Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Về tới khách điếm, tiểu nhị bên này không có bất cứ hồi báo gì, Lục Ly bèn tự mình theo dõi. Sau khi qua một ngày, Lục Ly phát hiện mấy tên thủ hạ của Thác Bạt Ưng xuất động, đi Quỷ Bảo một chuyến, hơn ba canh giờ sau mới trở về.
Qua một ngày, lại có hai tên thủ hạ đi Quỷ Bảo, đoán chừng là đi mua đồ vật. Rốt cuộc ngày thứ ba Thác Bạt Ưng cũng xuất hiện, mang theo mọi người đến truyền tống trận, hơn nữa còn là truyền tống trận vô cùng lớn, trực tiếp truyền tống đi Thiên Tiên Thành chủ thành Thiên Tiên Lĩnh.
- Có lẽ là đi về!
Lục Ly vội vàng đuổi theo, hắn thay đổi trang phục, mang mặt nạ hóa thần lên, chờ sau khi hắn truyền tống đi qua. Phát hiện đám người Thác Bạt Ưng lại bắt đầu truyền tống lần nữa, bọn họ tiến vào một cái siêu cấp truyền tống trận, quả nhiên là muốn về Lãnh Tuyền Lĩnh .
Lục Ly tiêu phí trăm vạn thần thạch, cũng truyền tống tới Long Tuyền Thành, sau khi hắn đi ra lập tức dùng thần niệm quan sát, phát hiện đám người Thác Bạt Ưng đi vào thành bắc, hơn nữa còn trực tiếp đi đến một cái trang viên thật lớn.
Lục Ly bỏ ra một ít thần thạch, nhẹ nhàng tìm hiểu được tin tức. Cái trang viên bên thành bắc kia là nơi ở của Lưu gia, Thác Bạt Ưng đi Lưu gia.
- Đừng mang những nô lệ đó trở thành lễ hỏi đưa cho Lưu gia!
Lục Ly âm thầm cầu nguyện, nếu đưa cho Lưu gia sẽ càng phiền toái, hắn sẽ phải mua chuộc người Lưu gia, Lưu gia nhà lớn nghiệp lớn nhiều quy củ, đoán chừng sẽ vô cùng phiền toái.
Hắn không muốn gây loạn, nên tìm một cái khách điếm ở gần quảng trường, nhìn chằm chằm vào truyền tống trận trên quảng trường, chờ Thác Bạt Ưng xuất hiện. Hắn tin tưởng rất nhanh Thác Bạt Ưng sẽ về gia tộc, đến lúc đó hắn sẽ có cơ hội.
Quả nhiên!
Chỉ là đợi một ngày, Thác Bạt Ưng đã dẫn người đi ra, tiến vào truyền tống trận, truyền tống đi Thần Tuyền Thành. Đây là tổng bộ Thác Bạt gia, những ngày này Lục Ly đã sớm tìm hiểu rõ ràng, Thác Bạt gia ở trong Vân Long Sơn phía bắc Thần Tuyền Thành.
Lục Ly truyền tống đến Thần Tuyền Thành, nhìn thấy đám người Thác Bạt Ưng đi Vân Long Sơn, nhưng hắn không dám đuổi theo. Vân Long Sơn chính là đại bản doanh Thác Bạt gia, mạo muội tới gần mà nói, cho dù hắn không bị giết, đoán chừng cũng không cứu được người.
Hắn đi lại ở trong thành, bắt đầu tìm kiếm mục tiêu. Tìm kiếm nửa ngày, cẩn thận tìm hiểu một ít tình huống, hắn đã xác định được mục tiêu.
Một tên Tam Kiếp hậu kỳ, người Thác Bạt gia!
Người này vừa nhìn chính là loại ăn chơi trác táng, đoán chừng Tam Kiếp hậu kỳ cũng là dựa vào tài nguyên trong gia tộc đắp lên, hắn mang theo vài người ăn uống thả cửa ở quán rượu, bên cạnh còn có mỹ nữ tiếp khách, một bàn toàn là chướng khí mù mịt.
Một mình Lục Ly uống rượu ở bên cạnh, nghe người này khoác lác, từ trong câu chuyện của mấy người này biết được rất nhiều tin tức. Đợi nửa ngày, đám người cũng uống gần say hết, có mấy người còn ôm nữ tử đi lên phòng.
Người Thác Bạt gia cũng chuẩn bị rời đi, vào giờ phút này Lục Ly lại đứng dậy, cười tủm tỉm đi vào, nói:
- Tứ Gia, hôm nay uống đủ chưa? Không uống đủ, ta hầu ngươi tiếp tục uống.
Con cháu Thác Bạt gia có chút mơ hồ nhìn Lục Ly, hắn nhìn kỹ vài lần, sau khi xác định không quen biết, sắc mặt trầm xuống hỏi:
- Ngươi là ai? Ai bảo ngươi tiến vào? Không có quy củ gì cả.
- Hắc hắc, ta là người nhà Lưu chưởng quầy!
Lục Ly cười tủm tỉm, trong tay xuất hiện một cái không gian giới đưa qua, đồng thời đánh một cái ánh mắt nói:
- Tứ Gia, có tiện không? Muốn bàn một chuyện làm ăn lớn với ngươi.
Tứ Gia nhìn qua không gian giới, suy nghĩ một chút liền cầm lấy, sau khi nhìn lướt qua, phát hiện bên trong vậy mà có trăm vạn thần thạch, thì đôi mắt lập tức tỏa sáng, hắn cười nói:
- Hoá ra là người nhà lão Lưu, ngồi xuống, ngồi xuống.
Đúng là bên trong thành có Lưu chưởng quầy, hơn nữa còn có mười mấy người, Tứ Gia cũng không để ý Lưu chưởng quầy kia là ai, hắn chỉ biết Lục Ly cho hắn thần thạch. Tuy hắn là người Thác Bạt gia, nhưng thực lực và năng lực đều quá thấp, ở trong gia tộc thuộc về loại ăn no chờ chết.
Thác Bạt gia là đại gia tộc, có rất nhiều tài nguyên, nhưng càng là đại gia tộc thì càng quản lý tài nguyên chặt chẽ, tất cả đều dồn cho hậu bối thiên tài và cường giả, cho nên Tứ Gia cũng không quá được như ý.
Hiện tại có mối làm ăn lớn tìm tới cửa, trực tiếp cho trăm vạn thần thạch, tự nhiên Tứ Gia rất vui vẻ. Hắn không sợ Lục Ly lừa hắn, bởi vì nơi này là Thần Tuyền Thành, là địa bàn Thác Bạt gia.
Lục Ly cũng không có vội vã nói chuyện, đầu tiên uống vài ly với Tứ Gia, lúc này mới nhìn nữ tử bên người Tứ Gia một chút. Cô gái cũng là người biết điều, lập tức cong mông đi ra ngoài.
Lục Ly mở ra cấm chế, lúc này mới nghiêm túc nói:
- Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, Tứ Gia, ta muốn ngươi giúp ta cứu hai nô lệ của ta ra, chỉ cần làm được, ta sẽ cho ngươi ngàn vạn thần thạch.
- Nô lệ?
Tứ Gia nhíu mày, có chút không hiểu, hai tên nô lệ mà thôi, đáng giá nhiều thần thạch như vậy sao? Thác Bạt gia rất nhiều nô lệ, khu mỏ dược điền thành ấp đều có nô lệ. Những nô lệ đó là tồn tại hạ tiện nhất, mỗi ngày đều có người chết đi, hắn tùy tiện động tay một chút là có thể đưa những nô lệ này ra.
Tứ Gia không phải kẻ ngu ngốc, hắn đề phòng nhìn Lục Ly nói:
- Hai nô lệ này có địa vị gì khác? Hay có thân phận đặc thù gì? Nếu là loại này mà nói, muốn giúp cũng không giúp được.
- Không có, tuyệt đối không có!
Lục Ly cười ha hả nói:
- Tứ Gia cứ việc đi điều tra, nếu có nửa điểm vấn đề, lúc nào ngươi có thể cự tuyệt lần giao dịch này. Chuyện này đối với Tứ Gia thật sự chỉ là một chuyện nhỏ, không biết Tứ Gia có muốn cầm ngàn vạn thần thạch này không?
Tự nhiên là Tứ Gia muốn kiếm thần thạch, ngàn vạn thần thạch không phải là số lượng nhỏ, hơn nữa đây là một chuyện nhỏ. Lục Ly cũng nói, chỉ cần có nửa điểm vấn đề, hắn có thể tùy thời cự tuyệt.