, Mục Doanh Doanh đi theo hắn trăm lợi không hại, có lẽ chiến lực nàng cũng không tồi, đi Phi Hoả Sơn sẽ không có nguy hiểm?
- Đi thôi!
Hắn khống chế Thần Hành Chu tiếp tục bay về phía trước, gương mặt đẹp của Mục Doanh Doanh hơi thay đổi, liên thanh nói:
- Mau dừng lại, Phi Hoả Sơn không thể phi hành.
- Hả?